10

Sự Sát Hại Gia Đình A-háp

1Vua A-háp có bảy mươi con trai sống tại Sa-ma-ri. Vậy Giê-hu viết thư gởi đến Sa-ma-ri, cho các thủ lãnh ở Gít-rê-ên, cho các trưởng lão, và cho các quan đỡ đầu các con trai A-háp. Thư rằng: 2“Vì các con trai của chủ các ngươi đang ở với các ngươi, và các ngươi có quyền điều động các xe chiến mã, kỵ binh, với một thành trì kiên cố, và vũ khí. 3Vậy hãy chọn trong vòng các con trai của chủ các ngươi một người tài giỏi nhất, tôn người ấy lên ngôi vua thay cha hắn, rồi hãy ra mà chiến đấu cho nhà chủ các ngươi.”
4Nhưng khi nghe thế, họ đều vô cùng kinh hãi và nói: “Kìa, cả hai vua mà còn không chống cự nổi ông ấy thay, thì huống chi là chúng ta, làm sao chúng ta có thể cự lại được?”
5Vậy quan tổng quản hoàng cung, quan tổng quản hoàng thành, cùng với các trưởng lão, và các quan đỡ đầu các hoàng tử, gởi sứ điệp đến Giê-hu rằng: “Chúng tôi là tôi tớ của ông. Chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì ông dạy bảo. Chúng tôi sẽ không lập ai làm vua cả. Xin ông cứ làm điều gì ông nghĩ là phải.”
6Vậy Giê-hu viết cho họ một thư thứ hai rằng: “Nếu quý ông ủng hộ tôi và bằng lòng vâng phục tôi thì hãy chém đầu các con trai của chủ các ông, rồi mang đến gặp tôi tại Gít-rê-ên vào ngày mai cũng vào giờ nầy.”
 Vả, bấy giờ bảy mươi con trai của nhà vua đang sống với những quan lớn trong hoàng thành, những vị quan ấy được giao cho trách nhiệm giáo dục các hoàng tử nầy.
7Khi bức thư đó đến với họ, họ bắt các hoàng tử và đem giết hết, cả thảy là bảy mươi người, rồi để đầu các hoàng tử ấy trong các giỏ và gởi đến Gít-rê-ên. 8Sứ giả đến báo với Giê-hu: “Họ đã mang đầu của các hoàng tử đến rồi.”
 Ông bảo: “Hãy đem chất chúng thành hai đống ở hai bên cổng thành cho đến sáng mai.”
9Rồi sáng hôm sau, ông ra đứng trước cổng thành và nói với dân chúng: “Các người đều vô can. Chính tôi mới là kẻ âm mưu phản nghịch chủ tôi mà sát hại ông ấy. Nhưng ai đã giết những người nầy? 10Vậy bây giờ khá biết rằng, tất cả những lời mà CHÚA đã phán về nhà A-háp thì không một lời nào của CHÚA bị rơi xuống đất, nhưng CHÚA làm ứng nghiệm mọi lời Ngài đã phán ra, qua Ê-li, tôi tớ Ngài.” 11Vậy Giê-hu giết tất cả những người còn lại trong nhà A-háp ở Gít-rê-ên, tất cả các quan đại thần, các bạn thiết của nhà vua, các thầy tế lễ của hoàng gia, cho đến khi không còn sót lại một ai.
12Đoạn ông lên đường tiến về thành Sa-ma-ri. Dọc đường, tại Bết Ê-két thuộc khu Giữ Chiên, 13Giê-hu gặp các bà con của vua A-cha-xia nước Giu-đa. Ông hỏi họ: “Quý vị là ai?”
 Họ trả lời: “Chúng tôi là bà con của vua A-cha-xia. Chúng tôi xuống thăm các hoàng tử và các hoàng thúc.”
14Ông bảo: “Hãy bắt sống chúng.” Người ta liền bắt sống những người ấy, rồi đem giết họ bên hố nước ở Bết Ê-két, gồm cả thảy là bốn mươi hai người. Ông không để sót lại một người nào.
15Khi rời khỏi đó, ông gặp Giê-hô-na-đáp, con trai Rê-cáp, người ấy đang đến đón ông. Ông chào ông ấy và nói: “Lòng ông có chân thành với tôi như lòng tôi chân thành với ông không?”
 Giê-hô-na-đáp trả lời: “Có.”
 Giê-hu lại nói: “Nếu ông một lòng với tôi thì hãy đưa tay ông ra.” Giê-hô-na-đáp bèn đưa tay ra cho Giê-hu. Giê-hu bắt tay Giê-hô-na-đáp và đỡ ông ta lên xe chiến mã của mình.
16Ông nói: “Hãy đi với tôi và xem lòng nhiệt thành của tôi đối với CHÚA.” Vậy Giê-hu đưa Giê-hô-na-đáp cùng đi một xe chiến mã với mình.
17Khi ông đến Sa-ma-ri, ông giết tất cả những người thuộc về nhà A-háp tại Sa-ma-ri, cho đến khi ông diệt sạch nhà ấy, y như lời của CHÚA đã phán ra bởi Ê-li.

