22

耶利米警告犹大王

1耶和华如此说:“你要下到犹大王的宫中,在那里说这话, 2你要说:‘坐大卫宝座的犹大王啊,你和你的臣仆,并进入这些城门的百姓,都当听耶和华的话。 3耶和华如此说:你们要施行公平和公义,拯救被抢夺的脱离欺压者的手,不可亏负寄居的和孤儿寡妇,不可用残暴对待他们,也不可在这地方流无辜人的血。 4你们若切实遵行这话,就必有坐大卫宝座的君王和他的臣仆百姓,或坐车或骑马,从这王宫的各门进入。 5你们若不听这些话,我指着自己起誓,这王宫必变为废墟。这是耶和华说的。’ 6耶和华论到犹大王的家如此说:
  “我看你如基列
  如黎巴嫩的山顶;
  然而,我必使你变为旷野,
  成为无人居住的城镇。
  7我要预备施行毁灭的人,
  各人佩带兵器攻击你;
  他们要砍伐你佳美的香柏树,
  扔在火中。
8“许多国的百姓经过这城,就彼此谈论说:‘耶和华为何向这大城这样做呢?’ 9必有人回答说:‘是因他们离弃了耶和华-他们上帝的约,事奉敬拜别神。’”

关于约哈斯

  10不要为已死的人哀哭,
  也不要为他悲伤,
  却要为离家外出的人大大哀哭;
  因为他不再回来见自己的出生地。
11因为论到离开这地方的约西亚之子犹大沙龙,就是接续他父亲约西亚作王的,耶和华这样说:“他必不再回到这里来, 12却要死在被掳去的地方,必不得再见这地。”

关于约雅敬

  13祸哉!那以不公义盖房,以不公平造楼,
  白白使邻舍做工,却不给工钱的人,
  14他说:“我要为自己盖宽敞的房,盖高大的楼。”
  他为它开窗户,
  以香柏木为墙板,
  漆上丹红色。
  15难道你作王就是要盖香柏木楼房争胜的吗?
  你的父亲岂不是也吃也喝,
  也施行公平和公义吗?
  那时他得了福乐。
  16他为困苦和贫穷的人伸冤,
  那时就得了福乐。
  认识我不就在此吗?
  这是耶和华说的。
  17你的眼和你的心却专顾不义之财,
  流无辜人的血,
  行欺压和残暴。
18所以,耶和华论到约西亚的儿子犹大约雅敬如此说:
  人必不为他举哀:
  “哀哉,我的哥哥!
  哀哉,我的姊姊!”
  也不为他举哀:
  “哀哉,我的主!
  哀哉,我主的荣华!”
  19他被埋葬好像埋驴子一样,
  被拖出去,扔在耶路撒冷城门外。

关于耶路撒冷百姓的命运

  20你要上黎巴嫩哀号,
  在巴珊扬声,
  从亚巴琳哀号,
  因为你所亲爱的都毁灭了。
  21你兴盛的时候,我对你说话;
  你却说:“我不听。”
  你从年轻时就是这样,
  不肯听我的话。
  22你的牧人要被风吞吃,
  你所亲爱的必被掳去;
  那时你必因你一切的恶行抱愧蒙羞。
  23你这住黎巴嫩、在香柏树上搭窝的,
  有痛苦临到你,
  如疼痛临到临产的妇人,
  那时你何等可怜

上帝审判哥尼雅

24耶和华说:“约雅敬的儿子犹大哥尼雅,虽是我右手上带印的戒指,我凭我的永生起誓,我必将你从其上摘下来。 25我要将你交在寻索你命的人和你所惧怕的人手中,就是巴比伦尼布甲尼撒迦勒底人手中。 26我也要将你和生你的母亲赶到别国,不是你们出生的地方;你们必死在那里, 27心中虽然很想归回那地,却不得归回。”
  28哥尼雅这人是被轻看、遭毁坏的罐子,
  是无人喜爱的器皿吗?
  他和他的后裔为何被赶到素不认识之地呢?
  29地啊,地啊,地啊,当听耶和华的话!
  30耶和华如此说:
  “要把这人登记为无子,
  是平生不得亨通的人;
  因为他后裔中再无一人得亨通,
  能坐在大卫的宝座上治理犹大。”

