3

Các Con Vua Đa-vít Sanh Tại Hếp-rôn

1Giao tranh kéo dài giữa phe vua Sau-lơ và phe vua Đa-vít. Trong khi vua Đa-vít ngày càng vững mạnh, thì dòng dõi vua Sau-lơ ngày càng suy yếu.
  2Tại Hếp-rôn, các bà vợ vua Đa-vít sanh được con trai cho vua.
    Con trưởng là Am-nôn, do bà A-hi-nô-am, người Gít-rê-ên, sanh ra.
    3Con thứ hai là Ki-lê-áp, do bà A-bi-ga-in, vợ góa ông Na-banh, người Cạt-mên, sanh ra.
    Con thứ ba là Áp-sa-lôm, do bà Ma-a-ca, ái nữ vua Tan-mai, xứ Gơ-sua, sanh ra.
    4Con thứ tư là A-đô-ni-gia, do bà Ha-ghít sanh ra;
    con thứ năm là Sơ-phát-gia, do bà A-bi-tanh sanh ra.
    5Con thứ sáu là Gít-rơ-am, do bà vợ vua Đa-vít tên là Éc-la.
    Đó là những người con trai do các bà vợ vua Đa-vít sanh cho vua tại Hếp-rôn.

Ông Áp-ne Nổi Giận Vì Bị Vua Ích-bô-sết Bắt Lỗi

6Trong khi chiến tranh tiếp diễn giữa triều vua Sau-lơ và triều vua Đa-vít, ông Áp-ne củng cố địa vị của mình giữa những người ủng hộ nhà Sau-lơ. 7Vua Sau-lơ trước kia có một nàng hầu tên là Rít-ba, con ông A-gia. Vua Ích-bô-sết, con vua Sau-lơ, trách ông Áp-ne: “Tại sao ông đi lại với nàng hầu của cha tôi?”
8Ông Áp-ne nghe vua Ích-bô-sết trách, giận lắm, nói: “Tôi là đầu chó của Giu-đa sao? Tôi vẫn trung thành với triều vua Sau-lơ, cha của vua, với anh em và bạn bè của vua Sau-lơ cho đến ngày nay. Tôi đã không nộp vua vào tay vua Đa-vít, thế mà bây giờ vua trách tôi về tội dính dáng đến một người đàn bà! 9Nguyện Đức Chúa Trời phạt Áp-ne cách nặng nề nếu tôi không làm cho vua Đa-vít theo như điều CHÚA hứa với người! 10Ngài đã hứa chuyển vương quyền từ nhà Sau-lơ sang nhà Đa-vít, và lập Đa-vít làm vua cai trị cả Y-sơ-ra-ên và Giu-đa, từ Đan đến Bê-e-sê-ba!” 11Vua Ích-bô-sết không dám đáp lại ông Áp-ne một lời nào vì vua sợ ông.

Ông Áp-ne Điều Đình Với Vua Đa-vít

12Ông Áp-ne tức khắc sai sứ đến yết kiến vua Đa-vít, tâu: “Đất nước này thuộc về ai? Xin vua lập giao ước với tôi, tôi sẽ giúp đem toàn dân Y-sơ-ra-ên quay về với vua.”
13Vua Đa-vít đáp: “Được, ta sẽ lập giao ước với ông. Ta chỉ xin ông một điều: ông sẽ không được vào chầu ta nếu ông không dẫn theo bà Mi-canh, ái nữ vua Sau-lơ, khi ông đến xin yết kiến ta.” 14Vua Đa-vít cũng sai sứ đến yết kiến vua Ích-bô-sết, con vua Sau-lơ, tâu: “Xin vua trả Mi-canh, vợ tôi, lại cho tôi. Tôi đã cưới nàng với sính lễ một trăm bao quy đầu của người Phi-li-tin.”
15Vua Ích-bô-sết sai người đến nhà chồng bà là Phan-ti-ên, con ông La-ít, đem bà về. 16Chồng bà tiễn bà đi; ông vừa đi vừa khóc theo sau bà đến tận Ba-hu-rim. Bấy giờ ông Áp-ne bảo: “Ông trở về đi.” Ông đành quay về.
17Ông Áp-ne đã bàn trước với các trưởng lão Y-sơ-ra-ên: “Lâu nay, anh em vẫn ao ước được ông Đa-vít làm vua. 18Bây giờ là lúc anh em phải hành động. Vì CHÚA có phán về ông Đa-vít như thế này: ‘Ta sẽ dùng đầy tớ Ta là Đa-vít giải cứu dân Y-sơ-ra-ên Ta ra khỏi tay quân Phi-li-tin và khỏi tay mọi kẻ thù khác.’ ”
19Ông Áp-ne cũng bàn như vậy với người Bên-gia-min. Đoạn ông đi Hếp-rôn trình lên vua Đa-vít tất cả những nguyện vọng của dân Y-sơ-ra-ên và toàn thể chi tộc Bên-gia-min. 20Khi ông Áp-ne đến Hếp-rôn yết kiến vua Đa-vít, ông dẫn theo hai mươi người. Vua Đa-vít mở tiệc khoản đãi ông Áp-ne và những người đi theo ông. 21Mãn tiệc, ông Áp-ne tâu với vua Đa-vít: “Tôi sẽ đi tập hợp toàn dân Y-sơ-ra-ên về với bệ hạ. Họ sẽ lập giao ước với bệ hạ, rồi bệ hạ sẽ cai trị toàn quốc, như bệ hạ hằng mong ước.” Vua Đa-vít cho ông Áp-ne về, và ông ra đi bình an.

