38

Đức Chúa Trời đáp lời cho Gióp

1 Bấy giờ, từ giữa cơn gió trốt, Đức Chúa Trời đáp cùng Gióp rằng:
2 Kẻ nầy là ai dám dùng các lời không tri thức,
 Mà làm cho mờ ám các mưu định ta?
3 Khá thắt lưng người như kẻ dõng sĩ;
 Ta sẽ hỏi ngươi, ngươi sẽ chỉ dạy cho ta!
4 Khi ta đặt nền trái đất, thì ngươi ở đâu?
 Nếu ngươi thông sáng, hãy tỏ bày đi.
5 Ai đã định độ lượng nó,
 Và giăng dây mực trên nó, ngươi có biết chăng?
6 Nền nó đặt trên chi?
 Ai có trồng hòn đá góc của nó?
7 Trong khi ấy các sao mai đồng hát hòa nhau,
 Và các con trai Đức Chúa Trời cất tiếng reo mừng.

8 Vả lại, khi biển bể bờ và cất ra khỏi lòng đất,
 Ai đã lấy các cửa mà ngăn đóng nó lại?
9 Khi ấy ta ban cho nó mây làm áo xống,
 Lấy tăm tối làm khăn vấn của nó;
10 Ta định giới hạn cho nó,
 Đặt then chốt và cửa của nó,
11 Mà rằng: Mầy đến đây, chớ không đi xa nữa,
 Các lượn sóng kiêu ngạo mầy phải dừng lại tại đây!

12 Từ khi ngươi sanh, ngươi há có sai khiến buổi sáng,
 Và phân định chỗ cho hừng đông,
13 Để nó chiếu đến bốn bề trái đất,
 Và đuổi rảy kẻ gian ác khỏi nó chăng?
14 Trái đất biến hình như đất sét dưới dấu ấn,
 Và mọi vật hiện ra trau giồi như bằng áo.
15 Sự sáng đã cất khỏi kẻ ác,
 Cánh tay chúng nó giơ lên, đã bị gãy rồi.

16 Chớ thì ngươi có thấu đến nguồn của biển sao?
 Há có bước dưới đáy vực sâu chăng?
17 Cửa âm phủ há có bày ra trước mặt ngươi chớ?
 Có thấy các cửa của bóng sự chết chăng?…
18 Lằn mắt ngươi có thấu đến nơi khoan khoát minh mông của đất chăng?
 Nếu ngươi biết các điều đó, hãy nói đi.

19 Con đường dẫn đến nơi ở của ánh sáng là đâu?
 Còn nơi của tối tăm thì ở đâu?
20 Chớ thì ngươi có thế dẫn nó lại vào địa giới nó sao?
 Có biết các đường lối của nhà nó ở chăng.
21 Không sai, ngươi biết mà! vì ngươi đã sanh trước khi ấy,
 Số ngày ngươi lấy làm nhiều thay
22 Ngươi có vào các kho tuyết chăng?
 Có thấy nơi chứa mưa đá,
23 Mà ta đã để dành cho thì hoạn nạn,
 Cho ngày chiến trận và giặc giã chăng?
24 Ánh sáng phân ra bởi đường nào,
 Và gió đông theo lối nào mà thổi ra trên đất?

25 Ai đào kinh cho nước mưa chảy,
 Phóng đường cho chớp nhoáng của sấm sét,
26 Để mưa xuống đất bỏ hoang,
 Và trên đồng vắng không có người ở;
27 Đặng tưới đất hoang vu, mong quạnh,
 Và làm cho các chồi cây cỏ mọc lên?

28 Mưa có cha chăng?
 Ai sanh các giọt sương ra?
29 Nước đá ra bởi lòng của ai?
 Ai đẻ ra sương móc của trời?
30 Nước đông lại như đá, rồi ẩn bí,
 Và mặt vực sâu trở thành cứng.

31 Ngươi có thế riết các dây chằng Sao Rua lại,
 Và tách các xiềng Sao Cầy ra chăng?
32 Ngươi có thế làm cho các cung Huỳnh đạo ra theo thì,
 Và dẫn đường cho Bắc-đẩu với các sao theo nó chăng?
33 Ngươi có biết luật của các từng trời sao?
 Có thể lập chủ quyền nó dưới đất chăng?
34 Ngươi có thế cất tiếng mình la lên cùng mây,
 Khiến cho mưa tuôn xuống thân ngươi chăng?
35 Ngươi có thế thả chớp nhoáng ra,
 Để nó đi, và đáp với ngươi rằng:
 Thưa, chúng tôi đây?
36 Ai có đặt khôn ngoan trong lòng,
 Và ban sự thông sáng cho trí não?
37 Ai nhờ sự khôn ngoan mà đếm được các mây?
 Khi bụi đất chảy như loài kim tan ra,
38 Và các cục đất dính lại nhau,
 Ai nghiêng đổ những bình nước của các từng trời?

