5

A-na-nia và Xa-phi-ra chết

1Tuy nhiên có một người tên A-na-nia và vợ là Xa-phi-ra bán một ít đất. 2Ông giữ lại một phần tiền cho mình, bà vợ cũng biết chuyện ấy và đồng lòng với chồng. Ông đem phần tiền còn lại giao cho các sứ đồ. 3Phia-rơ hỏi, “A-na-nia ơi, sao ông để Sa-tăng cai trị tư tưởng ông đến nỗi ông nói dối cùng Thánh Linh và giữ lại một phần tiền bán đất? 4Trước khi ông bán đất thì đất đó thuộc về ông. Ngay sau khi bán rồi, ông có thể dùng tiền ấy cách nào cũng được. Tại sao ông lại định làm chuyện nầy? Ông đã nói dối Thượng Đế chứ không phải dối chúng tôi đâu!” 5-6A-na-nia vừa nghe như thế liền té xuống tắt thở. Có mấy thanh niên vào, liệm xác ông, mang đi chôn. Ai nghe chuyện cũng kinh sợ.
7Khoảng ba giờ sau, vợ ông vào, chưa hay biết sự việc vừa xảy ra. 8Phia-rơ hỏi, “Bà hãy nói cho tôi biết, đây có phải là trọn số tiền bán đất của bà không?”
 Xa-phi-ra trả lời, “Dạ phải, đó là số tiền bán được.”
9Phia-rơ bảo, “Tại sao hai vợ chồng bà đồng mưu thách thức Thánh Linh của Chúa? Kìa, mấy người vừa chôn chồng bà đã về đến cửa, họ sẽ mang bà đi luôn.” 10Ngay lúc đó Xa-phi-ra té xuống nơi chân Phia-rơ và tắt thở. Khi các thanh niên bước vào thấy bà chết, họ liền mang bà ra chôn bên cạnh chồng. 11Cả hội thánh và mọi người nghe chuyện ấy đều kinh sợ.

Các sứ đồ chữa lành nhiều người

12Các sứ đồ làm nhiều dấu kỳ và phép lạ trong dân chúng. Tất cả đều nhóm họp dưới vòm cổng Sô-lô-môn. 13Không ai khác dám gia nhập nhóm của họ nhưng dân chúng thì rất kính nể họ. 14Càng ngày càng có nhiều người, cả nam lẫn nữ, tin nhận Chúa và thêm vào số các tín hữu. 15Dân chúng mang những người bệnh nằm trên chõng và trên chiếu đặt giữa phố để mong khi Phia-rơ đi qua thì bóng của ông có thể che phủ họ. 16Quần chúng từ các tỉnh quanh Giê-ru-sa-lem mang những người bệnh và bị ác quỉ quấy nhiễu đến, tất cả đều được chữa lành.

