3

Lời khuyên dân Y-sơ-ra-ên ăn năn

1Đức Giê-hô-va phán:
  “Nếu người kia ly dị vợ,
   Người vợ nầy ra đi và lấy chồng khác,
  Thì người chồng cũ có thể quay lại
   Với người đàn bà đó không?
  Đất ấy chẳng phải đã bị ô uế lắm sao?
  Ngươi đã đàng điếm với nhiều tình nhân,
   Còn tính trở lại với Ta sao?
  2Hãy ngước mắt nhìn các đồi trọc!
   Có nơi nào mà ngươi chẳng ăn nằm với người khác?
  Ngươi đã ngồi bên đường để chờ đợi tình nhân,
   Như người Ả-rập trong hoang mạc.
  Ngươi đã làm ô uế đất nầy
   Bằng những trò dâm ô đồi trụy.
  3Vì thế nên mưa đã bị giữ lại,
   Mưa cuối mùa cũng không đến;
  Dầu vậy ngươi vẫn không biết nhục,
   Vẫn mặt chai mày đá như gái mại dâm.
  4Chẳng phải từ lâu nay ngươi đã gọi Ta:
   ‘Cha của con ơi, Ngài là bạn của con từ thuở thiếu thời,
  5Lẽ nào Ngài căm giận mãi mãi,
   Và phẫn nộ đời đời sao?’
  Nầy, dù đã nói như vậy,
   Ngươi cứ tiếp tục làm điều ác mình muốn.”

Lòng bất trung của Y-sơ-ra-ên

6Vào thời trị vì của vua Giô-si-a, Đức Giê-hô-va phán với tôi: “Con có thấy điều mà Y-sơ-ra-ên bội bạc đã làm không? Nó đã lên mọi núi cao, đến dưới mỗi lùm cây rậm lá mà đàng điếm. 7Ta nghĩ rằng sau khi làm mọi việc ấy nó sẽ trở về với Ta, nhưng nó không trở về. Em gái bất trung của nó là Giu-đa đã thấy điều đó. 8Ta thấy rằng khi Y-sơ-ra-ên bội bạc vì tội ngoại tình, Ta đã từ bỏ nó và trao giấy ly hôn cho nó, nhưng em gái Giu-đa bất trung của nó chẳng chút sợ sệt, vẫn tiếp tục đàng điếm. 9Vì coi thường sự dâm loạn của mình nên nó tự làm ô uế mình cùng với đất nầy, ngoại tình cả với đá và gỗ. 10Đến vậy rồi mà em gái bất trung của nó là Giu-đa vẫn cứ giả dối, không hết lòng trở về với Ta.” Đức Giê-hô-va phán vậy.
11Đức Giê-hô-va cũng phán với tôi rằng: “Y-sơ-ra-ên bội bạc nhưng còn công chính hơn so với Giu-đa bất trung. 12Hãy đi, hướng về phía bắc mà công bố những lời nầy:
  ‘Hỡi Y-sơ-ra-ên bội bạc, hãy trở về!

  Ta sẽ không nghiêm nét mặt mà nhìn các ngươi đâu,
   Vì Ta giàu lòng thương xót;
  Ta không căm giận đời đời.’

  13‘Chỉ cần ngươi nhìn nhận lỗi mình rằng:
   Ngươi đã chống lại Giê-hô-va Đức Chúa Trời;
  Ngươi đã giong ruổi theo các thần ngoại bang dưới mỗi lùm cây rậm lá,
   Và không lắng nghe tiếng Ta.’”

14Đức Giê-hô-va phán:
  “Hỡi con cái bội bạc, hãy trở về!
   Vì Ta là chủ của các ngươi.
  Ta sẽ lấy từ các ngươi mỗi thành một người, mỗi gia tộc hai người,
   Và đem đến Si-ôn.

15Ta sẽ ban cho các ngươi những người chăn đẹp lòng Ta. Họ sẽ lấy tri thức và sự khôn ngoan mà chăn dắt các ngươi.” 16Đức Giê-hô-va lại phán: “Khi các ngươi gia tăng và phát triển nhiều trong xứ, thì lúc ấy người ta sẽ không nói đến Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va nữa! Người ta sẽ không còn liên tưởng hay nhắc nhớ đến, không còn nuối tiếc hay muốn đóng một cái Hòm khác. 17Lúc ấy người ta sẽ gọi Giê-ru-sa-lem là ngôi của Đức Giê-hô-va. Mọi dân tộc sẽ nhân danh Đức Giê-hô-va mà tụ họp về Giê-ru-sa-lem, họ sẽ không bướng bỉnh sống theo lòng dạ gian ác của mình nữa. 18Trong những ngày đó, nhà Giu-đa sẽ cùng đi với nhà Y-sơ-ra-ên, rồi chúng sẽ cùng nhau ra khỏi đất phương bắc, trở về xứ mà Ta đã ban cho tổ phụ các ngươi làm sản nghiệp.

  19Ta đã nói:
  ‘Làm sao để đưa ngươi vào hàng con cái Ta,
   Và ban cho ngươi một miền đất tốt tươi.
   Cơ nghiệp quý giá nhất giữa các dân.
  Ta đã nói: Ngươi sẽ gọi Ta là “Cha tôi.”
   Và sẽ không quay lưng lìa bỏ Ta.
  20Nhưng hỡi nhà Y-sơ-ra-ên,
   Người đàn bà không chung thủy lìa bỏ chồng thể nào
   Thì các ngươi cũng không chung thủy với Ta thể ấy.’”


