3

Lời khuyên dân Y-sơ-ra-ên ăn năn

1Đức Giê-hô-va phán:
  “Nếu người kia ly dị vợ,
   Người vợ nầy ra đi và lấy chồng khác,
  Thì người chồng cũ có thể quay lại
   Với người đàn bà đó không?
  Đất ấy chẳng phải đã bị ô uế lắm sao?
  Ngươi đã đàng điếm với nhiều tình nhân,
   Còn tính trở lại với Ta sao?
  2Hãy ngước mắt nhìn các đồi trọc!
   Có nơi nào mà ngươi chẳng ăn nằm với người khác?
  Ngươi đã ngồi bên đường để chờ đợi tình nhân,
   Như người Ả-rập trong hoang mạc.
  Ngươi đã làm ô uế đất nầy
   Bằng những trò dâm ô đồi trụy.
  3Vì thế nên mưa đã bị giữ lại,
   Mưa cuối mùa cũng không đến;
  Dầu vậy ngươi vẫn không biết nhục,
   Vẫn mặt chai mày đá như gái mại dâm.
  4Chẳng phải từ lâu nay ngươi đã gọi Ta:
   ‘Cha của con ơi, Ngài là bạn của con từ thuở thiếu thời,
  5Lẽ nào Ngài căm giận mãi mãi,
   Và phẫn nộ đời đời sao?’
  Nầy, dù đã nói như vậy,
   Ngươi cứ tiếp tục làm điều ác mình muốn.”

Lòng bất trung của Y-sơ-ra-ên

6Vào thời trị vì của vua Giô-si-a, Đức Giê-hô-va phán với tôi: “Con có thấy điều mà Y-sơ-ra-ên bội bạc đã làm không? Nó đã lên mọi núi cao, đến dưới mỗi lùm cây rậm lá mà đàng điếm. 7Ta nghĩ rằng sau khi làm mọi việc ấy nó sẽ trở về với Ta, nhưng nó không trở về. Em gái bất trung của nó là Giu-đa đã thấy điều đó. 8Ta thấy rằng khi Y-sơ-ra-ên bội bạc vì tội ngoại tình, Ta đã từ bỏ nó và trao giấy ly hôn cho nó, nhưng em gái Giu-đa bất trung của nó chẳng chút sợ sệt, vẫn tiếp tục đàng điếm. 9Vì coi thường sự dâm loạn của mình nên nó tự làm ô uế mình cùng với đất nầy, ngoại tình cả với đá và gỗ. 10Đến vậy rồi mà em gái bất trung của nó là Giu-đa vẫn cứ giả dối, không hết lòng trở về với Ta.” Đức Giê-hô-va phán vậy.
11Đức Giê-hô-va cũng phán với tôi rằng: “Y-sơ-ra-ên bội bạc nhưng còn công chính hơn so với Giu-đa bất trung. 12Hãy đi, hướng về phía bắc mà công bố những lời nầy:
  ‘Hỡi Y-sơ-ra-ên bội bạc, hãy trở về!

  Ta sẽ không nghiêm nét mặt mà nhìn các ngươi đâu,
   Vì Ta giàu lòng thương xót;
  Ta không căm giận đời đời.’

  13‘Chỉ cần ngươi nhìn nhận lỗi mình rằng:
   Ngươi đã chống lại Giê-hô-va Đức Chúa Trời;
  Ngươi đã giong ruổi theo các thần ngoại bang dưới mỗi lùm cây rậm lá,
   Và không lắng nghe tiếng Ta.’”

14Đức Giê-hô-va phán:
  “Hỡi con cái bội bạc, hãy trở về!
   Vì Ta là chủ của các ngươi.
  Ta sẽ lấy từ các ngươi mỗi thành một người, mỗi gia tộc hai người,
   Và đem đến Si-ôn.

15Ta sẽ ban cho các ngươi những người chăn đẹp lòng Ta. Họ sẽ lấy tri thức và sự khôn ngoan mà chăn dắt các ngươi.” 16Đức Giê-hô-va lại phán: “Khi các ngươi gia tăng và phát triển nhiều trong xứ, thì lúc ấy người ta sẽ không nói đến Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va nữa! Người ta sẽ không còn liên tưởng hay nhắc nhớ đến, không còn nuối tiếc hay muốn đóng một cái Hòm khác. 17Lúc ấy người ta sẽ gọi Giê-ru-sa-lem là ngôi của Đức Giê-hô-va. Mọi dân tộc sẽ nhân danh Đức Giê-hô-va mà tụ họp về Giê-ru-sa-lem, họ sẽ không bướng bỉnh sống theo lòng dạ gian ác của mình nữa. 18Trong những ngày đó, nhà Giu-đa sẽ cùng đi với nhà Y-sơ-ra-ên, rồi chúng sẽ cùng nhau ra khỏi đất phương bắc, trở về xứ mà Ta đã ban cho tổ phụ các ngươi làm sản nghiệp.