Ông Áp-ne Bị Ám Sát

22Ngay khi ấy, ông Giô-áp và binh sĩ của vua Đa-vít trở về sau một trận đột kích, mang theo nhiều chiến lợi phẩm. Lúc bấy giờ ông Áp-ne không có mặt tại Hếp-rôn với vua Đa-vít, vì vua đã cho ông về, và ông đã ra đi bình an. 23Khi ông Giô-áp và toàn quân về đến nơi, ông Giô-áp hay tin ông Áp-ne, con ông Ne, có đến yết kiến vua, và vua đã cho ông về, và ông đã ra đi bình an.
24Ông Giô-áp liền vào chầu vua, tâu: “Bệ hạ làm gì vậy? Áp-ne đến gặp bệ hạ, sao bệ hạ lại để cho nó ra về? Và nó đã đi rồi! 25Hẳn bệ hạ thừa biết Áp-ne, con ông Ne? Nó đến chỉ để gạt bệ hạ, để dò biết đường đi nước bước của bệ hạ, để tìm hiểu mọi việc bệ hạ làm.”
26Chầu vua Đa-vít xong, ông Giô-áp lui ra, và tức khắc sai sứ đuổi theo cho kịp ông Áp-ne. Tới bể nước Xi-ra, họ mời ông quay về. Vua Đa-vít chẳng hay biết gì cả. 27Khi ông Áp-ne về đến Hếp-rôn, ông Giô-áp dẫn ông đi tách ra một bên cổng thành như để nói chuyện riêng. Tại đó, ông Giô-áp đâm kiếm ngay vào bụng ông Áp-ne, giết ông chết để đền nợ máu cho ông A-xa-ên, em mình.
28Sau khi nghe biết sự việc, vua Đa-vít tuyên bố: “CHÚA biết ta và ngôi nước ta hoàn toàn vô tội trong vụ đổ máu của ông Áp-ne, con ông Ne. 29Ước gì máu đó đổ lại trên đầu ông Giô-áp và trên cả nhà cha ông! Ước gì dòng họ Giô-áp không hề thiếu người bị bệnh hoa liễu, hoặc bệnh phong hủi, hoặc đàn ông mà chỉ biết làm công việc của đàn bà, hoặc người chết vì gươm đao, hoặc người đói khổ thiếu ăn.”
30Như vậy, ông Giô-áp và anh là ông A-bi-sai đã giết chết ông Áp-ne, vì ông này đã giết chết em của họ là ông A-xa-ên trong trận Ghíp-ôn.

Tang Lễ Ông Áp-ne

31Vua Đa-vít truyền cho ông Giô-áp và toàn quân có mặt ở đó: “Anh em hãy xé rách áo mình, quấn bao vải thô, đấm ngực than khóc đi trước cỗ đòn ông Áp-ne.” Chính vua Đa-vít cũng đi theo sau cỗ đòn đám ma.
32Khi chôn cất ông Áp-ne tại Hếp-rôn, vua òa lên khóc bên mộ ông Áp-ne; toàn quân đều khóc theo. 33Vua ngâm điếu văn khóc ông Áp-ne:
  “Sao Áp-ne phải chết như một kẻ điên rồ?
   Tay không bị trói,
   Chân không bị xiềng,
  34Nhưng ông đã ngã xuống,
   Như người ta ngã vì bị kẻ gian ám hại!”
 Toàn quân tiếp tục khóc.
35Sau đó, toàn quân đến nài xin vua Đa-vít ăn chút gì khi còn ban ngày, nhưng vua thề: “Nguyện Đức Chúa Trời phạt ta nặng nề nếu ta nếm chút bánh hay bất cứ món gì trước khi mặt trời lặn!”
36Toàn quân ghi nhận điều ấy và tán thành, như toàn quân vẫn tán thành mọi điều vua làm. 37Ngày hôm ấy, toàn quân và toàn dân Y-sơ-ra-ên biết rằng vua không có ra lệnh ám sát tướng Áp-ne, con ông Ne.
38Vua nói với triều thần: “Hẳn anh em biết rằng hôm nay, một vị tướng, một vĩ nhân trong Y-sơ-ra-ên đã ngã xuống. 39Dù ta đây được xức dầu làm vua, ta cảm thấy yếu mềm so với những người này là con bà Xê-ru-gia; họ quá bạo tàn! Nguyện CHÚA báo trả kẻ ác xứng hiệp với lòng dạ gian ác của nó!”

