16

Sam-sôn và Ðê-li-la

1Một ngày nọ Sam-sôn đến Ga-xa và thấy một kỹ nữ tại đó. Ông vào nhà nàng và ngủ đêm với nàng. 2Người trong thành Ga-xa báo cho nhau, “Sam-sôn đã đến đây!” Thế là họ vây phục nơi ông ở và nằm đợi thâu đêm ở cổng thành. Suốt đêm họ giữ không cho động tĩnh và bảo nhau, “Hãy đợi đến sáng, chúng ta sẽ giết nó.”
3Nhưng Sam-sôn nằm đó cho đến nửa đêm. Ông thức dậy, nắm hai cánh cổng thành, cùng với hai trụ cổng, mà giựt tung nó ra, luôn cả then cài; rồi ông vác chúng trên vai, đem lên đỉnh đồi, đối diện Hếp-rôn.
4Sau đó ít lâu, ông yêu mến một cô gái trong Thung Lũng Sô-réc, tên là Ðê-li-la. 5Các thủ lãnh của Phi-li-tin đến gặp nàng và bảo, “Cô hãy cố dụ hắn nói cho cô bí mật của sức mạnh phi thường hắn có, và cách nào để thắng hơn hắn, hầu chúng tôi có thể bắt trói hắn, và chế ngự hắn. Sau đó mỗi người chúng tôi sẽ thưởng cho cô một ngàn một trăm miếng bạc.”
6Vậy Ðê-li-la nói với Sam-sôn, “Xin anh nói cho em biết do đâu anh có sức mạnh phi thường như thế, và làm cách nào để có thể trói anh lại và chế ngự được anh.”
7Sam-sôn trả lời nàng, “Nếu ai trói anh bằng bảy sợi dây cung tươi, chưa khô, thì anh sẽ yếu đi như bao nhiêu người khác.”
8Các lãnh tụ Phi-li-tin liền mang cho nàng bảy sợi dây cung tươi, chưa khô, rồi nàng dùng chúng trói ông lại. 9Sau khi cho người mai phục trong phòng, nàng gọi ông, “Sam-sôn ơi, người Phi-li-tin tấn công anh đó.” Nhưng ông bứt đứt các dây cung dễ dàng như người ta đưa những sợi chỉ vào ngọn lửa. Vậy người ta không biết bí mật của sức mạnh ông đến từ đâu. 10Ðê-li-la bèn nói với ông, “Anh đánh lừa em. Anh gạt em. Bây giờ anh nói cho em biết làm sao trói được anh đi.”
11Ông nói, “Nếu có ai trói anh thật chặt bằng những dây thừng còn mới, chưa được dùng lần nào, thì anh sẽ yếu đi như bao nhiêu người khác.”
12Vậy Ðê-li-la lấy những dây thừng mới và trói ông lại. Sau khi cho người mai phục sẵn trong phòng, nàng gọi, “Sam-sôn ơi, người Phi-li-tin tấn công anh đó.” Nhưng ông bứt đứt các dây thừng khỏi tay ông như bứt chỉ.
13Ðê-li-la bèn nói với ông, “Cho đến giờ phút nầy anh vẫn còn gạt em, anh đã nói dối với em. Nói cho em biết làm sao trói anh lại được đi.”
 Ông đáp, “Nếu em dệt bảy lọn tóc của anh vào khung cửi, rồi lấy cây ghim gài chặt chúng vào đó, thì anh sẽ yếu đi như bao nhiêu người khác.” Vậy Ðê-li-la đợi cho Sam-sôn ngủ, rồi lấy bảy lọn tóc của Sam-sôn dệt vào khung cửi,
14và lấy ghim gài chặt lại. Xong nàng gọi, “Sam-sôn ơi, người Phi-li-tin tấn công anh đó.” Ông thức dậy, bứt đứt cả ghim cài và khung cửi.
15Bấy giờ Ðê-li-la nói với ông, “Làm sao anh có thể nói, ‘Anh yêu em,’ trong khi anh không thật lòng với em. Ðây là lần thứ ba anh đã gạt em và không nói cho em biết do đâu anh có sức mạnh phi thường như vậy.” 16Cứ như thế, ngày nào nàng cũng trách móc giận hờn, khiến ông bực bội muốn chết. 17Ông bèn khai thật tất cả với nàng.
 Ông nói, “Dạo cạo chưa hề đưa qua đầu anh bao giờ, bởi vì anh là người Na-xi-rê của Ðức Chúa Trời từ khi còn trong lòng mẹ. Nếu tóc anh bị cạo, thì sức mạnh của anh cũng sẽ biến mất, và anh sẽ yếu đi như bao nhiêu người khác.”
18Khi Ðê-li-la thấy rằng ông đã khai thật với nàng mọi sự, nàng liền cho người đến báo với các thủ lãnh của dân Phi-li-tin, “Hãy trở lại một lần nữa. Hắn đã khai thật với tôi tất cả rồi.” Vậy các thủ lãnh của dân Phi-li-tin trở lại, đem bạc theo trong tay.
19Nàng dỗ Sam-sôn ngủ trên đùi nàng, rồi sai người cạo sạch bảy lọn tóc trên đầu ông, và như thế nàng đã hại ông; sức lực ông đã lìa khỏi ông. 20Bấy giờ nàng nói, “Sam-sôn ơi, người Phi-li-tin tấn công anh đó.” Ông thức dậy và thầm nghĩ, “Ta sẽ thoát khỏi như những lần trước và ta sẽ gỡ mình ra.” Nhưng ông không biết rằng CHÚA đã lìa khỏi ông.
21Dân Phi-li-tin bắt ông, móc hai mắt ông, và đem ông xuống Ga-xa. Chúng xiềng ông bằng những sợi xích đồng, và bắt ông xay cối trong ngục. 22Nhưng tóc của ông sau khi bị cạo đã bắt đầu mọc lại.