22

Kêu Gọi Ăn Năn

1CHÚA phán thế nầy, “Hãy đi xuống cung điện của vua Giu-đa và tuyên bố điều nầy, 2‘Hãy nghe lời của CHÚA, hỡi vua Giu-đa đang ngồi trên ngai của Ða-vít, tức vua, bầy tôi của vua, và dân của vua, những người vào ra các cổng nầy. 3CHÚA phán thế nầy, “Hãy thực thi công lý và công chính, hãy giải thoát những kẻ bị cướp đoạt khỏi tay kẻ áp bức. Hãy chấm dứt ngay những hành vi bạo ngược. Chớ ngược đãi kiều dân, cô nhi, và góa phụ. Chớ làm đổ máu vô tội ở nơi nầy. 4Vì nếu các ngươi thật lòng thực hiện những điều ấy, các ngươi sẽ có các vua tiếp nối nhau ngồi trên ngai của Ða-vít, họ sẽ cỡi ngựa, đi xe chiến mã, cùng với bầy tôi hộ giá, và dân chúng vào ra các cổng của cung điện nầy. 5Nhưng nếu các ngươi không vâng theo những mạng lịnh nầy,” CHÚA phán, “thì Ta lấy chính Ta mà thề rằng Ta sẽ biến cung điện nầy thành một đống hoang tàn đổ nát,” 6vì CHÚA phán về nhà của vua Giu-đa như thế nầy,
  “Dù đối với Ta ngươi giống như Ghi-lê-át phì nhiêu,
  Như đỉnh núi Li-băng xanh tươi đi nữa,
  Chắc chắn Ta sẽ biến ngươi thành một nơi hoang vắng tiêu điều,
  Các thành phố của ngươi sẽ trở nên những nơi hoang phế không người ở.
  7Ta sẽ sai những kẻ phá hủy đến tàn phá ngươi;
  Ai nấy sẽ mang theo vũ khí của mình;
  Chúng sẽ chặt tất cả gỗ bá hương tốt nhất của ngươi mà quăng vào lửa.
8Sau đó nhiều người từ các dân các nước sẽ đi ngang qua thành nầy và sẽ hỏi nhau, ‘Tại sao CHÚA đã đối xử với thành lớn nầy như thế?’ 9Rồi người ta sẽ trả lời với chúng rằng, ‘Ấy là vì họ đã bỏ giao ước đã lập với CHÚA, Ðức Chúa Trời của họ, mà thờ phượng các thần khác và phục vụ các thần ấy.’
  10Chớ khóc cho kẻ bị giết, cũng đừng than tiếc về nó,
  Nhưng hãy khóc cách thảm thiết cho kẻ bị bắt phải rời khỏi quê hương,
  Vì nó sẽ không bao giờ trở về nơi chôn nhau cắt rún của nó nữa.”’”