Tận Diệt Những Kẻ Thờ Ba-anh

18Đoạn Giê-hu triệu tập toàn dân lại và nói: “A-háp phụng thờ Ba-anh còn ít quá, Giê-hu sẽ phụng thờ Ba-anh nhiều hơn. 19Vậy bây giờ hãy triệu tập cho ta tất cả những tiên tri của Ba-anh, tất cả người phục vụ Ba-anh, và tất cả thầy tế lễ của Ba-anh. Không ai được vắng mặt. Hễ ai vắng mặt thì sẽ không sống nữa.” Nhưng Giê-hu chỉ lập mưu để tận diệt những kẻ thờ Ba-anh mà thôi.
20Giê-hu truyền cho họ: “Hãy triệu tập một đại hội thật trọng thể để thờ phượng thần Ba-anh.” Vậy người ta truyền rao tin đó. 21Giê-hu sai người đi khắp nước Y-sơ-ra-ên loan báo, nên tất cả những kẻ thờ phượng Ba-anh tề tựu về đông đủ, không thiếu một ai. Họ vào trong đền thờ thần Ba-anh đông nghẹt từ đầu nầy đến đầu kia. 22Giê-hu bảo người phụ trách lễ phục: “Hãy đem lễ phục ra phân phát cho mọi người đến thờ phượng thần Ba-anh.” Vậy người ấy đem các lễ phục ra phân phát cho họ.
23Rồi Giê-hu cùng với Giê-hô-na-đáp, con trai Rê-cáp, đi vào đền thờ của Ba-anh; ông nói với họ: “Hãy lục soát kỹ xem, có tôi tớ nào của CHÚA ở đây không. Ở đây chỉ có những người thờ phượng thần Ba-anh mà thôi.” 24Xong rồi họ bắt đầu nghi lễ dâng các lễ vật và các của lễ thiêu.
 Vả, Giê-hu đã đặt tám mươi dũng sĩ nằm phục bên ngoài và dặn: “Nếu các ngươi để bất cứ người nào trong những người ta trao vào tay các ngươi chạy thoát thì sinh mạng của các ngươi sẽ đền bù cho sinh mạng của người đó.”
25Vừa khi Giê-hu dâng của lễ thiêu xong thì ông truyền lịnh cho các vệ sĩ và các quan tướng chỉ huy: “Hãy vào và giết hết chúng. Chớ để một ai chạy thoát.” Vậy họ xông vào dùng gươm giết chúng. Các vệ sĩ và các quan tướng liệng thây chúng ra ngoài; rồi họ xông vào cung thánh của đền thờ Ba-anh. 26Họ hạ trụ thờ trong đền Ba-anh xuống, lôi nó ra ngoài và đốt đi. 27Xong rồi họ đập nát tượng Ba-anh, phá hủy đền thờ của Ba-anh, và biến nó thành một nơi xú uế cho đến ngày nay.
28Như vậy Giê-hu diệt trừ Ba-anh khỏi Y-sơ-ra-ên. 29Nhưng Giê-hu không dứt bỏ các tội của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, đã gây cho dân Y-sơ-ra-ên phạm tội. Đó là sự thờ phượng các con bò vàng ở Bê-tên và Đan.
30CHÚA phán với Giê-hu: “Bởi vì ngươi đã làm tốt điều Ta cho là chánh đáng, xử trị nhà A-háp hợp với lòng Ta, cho nên con cháu ngươi sẽ ngồi trên ngôi Y-sơ-ra-ên cho đến đời thứ tư.” 31Nhưng Giê-hu không hết lòng cẩn thận làm theo Kinh Luật của CHÚA là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Ông không lìa bỏ tội lỗi của Giê-rô-bô-am, là kẻ đã xui cho dân Y-sơ-ra-ên phạm tội.