  21Có tiếng kêu than nghe được từ các đồi trọc,
   Đó là tiếng con dân Y-sơ-ra-ên khóc lóc cầu khấn,
  Vì chúng đã đi con đường lầm lạc,
   Đã quên Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình.

  22“Hỡi con cái bội bạc, hãy trở về!
   Ta sẽ chữa lành chứng bội bạc của các ngươi.”

  Các ngươi đáp: “Nầy, chúng con đến với Ngài,
   Vì Ngài là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng con.
  23Sự thờ lạy trên các đồi cao
   Và tiếng ồn ào trên các núi thật ra chỉ là sự dối trá.
  Thật, chỉ trong Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng con
   Mới có sự cứu rỗi cho Y-sơ-ra-ên.

  24Từ thời niên thiếu của chúng con,
   Thần đáng xấu hổ đã nuốt hết công lao của tổ phụ chúng con,
  Bầy chiên, bầy bò,
   Con trai, con gái của họ.
  25Chúng con đáng phải nằm trong sự xấu hổ,
   Đắp lên mình điều sỉ nhục.
  Vì cả chúng con lẫn tổ phụ chúng con
   Đều đã phạm tội với Giê-hô-va Đức Chúa Trời;
  Từ thời niên thiếu cho đến bây giờ,
   Chúng con không chịu lắng nghe tiếng của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng con.”

3

  1“If a man divorces his wife
   and she leaves him and marries another man,
  should he return to her again?
   Would not the land be completely defiled?
  But you have lived as a prostitute with many lovers—
   would you now return to me?”

  2“Look up to the barren heights and see.
   Is there any place where you have not been ravished?
  By the roadside you sat waiting for lovers,
   sat like a nomad in the desert.
  You have defiled the land
   with your prostitution and wickedness.
  3Therefore the showers have been withheld,
   and no spring rains have fallen.
  Yet you have the brazen look of a prostitute;
   you refuse to blush with shame.
  4Have you not just called to me:
   ‘My Father, my friend from my youth,
  5will you always be angry?
   Will your wrath continue forever?’
  This is how you talk,
   but you do all the evil you can.”

Unfaithful Israel

6During the reign of King Josiah, the Lord said to me, “Have you seen what faithless Israel has done? She has gone up on every high hill and under every spreading tree and has committed adultery there. 7I thought that after she had done all this she would return to me but she did not, and her unfaithful sister Judah saw it. 8I gave faithless Israel her certificate of divorce and sent her away because of all her adulteries. Yet I saw that her unfaithful sister Judah had no fear; she also went out and committed adultery. 9Because Israel’s immorality mattered so little to her, she defiled the land and committed adultery with stone and wood. 10In spite of all this, her unfaithful sister Judah did not return to me with all her heart, but only in pretense,” declares the Lord.
11The Lord said to me, “Faithless Israel is more righteous than unfaithful Judah. 12Go, proclaim this message toward the north:
  “ ‘Return, faithless Israel,’ declares the Lord,
   ‘I will frown on you no longer,
  for I am faithful,’ declares the Lord,
   ‘I will not be angry forever.
  13Only acknowledge your guilt—
   you have rebelled against the Lord your God,
  you have scattered your favors to foreign gods
   under every spreading tree,
   and have not obeyed me,’ ”

14“Return, faithless people,” declares the Lord, “for I am your husband. I will choose you—one from a town and two from a clan—and bring you to Zion. 15Then I will give you shepherds after my own heart, who will lead you with knowledge and understanding. 16In those days, when your numbers have increased greatly in the land,” declares the Lord, “people will no longer say, ‘The ark of the covenant of the Lord.’ It will never enter their minds or be remembered; it will not be missed, nor will another one be made. 17At that time they will call Jerusalem The Throne of the Lord, and all nations will gather in Jerusalem to honor the name of the Lord. No longer will they follow the stubbornness of their evil hearts. 18In those days the people of Judah will join the people of Israel, and together they will come from a northern land to the land I gave your ancestors as an inheritance.
19“I myself said,
  “ ‘How gladly would I treat you like my children
   and give you a pleasant land,
   the most beautiful inheritance of any nation.’
  I thought you would call me ‘Father’
   and not turn away from following me.
  20But like a woman unfaithful to her husband,
   so you, Israel, have been unfaithful to me,”


  21A cry is heard on the barren heights,
   the weeping and pleading of the people of Israel,
  because they have perverted their ways
   and have forgotten the Lord their God.

  22“Return, faithless people;
   I will cure you of backsliding.”

  “Yes, we will come to you,
   for you are the Lord our God.
  23Surely the idolatrous commotion on the hills
   and mountains is a deception;
  surely in the Lord our God
   is the salvation of Israel.
  24From our youth shameful gods have consumed
   the fruits of our ancestors’ labor—
  their flocks and herds,
   their sons and daughters.
  25Let us lie down in our shame,
   and let our disgrace cover us.
  We have sinned against the Lord our God,
   both we and our ancestors;
  from our youth till this day
   we have not obeyed the Lord our God.”