10

Gióp tiếp trả lời cho Binh-đát

1 Linh hồn tôi đã chán ngán sự sống tôi;
 Tôi sẽ buông thả lời than thở của tôi,
 Tôi sẽ nói vì cơn cay đắng của lòng tôi.
2 Tôi sẽ thưa với Đức Chúa Trời rằng: Xin chớ đoán phạt tôi;
 Hãy tỏ cho tôi biết nhân sao Chúa tranh luận với tôi.
3 Chúa há đẹp lòng đè ép,
 Khinh bỉ công việc của tay Ngài,
 Và chiếu sáng trên mưu chước của kẻ ác sao?
4 Chúa có mắt xác thịt ư?
 Chúa thấy như người phàm thấy sao?
5 Các ngày của Chúa há như ngày loài người ư?
 Các năm của Chúa há như năm loài người sao?
6 Sao Chúa tra hạch gian ác tôi,
 Tìm kiếm tội lỗi tôi,
7 Dầu Chúa biết tôi chẳng phải gian ác,
 Và không ai giải thoát khỏi tay Chúa?

8 Tay Chúa đã dựng nên tôi, nắn giọt trót mình tôi;
 Nhưng nay Chúa lại hủy diệt tôi!
9 Xin Chúa nhớ rằng Chúa đã nắn hình tôi như đồ gốm;
 Mà Chúa lại muốn khiến tôi trở vào tro bụi sao?
10 Chúa há chẳng có rót tôi chảy như sữa,
 Làm tôi ra đặc như bánh sữa ư?
11 Chúa đã mặc cho tôi da và thịt,
 Lấy xương và gân đương tréo tôi.
12 Chúa đã ban cho tôi mạng sống và điều nhân từ;
 Sự Chúa đoái hoài tôi đã gìn giữ tâm hồn tôi.

13 Dầu vậy, Chúa giấu các điều nầy nơi lòng Chúa;
 Tôi biết điều ấy ở trong tư tưởng của Ngài.
14 Nếu tôi phạm tội, Chúa sẽ xem xét tôi,
 Chẳng dung tha gian ác tôi.
15 Nếu tôi làm hung ác, thì khốn cho tôi thay!
 Còn nếu tôi ăn ở công bình, tôi cũng chẳng dám ngước đầu lên,
 Vì đã bị đầy dẫy sỉ nhục, và thấy sự khổ nạn tôi.
16 Ví bằng tôi ngước đầu lên, hẳn quả Chúa sẽ săn tôi như sư tử, và tỏ ra nơi tôi quyền diệu kỳ của Ngài.
17 Chúa đặt chứng mới đối nghịch tôi,
 Và gia thêm sự giận cùng tôi:
 Đau đớn liên tiếp, và thì khốn khó theo tôi.

18 Nhân sao Chúa đem tôi ra khỏi lòng mẹ tôi?
 Phải chi đã tắt hơi, thì chẳng con mắt nào thấy tôi!
19 Bằng vậy, tôi sẽ như đã không hề có;
 Vì mới lọt lòng mẹ, bèn bị đem đến mồ mả!
20 Các ngày tôi há chẳng phải ít ỏi sao?
 Vậy, Chúa ôi, khá ngưng dứt đi,
 Hãy dời khỏi tôi đi, để tôi được an ủi một chút,
21 Trước khi tôi đi đến xứ tối tăm và bóng sự chết, không hề trở lại;
22 Tức đất tối đen như mực,
 Là miền có bóng sự chết, chỉ có sự hỗn độn tại đó,
 Và ánh sáng không khác hơn tối tăm

10

  1「我厭惡自己的性命,
  任由我述說自己的苦情;
  因心裏苦惱,我要說話。
  2我對上帝說,不要定我有罪,
  要指示我,你為何與我爭辯?
  3你手所造的,你又欺壓,又藐視,
  卻光照惡人的計謀。
  這事你以為美嗎?
  4你的眼豈是肉眼?
  你察看豈像人察看嗎?
  5你的日子豈像人的日子,
  你的年歲豈像壯士的年歲,
  6你就追問我的罪孽,
  尋察我的罪過嗎?
  7其實,你知道我沒有行惡,
  也無人能施行拯救,脫離你的手。
  8你的手塑造我,造了我,
  但我整個人卻要一起被你吞滅。
  9求你記得,你製造我如泥土,
  你還要使我歸回塵土嗎?
  10你不是倒出我來好像奶,
  使我凝結如同奶酪嗎?
  11你以皮和肉給我穿上,
  用骨與筋把我聯結起來。
  12你將生命和慈愛賜給我,
  你也眷顧保全我的靈。
  13然而,你把這些事藏在你心裏,
  我知道這是你的旨意。
  14我若犯罪,你就察看我,
  並不赦免我的罪。
  15我若行惡,我就有禍了;
  我若行義,也不敢抬頭,
  而是飽受羞辱,
  看見我的痛苦。
  16你如獅子昂首追捕我
  又在我身上顯出奇事。
  17你更新你的見證對付我,
  向我加增惱怒,
  調遣軍隊攻擊我。

  18「你為何使我出母胎呢?
  甚願我當時氣絕,沒有眼睛看見我。
  19這樣,就如從未有過我,
  我一出母胎就被送入墳墓。
  20我的日子不是短少嗎?求你停止,
  求你放過我,使我可以稍得喜樂,
  21就是在我去而不返,
  往黑暗和死蔭之地以先。
  22那是烏黑之地,
  猶如幽暗的死蔭,
  毫無秩序;
  發出的光輝也像幽暗。」