Giê-hu Băng Hà

32Trong thuở ấy, CHÚA bắt đầu giảm bớt địa phận của Y-sơ-ra-ên. Ha-xa-ên đánh bại họ trên toàn lãnh thổ Y-sơ-ra-ên và chiếm lấy vùng 33từ phía đông sông Giô-đanh trở đi, toàn lãnh thổ Ga-la-át, địa phận của chi tộc Gát, chi tộc Ru-bên, và chi tộc Ma-na-se; từ A-rô-e, tức từ bờ suối Ạt-nôn cho đến cả vùng Ga-la-át và Ba-san.
34Tất cả các việc khác của Giê-hu, mọi việc vua làm, mọi quyền thế của vua há chẳng được chép trong sách Sử Ký của Các Vua Y-sơ-ra-ên sao?
35Vậy Giê-hu an giấc với các tổ phụ mình. Người ta chôn vua tại Sa-ma-ri. Con trai vua là Giô-a-cha lên ngôi kế vị. 36Thời gian Giê-hu trị vì Y-sơ-ra-ên tại Sa-ma-ri là hai mươi tám năm.

10

Ahab’s Seventy Sons Killed

1Now Ahab had seventy sons in Samaria. And Jehu wrote and sent letters to Samaria, to the rulers of Jezreel, to the elders, and to those who reared Ahab’s sons, saying:
  2Now as soon as this letter comes to you, since your master’s sons are with you, and you have chariots and horses, a fortified city also, and weapons,   3choose the best qualified of your master’s sons, set him on his father’s throne, and fight for your master’s house.
4But they were exceedingly afraid, and said, “Look, two kings could not stand up to him; how then can we stand?” 5And he who was in charge of the house, and he who was in charge of the city, the elders also, and those who reared the sons, sent to Jehu, saying, “We are your servants, we will do all you tell us; but we will not make anyone king. Do what is good in your sight.” 6Then he wrote a second letter to them, saying:
  If you are for me and will obey my voice, take the heads of the men, your master’s sons, and come to me at Jezreel by this time tomorrow.
 Now the king’s sons, seventy persons, were with the great men of the city, who were rearing them.
7So it was, when the letter came to them, that they took the king’s sons and slaughtered seventy persons, put their heads in baskets and sent them to him at Jezreel.
8Then a messenger came and told him, saying, “They have brought the heads of the king’s sons.”
 And he said, “Lay them in two heaps at the entrance of the gate until morning.”
9So it was, in the morning, that he went out and stood, and said to all the people, “You are righteous. Indeed I conspired against my master and killed him; but who killed all these? 10Know now that nothing shall fall to the earth of the word of the Lord which the Lord spoke concerning the house of Ahab; for the Lord has done what He spoke by His servant Elijah.” 11So Jehu killed all who remained of the house of Ahab in Jezreel, and all his great men and his close acquaintances and his priests, until he left him none remaining.