Sam-sôn Qua Ðời

23Các thủ lãnh của dân Phi-li-tin họp lại để dâng một của lễ trọng thể cho Ða-gôn thần của họ, và để ăn mừng, vì họ nói, “Thần của chúng ta đã trao Sam-sôn kẻ thù của chúng ta vào tay chúng ta.”
24Khi dân Phi-li-tin thấy Sam-sôn, họ ca tụng thần của họ rằng,
  “Thần của chúng ta đã trao kẻ thù của chúng ta vào tay chúng ta;
  Ấy là kẻ đã phá hoại xứ sở của chúng ta và đã giết hại nhiều người.”
25Rồi khi hứng chí, chúng gào vang, “Hãy đem Sam-sôn ra đây để hắn giúp vui cho chúng ta.” Vậy họ dẫn Sam-sôn ra khỏi ngục để ông làm trò cho họ xem. Họ để ông đứng giữa các trụ đền. 26Sam-sôn nói với người hầu trẻ đang dắt tay ông, “Hãy dẫn tôi lại các trụ chống đỡ ngôi đền, để tôi có thể dựa vào đó.” 27Khi ấy trong đền có rất đông người, cả nam lẫn nữ –tất cả các thủ lãnh của dân Phi-li-tin đều ở đó, và trên sân thượng của đền có khoảng ba ngàn người, cả nam lẫn nữ– chờ xem Sam-sôn làm trò.
28Sam-sôn cầu nguyện với CHÚA, “Lạy CHÚA Hằng Hữu, xin Ngài nhớ đến con. Ðức Chúa Trời ôi, xin cho con có sức mạnh chỉ một lần nữa thôi, để con báo thù dân Phi-li-tin vì đôi mắt con.” 29Rồi Sam-sôn vói tay vịn vào hai trụ chính chống đỡ cả ngôi đền. Ông lấy thế, vịn một tay vào trụ bên phải và một tay vào trụ bên trái. 30Ðoạn Sam-sôn nói, “Xin cho tôi chết chung với dân Phi-li-tin.” Rồi ông lấy hết sức đẩy hai cây trụ ra. Ngôi đền liền đổ xuống trên các thủ lãnh và dân chúng đang ở trong đó. Ấy vậy, lúc chết Sam-sôn đã giết nhiều người hơn khi còn sống.
31Sau đó, các em trai ông và toàn gia đình của cha ông đi xuống, lấy xác ông về. Họ đem thi thể ông về chôn trong mộ của Ma-nô-a cha ông, khoảng giữa Xô-ra và Ếch-ta-ôn. Sam-sôn xét xử trong I-sơ-ra-ên được hai mươi năm.