Các sứ đồ gặp khó khăn
với nhóm lãnh đạo

17Thầy tế lễ tối cao và các thân hữu của ông, thuộc nhóm gọi là Xa-đu-xê, đầy ganh tức. 18Họ bắt các sứ đồ tống giam vào ngục. 19Nhưng ban đêm, một thiên sứ Chúa mở cửa ngục, dẫn các sứ đồ ra ngoài. Thiên sứ dặn, 20“Hãy ra đứng nơi đền thờ và giảng cho dân chúng mọi điều về sự sống mới nầy.” 21Nghe thế, các sứ đồ vâng lời đi vào đền thờ lúc sáng sớm và tiếp tục dạy.
 Khi thầy tế lễ tối cao và các thân hữu đến triệu tập một cuộc họp gồm những nhà lãnh đạo và bô lão Do-thái. Họ sai người vào ngục để giải các sứ đồ đến.
22Nhưng khi vào ngục thì các sĩ quan không thấy các sứ đồ đâu, nên họ trở về báo cáo với nhóm lãnh đạo Do-thái. 23Họ trình, “Ngục đóng và khóa kỹ, có lính canh gác ngoài cửa, nhưng mở cửa thì chẳng thấy ai cả!” 24Nghe thế, viên sĩ quan chỉ huy toán lính gác đền thờ và các giới trưởng tế vô cùng hoang mang, không hiểu đầu đuôi ra sao. 25Bỗng có người đến báo, “Kìa! Mấy người các ông nhốt trong ngục đang đứng trong đền thờ dạy dỗ dân chúng.” 26Viên sĩ quan chỉ huy cùng các lính dưới quyền liền đi ra bắt các sứ đồ mang đến, nhưng không dám mạnh tay vì sợ dân chúng ném đá.
27Toán lính giải các sứ đồ ra giữa buổi họp, bắt đứng trước các nhà lãnh đạo Do-thái. Rồi thầy tế lễ tối cao hỏi họ, 28“Chúng tôi đã ra lệnh tuyệt đối cấm các anh không được dạy danh ấy nữa, vậy mà xem kìa, mấy anh làm cho Giê-ru-sa-lem tràn ngập đạo giáo của mấy anh, và còn muốn đổ trách nhiệm trên chúng tôi về cái chết của người nầy nữa.”
29Phia-rơ và các sứ đồ khác đáp, “Chúng tôi phải vâng lời Thượng Đế chứ không thể vâng lời nhà cầm quyền loài người! 30Các ông giết Chúa Giê-xu bằng cách treo Ngài lên cây thập tự, nhưng Thượng Đế là Chúa của các tổ tiên chúng ta đã khiến Ngài sống lại từ kẻ chết! 31Chúa Giê-xu là Đấng được Thượng Đế cất nhắc lên, ngồi bên phải Ngài, để làm Lãnh tụ và Cứu Chúa. Ngài làm như thế cho toàn dân Do-thái có cơ hội ăn năn để được tha tội. 32Chúng tôi đã chứng kiến việc nầy. Thánh Linh, Đấng mà Thượng Đế ban cho những ai vâng phục, cũng xác nhận những điều nầy là thật.”
33Khi các nhà lãnh đạo Do-thái nghe vậy, họ vô cùng tức giận và muốn giết các sứ đồ. 34Nhưng có một người Pha-ri-xi tên Ga-ma-liên đứng lên giữa buổi họp. Ông là giáo sư luật được toàn dân kính nể. Ông bảo đem các sứ đồ ra khỏi buổi họp trong chốc lát. 35Ông nói, “Dân Ít-ra-en nghe đây, các anh hãy cẩn thận về cách đối xử với mấy người nầy. 36Các anh còn nhớ khi Thêu-đa nổi lên không? Hắn tự nhận mình là vĩ nhân, có khoảng bốn trăm người theo. Nhưng sau khi hắn bị giết, các kẻ theo hắn đều tan lạc, chẳng làm được trò gì. 37Sau đó, có người tên Giu-đa từ miền Ga-li-lê xuất hiện vào thời kỳ đăng bộ. Hắn lãnh đạo một toán thuộc hạ nhưng sau khi hắn bị giết, bọn thuộc hạ cũng bị tiêu tan. 38Cho nên tôi khuyên mấy anh: Tránh xa mấy người nầy đi, đừng đụng tới họ. Vì nếu kế hoạch nầy là do quyền lực con người mà ra thì sẽ bị sụp đổ. 39Nhưng nếu từ Thượng Đế đến, thì mấy anh ngăn chặn họ không nổi đâu vì chẳng khác nào đánh giặc với Thượng Đế!”
 Các nhà lãnh tụ Do-thái đồng ý với lời bàn của Ga-ma-liên.
40Họ cho gọi các sứ đồ vào, đánh đòn và cấm không cho giảng danh Chúa Giê-xu nữa rồi thả ra. 41Các sứ đồ rời buổi họp, vui mừng vì được vinh dự chịu nhục trong danh Chúa Giê-xu. 42Mỗi ngày trong đền thờ hay nhà riêng, họ luôn luôn dạy dỗ dân chúng về Tin Mừng rằng Chúa Giê-xu là Đấng Cứu Thế.