Ahaziah’s Forty-two Brothers Killed

12And he arose and departed and went to Samaria. On the way, at Beth Eked of the Shepherds, 13Jehu met with the brothers of Ahaziah king of Judah, and said, “Who are you?”
 So they answered, “We are the brothers of Ahaziah; we have come down to greet the sons of the king and the sons of the queen mother.”
14And he said, “Take them alive!” So they took them alive, and killed them at the well of Beth Eked, forty-two men; and he left none of them.

The Rest of Ahab’s Family Killed

15Now when he departed from there, he met Jehonadab the son of Rechab, coming to meet him; and he greeted him and said to him, “Is your heart right, as my heart is toward your heart?”
 And Jehonadab answered, “It is.”
Jehu said, “If it is, give me your hand.” So he gave him his hand, and he took him up to him into the chariot.
16Then he said, “Come with me, and see my zeal for the Lord.” So they had him ride in his chariot. 17And when he came to Samaria, he killed all who remained to Ahab in Samaria, till he had destroyed them, according to the word of the Lordwhich He spoke to Elijah.

Worshipers of Baal Killed

18Then Jehu gathered all the people together, and said to them, “Ahab served Baal a little, Jehu will serve him much. 19Now therefore, call to me all the prophets of Baal, all his servants, and all his priests. Let no one be missing, for I have a great sacrifice for Baal. Whoever is missing shall not live.” But Jehu acted deceptively, with the intent of destroying the worshipers of Baal. 20And Jehu said, “Proclaim a solemn assembly for Baal.” So they proclaimed it. 21Then Jehu sent throughout all Israel; and all the worshipers of Baal came, so that there was not a man left who did not come. So they came into the temple of Baal, and the temple of Baal was full from one end to the other. 22And he said to the one in charge of the wardrobe, “Bring out vestments for all the worshipers of Baal.” So he brought out vestments for them. 23Then Jehu and Jehonadab the son of Rechab went into the temple of Baal, and said to the worshipers of Baal, “Search and see that no servants of the Lord are here with you, but only the worshipers of Baal.” 24So they went in to offer sacrifices and burnt offerings. Now Jehu had appointed for himself eighty men on the outside, and had said, “If any of the men whom I have brought into your hands escapes, whoever lets him escape, it shall behis life for the life of the other.”
25Now it happened, as soon as he had made an end of offering the burnt offering, that Jehu said to the guard and to the captains, “Go in and kill them; let no one come out!” And they killed them with the edge of the sword; then the guards and the officers threw them out, and went into the inner room of the temple of Baal. 26And they brought the sacred pillars out of the temple of Baal and burned them. 27Then they broke down the sacred pillar of Baal, and tore down the temple of Baal and made it a refuse dump to this day. 28Thus Jehu destroyed Baal from Israel.
29However Jehu did not turn away from the sins of Jeroboam the son of Nebat, who had made Israel sin, that is, from the golden calves that were at Bethel and Dan. 30And the Lordsaid to Jehu, “Because you have done well in doing what is right in My sight, and have done to the house of Ahab all that was in My heart, your sons shall sit on the throne of Israel to the fourth generation. 31But Jehu took no heed to walk in the law of the Lord God of Israel with all his heart; for he did not depart from the sins of Jeroboam, who had made Israel sin.

Death of Jehu

32In those days the Lord began to cut off parts of Israel; and Hazael conquered them in all the territory of Israel 33from the Jordan eastward: all the land of Gilead—Gad, Reuben, and Manasseh—from Aroer, which is by the River Arnon, including Gilead and Bashan.
34Now the rest of the acts of Jehu, all that he did, and all his might, are they not written in the book of the chronicles of the kings of Israel? 35So Jehu rested with his fathers, and they buried him in Samaria. Then Jehoahaz his son reigned in his place. 36And the period that Jehu reigned over Israel in Samaria was twenty-eight years.