1 Linh hồn tôi đã chán ngán sự sống tôi; Tôi sẽ buông thả lời than thở của tôi, Tôi sẽ nói vì cơn cay đắng của lòng tôi. 2 Tôi sẽ thưa với Đức Chúa Trời rằng: Xin chớ đoán phạt tôi; Hãy tỏ cho tôi biết nhân sao Chúa tranh luận với tôi. 3 Chúa há đẹp lòng đè ép, Khinh bỉ công việc của tay Ngài, Và chiếu sáng trên mưu chước của kẻ ác sao? 4 Chúa có mắt xác thịt ư? Chúa thấy như người phàm thấy sao? 5 Các ngày của Chúa há như ngày loài người ư? Các năm của Chúa há như năm loài người sao? 6 Sao Chúa tra hạch gian ác tôi, Tìm kiếm tội lỗi tôi, 7 Dầu Chúa biết tôi chẳng phải gian ác, Và không ai giải thoát khỏi tay Chúa?
8 Tay Chúa đã dựng nên tôi, nắn giọt trót mình tôi; Nhưng nay Chúa lại hủy diệt tôi! 9 Xin Chúa nhớ rằng Chúa đã nắn hình tôi như đồ gốm; Mà Chúa lại muốn khiến tôi trở vào tro bụi sao? 10 Chúa há chẳng có rót tôi chảy như sữa, Làm tôi ra đặc như bánh sữa ư? 11 Chúa đã mặc cho tôi da và thịt, Lấy xương và gân đương tréo tôi. 12 Chúa đã ban cho tôi mạng sống và điều nhân từ; Sự Chúa đoái hoài tôi đã gìn giữ tâm hồn tôi.
13 Dầu vậy, Chúa giấu các điều nầy nơi lòng Chúa; Tôi biết điều ấy ở trong tư tưởng của Ngài. 14 Nếu tôi phạm tội, Chúa sẽ xem xét tôi, Chẳng dung tha gian ác tôi. 15 Nếu tôi làm hung ác, thì khốn cho tôi thay! Còn nếu tôi ăn ở công bình, tôi cũng chẳng dám ngước đầu lên, Vì đã bị đầy dẫy sỉ nhục, và thấy sự khổ nạn tôi. 16 Ví bằng tôi ngước đầu lên, hẳn quả Chúa sẽ săn tôi như sư tử, và tỏ ra nơi tôi quyền diệu kỳ của Ngài. 17 Chúa đặt chứng mới đối nghịch tôi, Và gia thêm sự giận cùng tôi: Đau đớn liên tiếp, và thì khốn khó theo tôi.
18 Nhân sao Chúa đem tôi ra khỏi lòng mẹ tôi? Phải chi đã tắt hơi, thì chẳng con mắt nào thấy tôi! 19 Bằng vậy, tôi sẽ như đã không hề có; Vì mới lọt lòng mẹ, bèn bị đem đến mồ mả! 20 Các ngày tôi há chẳng phải ít ỏi sao? Vậy, Chúa ôi, khá ngưng dứt đi, Hãy dời khỏi tôi đi, để tôi được an ủi một chút, 21 Trước khi tôi đi đến xứ tối tăm và bóng sự chết, không hề trở lại; 22 Tức đất tối đen như mực, Là miền có bóng sự chết, chỉ có sự hỗn độn tại đó, Và ánh sáng không khác hơn tối tăm
10
Y-Yôp Krao Ênguôt Kyua Klei Knap Mñai Ñu
1“Kâo bi êmut snăk kơ klei hdĭp kâo; kâo srăng blŭ bi êdah jih klei knap mñai kâo; kâo srăng blŭ kơ klei ênguôt ktrŏ hlăm ai tiê kâo. 2Kâo srăng lač kơ Aê Diê, Đăm yap kâo jing soh leh ôh; brei kâo thâo si ngă ih bi tăng hŏng kâo lĕ. 3Ih ƀuh klei tŭ dưn mơ̆ êjai ih ktư̆ juă kâo, čiăng bi êmut kơ bruă kngan ih ngă, leh anăn mtrang brei klei phung ƀai mĭn čiăng ngă? 4Ih mâo ală kđeh mnuih mơ̆? Ih thâo ƀuh msĕ si sa čô mnuih ƀuh mơ̆? 5Hruê ih dôk hdĭp msĕ si hruê mnuih dôk hdĭp mơ̆? Amâodah thŭn ih dôk hdĭp msĕ si thŭn mnuih dôk hdĭp mơ̆ 6tơl ih ksiêm klei wê kâo, leh anăn duah klei soh kâo, 7wăt tơdah ih thâo leh kơ kâo amâo mâo soh ôh, leh anăn amâo mâo pô ôh dưi bi mtlaih kâo mơ̆ng kngan ih? 8Kngan ih mmuôn leh anăn mjing kâo leh; leh anăn ară anei ih wir ngă čiăng bi rai kâo mơ̆? 9Hdơr bĕ kơ ih mjing kâo leh hŏng lŭ; leh anăn ih srăng lŏ bi wĭt kâo kơ bruih lăn mơ̆? 10Amâo djŏ hĕ ih hlĭng tuh kâo msĕ si êa ksâo, leh anăn bi êkŏ kâo msĕ si ƀêñ êa ksâo? 11Ih brei kâo mâo klĭt leh anăn kđeh, leh anăn mñam kâo mbĭt hŏng klang leh anăn aruăt. 12Ih brei leh kơ kâo klei hdĭp leh anăn klei khăp sĭt suôr; leh anăn ih kiă kriê mgang pioh leh mngăt kâo. 13Ƀiădah, ih mâo klei čiăng hgăm hlăm ai tiê ih, kâo thâo sĭt klei anei jing klei ih čiăng ngă: 14tơdah kâo ngă soh, ih kăp dlăng kơ kâo, leh anăn amâo pap ôh kơ klei wê kâo. 15Tơdah kâo jing ƀai, knap mñai yơh kơ kâo! Tơdah kâo jing kpă ênô, kâo amâo dưi kngưr boh kŏ kâo ôh, kyuadah kâo bŏ hŏng klei hêñ, leh anăn ƀuh klei knap mñai kâo. 16Tơdah kâo jing mgao, ih srăng tiŏ mnah kâo msĕ si arăng tiŏ mnah sa drei êmông gu, leh anăn hŏng bruă myang yuôm bhăn ih lŏ ngă kơ kâo. 17Ih lŏ mdưm lu klei bi sĭt čiăng ngă kơ kâo, leh anăn bi mđĭ klei bi knap kâo; ih ba phung kahan mrâo bi blah hŏng kâo amâo mâo mdei.