5

亚拿尼亚和撒非喇

1有一个人,名叫亚拿尼亚,同他的妻子撒非喇,卖了田产, 2把钱私自留下一部分,他的妻子也知道,其余的部分拿来放在使徒脚前。 3彼得说:“亚拿尼亚!为什么撒但充满了你的心,使你欺骗圣灵,把卖田地的钱私自留下一部分呢? 4田地还没有卖,不是你自己的吗?既卖了,钱不是你作主吗?你怎么心里会想这样做呢?你不是欺骗人,是欺骗上帝!” 5亚拿尼亚一听见这些话,就仆倒,断了气;所有听见的人都非常惧怕。 6有些年轻人起来,把他裹好,抬出去埋葬了。
7约过了三小时,他的妻子进来,还不知道所发生的事。 8彼得对她说:“你告诉我,你们卖田地的钱就是这些吗?”她说:“就是这些。” 9彼得对她说:“你们为什么同谋来试探主的灵呢?你看,埋葬你丈夫之人的脚已到门口,他们也要把你抬出去。” 10她立刻仆倒在彼得脚前,断了气。那些年轻人进来,见她已经死了,就把她抬出去,埋在她丈夫旁边。 11全教会和所有听见这些事的人都非常惧怕。

主藉使徒行许多神迹奇事

12主藉使徒的手在民间行了许多神迹奇事;他们都同心合意地聚集在所罗门的廊下。 13其余的人没有一个敢接近他们,百姓却尊重他们。 14信主的人越发增添,连男带女都很多, 15甚至有人将病人抬到街上,放在床上或褥子上,好让彼得走过来的时候,或者影子投在一些人身上。 16还有许多人带着病人和被污灵缠磨的,从耶路撒冷四围的城镇来,他们全都得了医治。

使徒受迫害

17于是,大祭司采取行动,他和他所有一起的人,就是撒都该派的人,满心忌恨, 18就下手拿住使徒,把他们押在公共拘留所内。 19但在夜间主的使者开了监门,领他们出来,说: 20“你们去,站在圣殿里,把这生命的一切话讲给百姓听。”
21使徒听了这话,天将亮的时候就进圣殿里去教导人。大祭司和他一起的人来了,叫齐议会的人和以色列人的众长老,然后派人到监牢里去把使徒提出来。 22但差役到了,不见他们在监里,就回来禀报, 23说:“我们看见监牢关得很紧,警卫也站在门外,但打开门来,里面一个人都不见。” 24守殿官和祭司长听了这些话,心里困惑,不知这事将来如何。 25有一个人来禀报说:“你们押在监里的人,现在站在圣殿里教导百姓。” 26于是守殿官和差役去带使徒来,并没有用暴力,因为怕百姓用石头打他们。
27他们把使徒带来了,就叫他们站在议会前。大祭司问他们, 28说:“我们不是严严地禁止你们,不可奉这名教导人吗?看,你们倒把你们的道理充满了耶路撒冷,想要叫这人的血归到我们身上!” 29彼得和众使徒回答:“我们必须顺从上帝,胜于顺从人。 30你们挂在木头上杀害的耶稣,我们祖宗的上帝已经使他复活了。 31上帝把他高举在自己的右边,使他作元帅,作救主,使以色列人得以悔改,并且罪得赦免。 32我们是这些事的见证人;上帝赐给顺从的人的圣灵也为这些事作见证。”
33议会的人听了极其恼怒,想要杀他们。 34但有一个法利赛人,名叫迦玛列,是众百姓所敬重的律法教师,他在议会中站起来,吩咐人把使徒暂且带到外面去, 35然后对众人说:“以色列人哪,对于这些人,你们应当小心怎样处理。 36从前杜达出现,自命不凡,附从他的人数约有四百;他被杀后,附从他的人全都散了,归于无有。 37此后,登记户籍的时候,又有加利利犹大出现,引诱百姓跟从他,他也灭亡,附从他的人也都四散了。 38现在,我劝你们不要管这些人,任凭他们吧!他们所谋所为若是出于人,必要败坏; 39若是出于上帝,你们就不能败坏他们,恐怕你们倒是攻击上帝了。”
 议会的人被他说服了,
40就叫使徒来,把他们打了,又吩咐他们不可奉耶稣的名讲道,然后把他们释放了。 41他们欢欢喜喜地离开议会,因他们算配为这名受辱。 42他们就每日在圣殿里,在家里,不住地教导人,传耶稣是基督的福音。