  19Ta đã nói:
  ‘Làm sao để đưa ngươi vào hàng con cái Ta,
   Và ban cho ngươi một miền đất tốt tươi.
   Cơ nghiệp quý giá nhất giữa các dân.
  Ta đã nói: Ngươi sẽ gọi Ta là “Cha tôi.”
   Và sẽ không quay lưng lìa bỏ Ta.
  20Nhưng hỡi nhà Y-sơ-ra-ên,
   Người đàn bà không chung thủy lìa bỏ chồng thể nào
   Thì các ngươi cũng không chung thủy với Ta thể ấy.’”


  21Có tiếng kêu than nghe được từ các đồi trọc,
   Đó là tiếng con dân Y-sơ-ra-ên khóc lóc cầu khấn,
  Vì chúng đã đi con đường lầm lạc,
   Đã quên Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình.

  22“Hỡi con cái bội bạc, hãy trở về!
   Ta sẽ chữa lành chứng bội bạc của các ngươi.”

  Các ngươi đáp: “Nầy, chúng con đến với Ngài,
   Vì Ngài là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng con.
  23Sự thờ lạy trên các đồi cao
   Và tiếng ồn ào trên các núi thật ra chỉ là sự dối trá.
  Thật, chỉ trong Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng con
   Mới có sự cứu rỗi cho Y-sơ-ra-ên.

  24Từ thời niên thiếu của chúng con,
   Thần đáng xấu hổ đã nuốt hết công lao của tổ phụ chúng con,
  Bầy chiên, bầy bò,
   Con trai, con gái của họ.
  25Chúng con đáng phải nằm trong sự xấu hổ,
   Đắp lên mình điều sỉ nhục.
  Vì cả chúng con lẫn tổ phụ chúng con
   Đều đã phạm tội với Giê-hô-va Đức Chúa Trời;
  Từ thời niên thiếu cho đến bây giờ,
   Chúng con không chịu lắng nghe tiếng của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng con.”

3

Giu-đa bất trung

  1“Nếu một người đàn ông ly dị vợ mình,
   nàng đi lấy chồng khác,
   thì người chồng đầu tiên có nên trở lại với nàng không?
  Nếu người trở lại với nàng
   thì đất chẳng hóa ra nhơ nhớp sao?
  Nhưng các ngươi đã hành dâm
   như gái điếm với nhiều tình nhân,
  mà các ngươi còn muốn trở lại cùng ta sao?” CHÚA hỏi.
  2“Hỡi Giu-đa, hãy nhìn các ngọn đồi trọc.
   Có nơi nào mà ngươi chưa hành dâm không?
  Ngươi ngồi bên đường chờ người yêu,
   như dân du mục trong sa mạc.
  Ngươi đã khiến đất bị nhơ nhớp,
   vì ngươi đã làm điều ác và hành động như gái điếm.
  3Vì vậy mà mưa không rơi,
   cũng chẳng có mưa xuân.
  Nhưng mặt ngươi vẫn dày dạn
   như mặt gái làng chơi.
  Đến nỗi ngươi không hề biết xấu hổ là gì.
  4Nay ngươi lại kêu cầu cùng ta,
   ‘Cha ơi, Ngài là bạn tôi từ khi tôi còn trẻ.
  5Ngài sẽ giận tôi mãi mãi sao?
   Cơn thịnh nộ Ngài còn đời đời sao?’
  Hỡi Giu-đa, tuy ngươi nói điều ấy,
   nhưng ngươi vẫn tiếp tục làm ác như thường!”