Sứ Ðiệp Cho Các Con Giô-si-a

11CHÚA phán thế nầy về Sanh-lum con của Giô-si-a, người kế vị cha ông ấy làm vua Giu-đa và đã bị bắt đem đi khỏi nơi ấy, “Nó sẽ không bao giờ trở về nữa. 12Nó sẽ chết trong xứ nó bị dẫn đến lưu đày, và nó sẽ không bao giờ thấy lại đất nầy nữa.
  13Khốn thay cho kẻ dùng tiền của bất chính để xây nhà cho nó,
  Và lạm dụng quyền lực để xây dựng các nhà lầu cho nó.
  Khốn thay cho kẻ cậy quyền ỷ thế bắt người ta làm việc cho nó mà không trả tiền công,
  Bắt người ta phải lao động cho nó mà không trả thù lao.
14Ðó là kẻ nói rằng, ‘Ta sẽ xây cho ta một lâu đài đồ sộ, có nhiều phòng rộng lớn trên lầu. Ta sẽ cho trổ nhiều cửa sổ lớn, đóng các bức tường bằng gỗ bá hương, và sơn nó thành một lầu son gác tía.’
  15Có phải nhờ cung điện được đóng tường bằng nhiều gỗ bá hương mà ngươi sẽ thành một vua tốt hay sao?
  Há không phải cha của ngươi đã ăn và uống rồi thực thi công lý và thi hành lẽ phải hay sao?
  Thế nên mọi sự đã tốt đẹp cho ông ấy.
  16Ông ấy đã xét xử công minh cho duyên cớ của người nghèo và kẻ khốn cùng;
  Vì thế nên mọi sự tốt đẹp đã đến với ông ấy.
  Làm như thế há chẳng phải là biết Ta sao?” CHÚA phán.
  17“Còn ngươi, mắt ngươi và lòng ngươi đã không làm gì khác hơn là chú vào các việc:
  Làm sao để kiếm được lợi lộc bất chính;
  Làm sao để gây đổ máu người vô tội;
  Làm sao để thực hiện sự đàn áp và bạo tàn.”
  18Bây giờ, CHÚA phán thế nầy về Giê-hô-gia-kim con của Giô-si-a vua Giu-đa,
  “Người ta sẽ không than khóc nó;
  Không ai sẽ nói, ‘Than ôi, anh ơi!’ hay ‘Than ôi, chị ơi!’
  Không ai sẽ khóc cho nó, ‘Than ôi, chúa thượng ơi!’ hay ‘Than ôi, bệ hạ ơi!’
  19Người ta sẽ chôn nó như chôn một con lừa.
  Người ta sẽ lôi xác nó ra và vứt bên ngoài các cổng Thành Giê-ru-sa-lem.”

  20“Hãy lên Núi Li-băng mà gào khóc,
  Hãy cất tiếng rên rỉ trên Núi Ba-san,
  Hãy kêu khóc trên Núi A-ba-rim,
  Vì mọi kẻ yêu mến ngươi đã bị diệt.
  21Khi ngươi còn thịnh vượng Ta đã nhắc nhở ngươi,
  Nhưng ngươi đáp lại, ‘Tôi không muốn nghe.’
  Từ khi ngươi còn trẻ, ngươi vẫn đối xử với Ta như thế,
  Ngươi không vâng lời Ta.
  22Gió sẽ lùa đi mọi kẻ chăn dắt ngươi.
  Những kẻ yêu mến ngươi sẽ bị đem đi lưu đày.
  Khi ấy ngươi sẽ thấy tủi hổ và nhục nhã vì mọi điều xấu xa tội lỗi của ngươi.

  23Hỡi dân cư ở Li-băng,
  Những kẻ xây tổ ấm giữa rừng cây bá hương,
  Ngươi sẽ bị đau đớn biết bao khi cơn đau ập đến trên ngươi,
  Ðau như sản phụ quằn quại trong cơn lâm bồn.”

Sự Ðoán Phạt Cô-ni-a

24“Ta lấy mạng sống của Ta mà xác quyết,” CHÚA phán. “Cho dù Cô-ni-a con của Giê-hô-gia-kim vua Giu-đa là chiếc nhẫn dùng làm ấn tín trong tay phải Ta, Ta cũng sẽ gỡ ngươi ra. 25Ta sẽ trao ngươi vào tay những kẻ tìm cách lấy mạng ngươi, vào tay những kẻ ngươi sợ hãi khi thấy mặt chúng, tức vào tay của Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn và vào tay của quân Canh-đê. 26Ta sẽ ném ngươi và người mẹ đã sinh ra ngươi vào một nước xa lạ, một nước không phải là nơi chôn nhau cắt rốn của ngươi, và các ngươi sẽ chết ở đó. 27Chúng sẽ không bao giờ được trở về lại quê cha đất tổ nơi chúng hằng mong ước được trở về.”
28Có phải con người Cô-ni-a nầy là bình bể vô dụng, một món đồ không ai muốn dùng đó chăng?
 Tại sao ông ấy và con cháu ông ấy bị lùa đi và bị vứt bỏ trong một nước họ chưa hề biết vậy?
  29Hỡi đất nước, quê hương, và xứ sở,
  Hãy nghe lời của CHÚA!
  30CHÚA phán thế nầy,
  “Hãy ghi lại trong lịch sử rằng người ấy không có con,
  Một người cả đời không hề thành công,
  Vì không đứa con nào của nó thành công trong việc ngồi trên ngai của Ða-vít, để trị vì ở Giu-đa nữa.”