16

Đa-li-la

1Sam-sôn đến Ga-xa, gặp một gái điếm và ngủ đêm với cô ta. 2Người trong thành kháo nhau: "Sam-sôn đang ở đây." Quân lính liền bao vây và canh gác cổng thành. Suốt đêm, họ im lặng, thầm bảo nhau:"Sáng ra, ta sẽ giết hắn." 3Nhưng đến nửa đêm, Sam-sôn thức dậy, đi ra cổng thành, nắm cả cửa lẫn trụ, nhổ bứng lên, đặt lên vai vác lên đỉnh đồi đối diện Hếp-rôn.
4Sau đó, Sam-sôn phải lòng một cô gái ở thung lũng Sô-réc, tên là Đa-li-la. 5Các nhà lãnh đạo Phi-li-tin tìm nàng, đề nghị:"Nếu chị dụ được hắn, tìm biết từ đâu hắn có sức mạnh phi thường ấy và biết cách gì để chế ngự hắn, đánh bại hắn, mỗi anh em chúng tôi sẽ biếu chị một ngàn một trăm nén bạc." 6Nghe lời, Đa-li-la gạ hỏi Sam-sôn; "Nhờ đâu anh có sức mạnh hơn người như thế? Chắc chẳng có cách nào trói anh để bắt anh phục được nhỉ?" Sam-sôn trả lời: "Nếu trói anh bằng bảy sợi dây cung mới nguyên, anh sẽ trở nên yếu đuối như người thường vậy." 7,8Các nhà lãnh đạo Phi-li-tin đem cho nàng bảy sợi dây cung mới để trói Sam-sôn. 9Họ cũng cho người phục sẵn trong nhà. Trói xong, nàng gọi Sam-sôn dậy: "Anh ơi, người Phi-li-tin đến tấn công anh!" Nhưng ông bứt dây trói đứt nghiến như chỉ gai gặp lửa vậy. Như thế, họ chưa khám phá ra bí quyết của sức mạnh Sam-sôn.
10Sau đó, nàng nói với ông: "Anh đánh lừa em, dối gạt em. Bây giờ, xin cho em biết cách trói anh đi!" 11Ông nói: "Nếu trói anh bằng dây thừng mới nguyên, anh sẽ yếu như người thường vậy." 12Đa-li-la lấy dây thừng mới trói ông, rồi gọi: "Sam-sôn ơi! Người Phi-li-tin đến tấn công anh!" Cũng như lần trước, người Phi-li-tin đã phục sẵn trong nhà, nhưng Sam-sôn bứt dây thừng dễ dàng như bứt chỉ.
13Đa-li-la lại nói: "Anh vẫn lừa gạt, dối trá với em. Xin chỉ cho em cách trói anh đi!" Ông đáp: "Dệt bảy lọn tóc của anh vào canh chỉ trong khung cửi." 14Nàng làm theo, đóng chốt khung cửi, rồi gọi: "Sam-sôn ơi! Người Phi-li-tin tấn công anh!" Sam-sôn thức dậy, kéo tóc, làm gãy chốt khung cửi và đứt hết chỉ. 15Đa-li-la nổi quạu: "Anh nói anh yêu em mà sao không nói thật với em? Anh gạt em ba lần, không cho em biết căn nguyên của sức mạnh anh." 16Và cứ ngày ngày, nàng hỏi tra nằng nặc, năn nỉ ỉ ôi, làm cho ông bực bội, không chịu được nữa. 17Cuối cùng, ông đành nói hết ra: "Anh không hề cắt tóc, vì từ khi còn trong lòng mẹ, anh đã là người Na-xi-rê của Thượng Đế. Nếu anh bị cạo đầu, sức mạnh sẽ mất, và anh sẽ yếu như một người thường."
18Đa-li-la biết Sam-sôn đã nói hết sự thực, vội cho người đi gọi các nhà lãnh đạo Phi-li-tin đến. Nàng nhắn: "Quý ông đến đi, vì lần này anh ấy đã dốc hết tâm sự cho tôi rồi." Họ kéo đến, mang theo tiền thưởng. 19Nàng ru Sam-sôn ngủ trên đùi mình, rồi sai người cạo hết bảy chùm tóc trên đầu ông: Thế là nàng đã hại mạng sống ông, vì sức mạnh trong ông không còn nữa. 20Nàng gọi: "Sam-sôn ơi! Người Phi-li-tin tấn công anh!" Ông tỉnh giấc, tự nhủ: "Ta sẽ vùng dậy, thoát thân như những lần trước." Nhưng ông không ngờ Chúa đã từ bỏ mình. 21Người Phi-li-tin bắt ông, móc mắt, giải xuống Ga-xa. Tại đấy, họ xiềng ông bằng xích đồng, bắt ông xay cối trong ngục. 22Tuy nhiên, tóc ông lần lần mọc dài ra.
23,24Các nhà lãnh đạo Phi-li-tin tổ chức đại tiệc liên hoan và dâng lễ vật trong đền thần Đa-gôn của họ. Người Phi-li-tin hết lòng ca tụng Đa-gôn: "Thần chúng ta đã cho ta bắt được Sam-sôn, một kẻ thù phá hoại xứ sở, giết hại nhiều người." 25Ai nấy đều hân hoan. Có người đề nghị: "Gọi Sam-sôn đến giúp vui." Vậy, họ dẫn Sam-sôn từ ngục đến để làm trò mua vui, cho ông đứng quãng giữa các cây cột chính của đền. 26Ông nói với thiếu niên dắt mình: "Cho tôi sờ các cây cột để tôi tựa mình vào đấy." 27Lúc ấy, đền thờ Đa-gôn đông đặc cả người. Toàn thể các nhà lãnh đạo Phi-li-tin đều hiện diện. Có chừng ba ngàn người ngồi trên gác thượng coi Sam-sôn làm trò.
28Sam-sôn kêu cầu Chúa: "Lạy Chúa Hằng Hữu! Xin nhớ đến con. Lạy Chân Thần, xin cho con sức mạnh một lần nữa thôi, để báo thù người Phi-li-tin đã móc mắt con." 29Hai tay nắm hai cột chính nâng đỡ đền thờ, Sam-sôn dồn sức vào tay, 30và cầu nguyện: "Xin cho con cùng chết với người Phi-li-tin." 31Ông cong người, dùng toàn lực đẩy hai cây cột. Đền thờ Đa-gôn đổ xuống, đè chết các nhà lãnh đạo và người Phi-li-tin ở đấy. Như thế, lúc chết, Sam-sôn giết nhiều người hơn lúc sống. 32Anh em và người nhà ông đến lấy xác, đem về chôn tại một nơi giữa Xô-ra và Ê-ta-ôn, nơi mộ của Ma-nô-a, thân phụ ông. Ông làm thẩm phán Y-sơ-ra-ên được hai mươi năm.