Giu-đa và Ít-ra-en như hai chị em xấu nết

6Khi vua Giô-xia đang trị vì Giu-đa thì CHÚA phán cùng tôi rằng, “Ngươi có thấy Ít-ra-en bất trung ra sao chưa? Nó hành dâm cùng các tượng chạm trên mỗi ngọn đồi và dưới mỗi cây xanh. 7Ta tự nhủ, ‘Ít-ra-en sẽ trở về cùng ta sau khi nó làm điều ác đó,’ nhưng nó không trở về. Còn em nó là Giu-đa thấy điều nó làm. 8Giu-đa thấy ta đã ly dị Ít-ra-en vì nó ngoại tình, nhưng điều đó chẳng làm cho em gái nó là Giu-đa run sợ chút nào. Nó cũng ra hành nghề mãi dâm! 9Và nó cũng không ngần ngại hành nghề ấy. Nó làm xứ nó nhơ nhớp và phạm tội ngoại tình vì nó bái lạy tượng chạm bằng đá và bằng gỗ. 10Đứa em gái gian ác của Ít-ra-en không hết lòng trở về cùng ta, chỉ giả vờ bên ngoài thôi,” CHÚA phán vậy.
11CHÚA phán cùng ta, “Ít-ra-en bất trung còn tỏ ra khá hơn Giu-đa giả dối. 12Hãy đi loan báo lời nầy cùng phương Bắc:
  CHÚA phán, ‘Hỡi dân Ít-ra-en bất chính, hãy trở lại,
   Ta sẽ không còn giận ngươi nữa,
  vì ta đầy lòng nhân ái,’ CHÚA phán vậy.
   ‘Ta sẽ không giận ngươi mãi mãi.
  13Ngươi chỉ cần nhận tội rằng
   ngươi đã chống nghịch CHÚA, là Thượng Đế,
  và ngươi đã từng bái lạy các thần khác dưới mỗi cây xanh
   và không vâng lời ta,’” CHÚA phán vậy.
14CHÚA phán, “Hỡi con cái bất trung hãy trở lại vì ta là chủ ngươi. Ta sẽ chọn một người từ mỗi thành và hai người từ mỗi họ hàng, rồi ta sẽ mang các ngươi đến Giê-ru-sa-lem. 15Sau đó ta sẽ ban cho các ngươi các lãnh tụ mới trung thành với ta, là những người sẽ hướng dẫn các ngươi trong tinh thần hiểu biết và thông sáng.” 16CHÚA phán, “Trong những ngày đó các ngươi sẽ đông đảo trong xứ. Lúc đó sẽ không ai nói, ‘Tôi nhớ lại Rương Giao Ước.’ Họ sẽ không suy nghĩ, nhớ lại, tiếc nuối Rương đó hay đóng một Rương khác. 17Lúc đó dân chúng sẽ gọi Giê-ru-sa-lem là Ngôi của CHÚA, và mọi dân sẽ cùng đến Giê-ru-sa-lem để tỏ lòng tôn kính CHÚA. Họ sẽ không còn đi theo lòng ương ngạnh, gian ác của mình nữa. 18Trong những ngày đó gia đình Giu-đa sẽ nhập với gia đình Ít-ra-en. Họ sẽ từ một xứ miền Bắc trở về đất mà ta đã ban cho tổ tiên họ.”
  19“Ta, là CHÚA phán,
   ‘Ta sẽ rất vui đối xử với các ngươi như con cái ta
  ban cho các ngươi một xứ xinh tươi,
   một xứ tốt đẹp hơn xứ của bất cứ dân nào khác.’
  Ta nghĩ các ngươi sẽ gọi ta là, ‘Cha tôi’
   và sẽ không quay mặt khỏi ta nữa.
  20Nhưng ngươi đã như người vợ bất chính với chồng mình,
   hỡi nhà Ít-ra-en, các ngươi đã bất trung đối cùng ta,” CHÚA phán vậy.
  21Các ngươi có thể nghe tiếng kêu la từ các đồi trọc.
   Đó là tiếng dân Ít-ra-en kêu khóc
   và nài xin được thương xót.
  Vì chúng đã trở nên gian ác,
   quên CHÚA là Thượng Đế mình.
  22“Hỡi các con cái bất trung, hãy trở lại cùng ta,
   ta sẽ tha thứ tội bất trung của các ngươi.”
  “Vâng, chúng tôi sẽ đến cùng Ngài,
   vì Ngài là CHÚA và Thượng Đế chúng tôi.
  23Bái lạy các tượng chạm trên các ngọn đồi
   hay trên các núi là điều ngu xuẩn.
  Hẳn nhiên sự cứu rỗi của Ít-ra-en
   đến từ CHÚA là Thượng Đế chúng ta.
  24Từ khi chúng tôi còn trẻ,
   các tượng chạm ô nhục đã ăn các sinh tế
  nuốt hết những gì tổ tiên chúng tôi làm ra,
   các bầy chiên và bầy bò,
   con trai con gái của họ.
  25Chúng ta hãy nằm lăn trong ô nhục,
   hãy để hổ nhục trùm lấy chúng ta như cái mền.
  Chúng ta đã phạm tội cùng CHÚA là Thượng Đế chúng ta,
   cả chúng ta lẫn tổ tiên chúng ta đã làm như thế.
  Từ lúc trẻ đến bây giờ,
   chúng ta không vâng lời CHÚA là Thượng Đế chúng ta.”