3

1扫罗家和大卫家争战许久。大卫家日见强盛,扫罗家却日见衰弱。

大卫的儿子

2大卫希伯仑生了几个儿子:长子暗嫩耶斯列亚希暖所生的; 3次子基利押是作过迦密拿八的妻子亚比该所生的;三子押沙龙基述达买的女儿玛迦所生的; 4四子亚多尼雅哈及所生的;五子示法提雅亚比她所生的; 5六子以特念大卫的妻子以格拉所生的。大卫这六个儿子都是在希伯仑生的。

押尼珥投效大卫

6扫罗家和大卫家争战的时候,押尼珥扫罗家大有权势。 7扫罗有一妃子,名叫利斯巴,是爱亚的女儿。一日,伊施.波设押尼珥说:“你为什么与我父的妃子同寝呢?” 8押尼珥伊施.波设的话非常生气,说:“我岂是狗的头,向着犹大呢?我今日忠心对待你父扫罗的家和他的弟兄、朋友,不将你交在大卫手里,今日你竟为这妇人责备我吗? 9愿上帝重重惩罚押尼珥!我要照着耶和华起誓应许大卫的话为他成就, 10废去扫罗家的国度,建立大卫的王位,使他治理以色列犹大,从直到别是巴。” 11伊施.波设惧怕押尼珥,一句话也不能回答。
12押尼珥派使者到大卫所在的地方,说:“这地归谁呢?”又说:“你与我立约,看哪,我必帮助你,使全以色列都拥护你。” 13大卫说:“好!我与你立约。但有一件事我要求你,你来见我面的时候,除非把扫罗的女儿米甲带来,就不必来见我的面了。” 14大卫派使者到扫罗的儿子伊施.波设那里,说:“你要把我的妻子米甲归还我;她是我从前用一百非利士人的包皮所聘定的。” 15伊施.波设就派人去,把米甲拉亿的儿子,她丈夫帕铁那里带来。 16米甲的丈夫跟着她,一面走一面哭,直跟到巴户琳押尼珥对他说:“你回去吧!”帕铁就回去了。
17押尼珥以色列长老商议,说:“从前你们企盼大卫作王治理你们, 18现在你们可以这样做了。因为耶和华曾论到大卫说:‘我必藉我仆人大卫的手,救我民以色列脱离非利士人和众仇敌的手。’” 19押尼珥也说给便雅悯人听。押尼珥又到希伯仑,把以色列人和便雅悯全家所看为好的,说给大卫听。 20押尼珥带着二十个人来到希伯仑大卫那里,大卫就为押尼珥和他带来的人摆设宴席。 21押尼珥大卫说:“我要起身去召集全以色列,来到我主我王这里,与你立约,你就可以照你的心愿作王,统治一切。”于是大卫送走押尼珥,他就平安地去了。

押尼珥被杀

22看哪,大卫的仆人和约押突击回来,带回许多掠物。那时押尼珥不在希伯仑大卫那里,因大卫已经送他走,他也平安地去了。 23约押和跟随他的全军到了,有人告诉约押说:“尼珥的儿子押尼珥来到王这里,王送走他,他也平安地去了。” 24约押到王那里,说:“你这是做什么呢?看哪,押尼珥来到你这里,你为何送他走,让他去了呢? 25你知道,尼珥的儿子押尼珥来,是要骗你,要打听你的出入,知道你一切所行的事。”
26约押大卫那里出来,派些使者去追押尼珥,从西拉井那里带他回来,大卫却不知道。 27押尼珥回到希伯仑约押领他到城门中间,要与他私下交谈,就在那里刺穿了他的肚腹。他就死了,因为他流了约押兄弟亚撒黑的血。 28这事以后,大卫听见了,说:“流尼珥儿子押尼珥的血,我和我的国在耶和华面前永远是无辜的。 29愿这血归到约押头上和他父的全家;又愿约押家不断有患漏症的,长麻风的,架柺杖而行的,仆倒在刀下的,缺乏食物的。” 30约押和他弟弟亚比筛杀了押尼珥,是因为在基遍战争的时候,押尼珥杀了他们的弟弟亚撒黑

安葬押尼珥

31大卫约押和跟随他的众百姓说:“你们当撕裂衣服,腰束麻布,在押尼珥前面哀哭。”大卫王也跟在棺木后面。 32他们把押尼珥葬在希伯仑。王在押尼珥的墓旁放声大哭,众百姓也都哭了。 33王为押尼珥举哀,说:
  押尼珥怎么会像愚顽人一样地死呢?
  34你手未曾被捆绑,脚未曾被脚镣锁住。
  你仆倒,如仆倒在凶恶之子手下一样。
于是众百姓又为押尼珥哀哭。
35白天的时候,众百姓来劝大卫吃饭,但大卫起誓说:“我若在太阳未下山以前吃饭,或吃任何东西,愿上帝重重惩罚我!” 36众百姓知道了就看为好。凡王所做的,众百姓都看为好。 37那日,以色列众百姓才知道杀尼珥的儿子押尼珥并非出于王意。 38王对臣仆说:“你们岂不知今日在以色列中倒了一个作元帅的大人物吗? 39我虽然受膏为王,今日还是软弱。洗鲁雅的两个儿子,这些人比我强硬。愿耶和华照着恶人所行的恶报应他。”