16

Samsôn Hăng HʼDelilah

1Hơmâo sa hrơi, Samsôn nao pơ plei pơnăng Gaza. Pơ anŭn ñu ƀuh sa čô đah kơmơi rĭh răm laih anŭn mŭt nao đŏm mlam hăng pô anŭn yơh. 2Tơdang ƀing ană plei amăng plei Gaza hơmư̆ Samsôn hlak dŏ pơ anŭn, ƀing gơñu wang dar hĭ anih Samsôn dŏ anŭn laih anŭn amăng abih mlam mơtam ƀing gơñu dŏ krăp kơ Samsôn ƀơi amăng ja̱ng plei. Ƀing gơñu ƀu pơpư̆ pơgơi ôh tơdang mlam laih anŭn ƀing gơñu pơlaĭ pơhoč tui anai, “Ƀơi mơguah yơh ƀing ta či pơdjai hĭ ñu.”
3Samơ̆ Samsôn đih pơ anŭn kơnơ̆ng truh kơ krah mlam đôč. Giŏng anŭn, ñu tơgŭ nao laih anŭn djă̱ abih dua boh amăng ja̱ng plei buč đĭ hrŏm hăng dua ƀĕ tơmĕh laih anŭn kơyâo pơgăn, glăm nao pioh pơ kơčŏng bŏl čư̆ anăp nao pơ gah plei pơnăng Hebrôn.
4Tơdơi ƀiă kơ anŭn, Samsôn khăp hăng sa čô đah kơmơi amăng dơnung Sôrêk, anăn ñu jing HʼDelilah. 5Ƀing khua djă̱ akŏ ƀing Philistia nao pơ pô đah kơmơi anŭn hăng laĭ tui anai, “Lăng bĕ, tơdah ih dưi plư ñu pơrơđah brơi phŭn tơlơi kơtang ñu laih anŭn hiư̆m pă ƀing gơmơi dưi kơtang hĭ hloh kơ ñu kiăng kơ ƀing gơmơi dưi mă akă pơtơdu hĭ ñu yơh. Tơdah ih dưi ngă tui anŭn, rĭm čô amăng ƀing gơmơi anai či pha brơi kơ ih sa-rơbâo sa-rơtuh sekel amrăk yơh!”
6Tui anŭn, HʼDelilah rơkâo kơ Samsôn tui anai, “Ruai bĕ kơ kâo phŭn tơlơi kơtang ih laih anŭn hiư̆m pă arăng dưi mă akă pơtơdu hĭ ih.”
7Samsôn laĭ glaĭ kơ ñu tui anai, “Tơdah hlơi pô akă hĭ kâo hăng tơjuh djoi hrĕ arăt hlô mơnơ̆ng aka thu krô, kâo či jing hĭ tơdu kar hăng ƀing mơnuih pơkŏn yơh.”
8Tơdơi kơ HʼDelilah ră ruai tơlơi anŭn kơ ƀing khua djă̱ akŏ ƀing Philistia, ƀing gơñu ba rai kơ HʼDelilah tơjuh djoi hrĕ arăt hlô mơnơ̆ng aka thu krô ôh laih anŭn ñu akă hĭ Samsôn hăng khul hrĕ anŭn. 9Tơdang anŭn ƀing Philistia hlak dŏ kơdŏp amăng anih anŭn, pô đah kơmơi anŭn iâu Samsôn tui anai, “Ơ Samsôn, ƀing Philistia kơsung rai pơ ih adih!” Samơ̆ Samsôn kơtŭng tơĭ hĭ khul hrĕ anŭn amuñ hrup hăng mơrai bơnga hơmlơi tĕk djơ̆ jơlah apui yơh. Tui anŭn, ƀing gơñu ƀu thâo krăn ôh phŭn tơlơi kơtang ñu.
10Tơdơi kơ anŭn, HʼDelilah laĭ kơ Samsôn tui anai, “Ih hơmâo pơhiăp pơmlŭk hĭ laih kâo! Ih pơhiăp ƀlŏr kơ kâo! Ră anai rơkâo kơ ih ruai sĭt bĕ kơ kâo hiư̆m pă arăng dưi mă akă hĭ ih lĕ.”
11Samsôn laĭ glaĭ, “Tơdah hlơi pô akă hĭ kâo kơjăp hăng khul hrĕ kuĭ phrâo arăng aka ƀu yua ôh, sĭt kâo či jing hĭ tơdu kar hăng mơnuih pơkŏn yơh.”
12Tui anŭn, HʼDelilah mă khul hrĕ kuĭ prŏng phrâo laih anŭn akă hĭ Samsôn. Giŏng anