10

Gióp tiếp trả lời cho Binh-đát

1 Linh hồn tôi đã chán ngán sự sống tôi;
 Tôi sẽ buông thả lời than thở của tôi,
 Tôi sẽ nói vì cơn cay đắng của lòng tôi.
2 Tôi sẽ thưa với Đức Chúa Trời rằng: Xin chớ đoán phạt tôi;
 Hãy tỏ cho tôi biết nhân sao Chúa tranh luận với tôi.
3 Chúa há đẹp lòng đè ép,
 Khinh bỉ công việc của tay Ngài,
 Và chiếu sáng trên mưu chước của kẻ ác sao?
4 Chúa có mắt xác thịt ư?
 Chúa thấy như người phàm thấy sao?
5 Các ngày của Chúa há như ngày loài người ư?
 Các năm của Chúa há như năm loài người sao?
6 Sao Chúa tra hạch gian ác tôi,
 Tìm kiếm tội lỗi tôi,
7 Dầu Chúa biết tôi chẳng phải gian ác,
 Và không ai giải thoát khỏi tay Chúa?

8 Tay Chúa đã dựng nên tôi, nắn giọt trót mình tôi;
 Nhưng nay Chúa lại hủy diệt tôi!
9 Xin Chúa nhớ rằng Chúa đã nắn hình tôi như đồ gốm;
 Mà Chúa lại muốn khiến tôi trở vào tro bụi sao?
10 Chúa há chẳng có rót tôi chảy như sữa,
 Làm tôi ra đặc như bánh sữa ư?
11 Chúa đã mặc cho tôi da và thịt,
 Lấy xương và gân đương tréo tôi.
12 Chúa đã ban cho tôi mạng sống và điều nhân từ;
 Sự Chúa đoái hoài tôi đã gìn giữ tâm hồn tôi.

13 Dầu vậy, Chúa giấu các điều nầy nơi lòng Chúa;
 Tôi biết điều ấy ở trong tư tưởng của Ngài.
14 Nếu tôi phạm tội, Chúa sẽ xem xét tôi,
 Chẳng dung tha gian ác tôi.
15 Nếu tôi làm hung ác, thì khốn cho tôi thay!
 Còn nếu tôi ăn ở công bình, tôi cũng chẳng dám ngước đầu lên,
 Vì đã bị đầy dẫy sỉ nhục, và thấy sự khổ nạn tôi.
16 Ví bằng tôi ngước đầu lên, hẳn quả Chúa sẽ săn tôi như sư tử, và tỏ ra nơi tôi quyền diệu kỳ của Ngài.
17 Chúa đặt chứng mới đối nghịch tôi,
 Và gia thêm sự giận cùng tôi:
 Đau đớn liên tiếp, và thì khốn khó theo tôi.

18 Nhân sao Chúa đem tôi ra khỏi lòng mẹ tôi?
 Phải chi đã tắt hơi, thì chẳng con mắt nào thấy tôi!
19 Bằng vậy, tôi sẽ như đã không hề có;
 Vì mới lọt lòng mẹ, bèn bị đem đến mồ mả!
20 Các ngày tôi há chẳng phải ít ỏi sao?
 Vậy, Chúa ôi, khá ngưng dứt đi,
 Hãy dời khỏi tôi đi, để tôi được an ủi một chút,
21 Trước khi tôi đi đến xứ tối tăm và bóng sự chết, không hề trở lại;
22 Tức đất tối đen như mực,
 Là miền có bóng sự chết, chỉ có sự hỗn độn tại đó,
 Và ánh sáng không khác hơn tối tăm

10

  1“我厌恶自己的性命,
  任由我述说自己的苦情;
  因心里苦恼,我要说话。
  2我对上帝说,不要定我有罪,
  要指示我,你为何与我争辩?
  3你手所造的,你又欺压,又藐视,
  却光照恶人的计谋。
  这事你以为美吗?
  4你的眼岂是肉眼?
  你察看岂像人察看吗?
  5你的日子岂像人的日子,
  你的年岁岂像壮士的年岁,
  6你就追问我的罪孽,
  寻察我的罪过吗?
  7其实,你知道我没有行恶,
  也无人能施行拯救,脱离你的手。
  8你的手塑造我,造了我,
  但我整个人却要一起被你吞灭。
  9求你记得,你制造我如泥土,
  你还要使我归回尘土吗?
  10你不是倒出我来好像奶,
  使我凝结如同奶酪吗?
  11你以皮和肉给我穿上,
  用骨与筋把我联结起来。
  12你将生命和慈爱赐给我,
  你也眷顾保全我的灵。
  13然而,你把这些事藏在你心里,
  我知道这是你的旨意。
  14我若犯罪,你就察看我,
  并不赦免我的罪。
  15我若行恶,我就有祸了;
  我若行义,也不敢抬头,
  而是饱受羞辱,
  看见我的痛苦。
  16你如狮子昂首追捕我
  又在我身上显出奇事。
  17你更新你的见证对付我,
  向我加增恼怒,
  调遣军队攻击我。

  18“你为何使我出母胎呢?
  甚愿我当时气绝,没有眼睛看见我。
  19这样,就如从未有过我,
  我一出母胎就被送入坟墓。
  20我的日子不是短少吗?求你停止,
  求你放过我,使我可以稍得喜乐,
  21就是在我去而不返,
  往黑暗和死荫之地以先。
  22那是乌黑之地,
  犹如幽暗的死荫,
  毫无秩序;
  发出的光辉也像幽暗。”