38

Thượng Đế đáp lời Gióp

1Chính lúc ấy, giữa trận bão tố Thượng Đế đáp lời cho Gióp:
2Kẻ này là ai mà dám dùng lời vô ý thức
Làm mờ ám kế hoạch Ta?
3Con hãy thắt lưng sẵn sàng,
Ta sẽ chất vấn con,
Con phải giải đáp cho Ta.
4Con ở đâu khi Ta đặt móng nền quả đất?
Thử nói đi, nếu con đủ tri thức!
5Ai đã định kích thước địa cầu?
Ai là người đo đạc mặt đất?
6Móng địa cầu đặt trên gì, con có biết?
Ai xây các hạ tầng cơ sở,
7Trong lúc các sao mai hợp ca
Và các thiên thần reo mừng?
8Ai đặt cửa để khóa các đại dương
Khi chúng tràn lan từ vực thẳm?
9Ta dùng mây làm áo dài cho chúng,
Bọc chúng bằng bóng tối như tấm khăn.
10Ta đặt ranh giới cho các đại dương
Với bao nhiêu cửa đóng, then gài.
11Rồi phán bảo: "Ngươi chỉ được đến đây,
Chứ không tràn xa hơn nữa,
Đây, sóng kiêu căng ngươi phải dừng lại."
12Trong đời con có bao giờ ra lệnh
Cho ban mai xuất hiện huy hoàng,
Và chỉ chỗ đứng cho bình minh rạng rỡ?
13Có bao giờ con bảo ánh dương,
Trải ra đến tận các chân trời,
Để chấm dứt đêm trường tội ác?
14Mặt đất đổi thay như đất sét dưới con dấu đồng,
Như chiếc áo vừa nhuộm màu sặc sỡ.
15Ánh sáng tố cáo hành tung bọn gian tà,
Chận đứng những cánh tay hung hãn.
16Có khi nào con tìm đến tận nguồn biển cả?
Và dò tìm đến đáy vực sâu?
17Cổng Âm phủ có khi nào mở rộng,
Cho con vào xem 'cửa Tử vong?
18Con có biết chiều ngang quả đất?
Nếu con thông thạo thì cứ trả lời.
19Con có biết cội nguồn ánh sáng?
Và tìm xem bóng tối đến từ đâu?
20Để con đem nó trở về quê cũ
Và kiếm ra đường nó về nhà.
21Con hẳn biết nếu con sinh ra từ thuở ấy,
Tuổi đời con hẳn phải lớn vô biên!
22Con có vào được kho tuyết giá?
Hoặc tìm ra nơi tồn trữ mưa đá,
23Mà Ta dành cho thời loạn,
Cho ngày chinh chiến binh đao
24Ánh sáng được phân phối ra sao?
Cách nào gió đông tỏa lan trên mặt đất?
25Ai đào kênh cho nước lụt
Và chỉ đường cho sấm chớp?
26Để cho mưa tưới tràn mặt đất
Cả những vùng không ai cư ngụ,
Nơi sa mạc hoang vắng không người,
27Cho đất tiêu sơ thấm nhuần mưa móc,
Cho cỏ mọc xanh rì cánh dồng hoang.
28Phải chăng mưa có cha và sương móc có mẹ?
29Từ 'dạ con' nào sinh nước đá?
Ai sinh thành những giọt sương giá?
30Nước đông cứng như đá tảng
Mặt vực thẳm cũng đóng băng
31Con có thể buộc sợi dây chằng Thất tinh,
Hoặc cởi dây trói sao Thiên lang?
32Con có điều hành được bốn mùa tám tiết?
Có hướng dẫn nỗi Bắc đẩu Nam tào?
33Con có biết biên cương các tầng trời lồng lộng,
Và biết uy quyền nào chi phối địa cầu?
34Con có tài hú gió gọi mây
Khiến mưa sa nước đổ trên mình?
35Con có quyền truyền bảo sấm sét,
Cho chúng vâng lệnh con răm rắp?
36Ai đặt sự khôn ngoan trong tâm hồn
Và cho tâm trí được quán thông?
37Ai dùng trí khôn đánh số các cụm mây?
Và nghiêng đổ các bầu nước trên trời,
38Khi bụi bặm kết lại cứng ngắt,
Và đất thịt dính chặt với nhau.
39,40Con có đi săn mồi cho sư tử,
Hoặc cung ứng thức ăn cho con nó no nê,
Khi chúng nằm trong hang động
Hoặc rình mồi trong rừng sâu?
41Ai đem lương thực nuôi đàn quạ,
Lúc quạ con kêu cầu Thượng Đế,
Sau khi lang thang kiếm chẳng ra mồi?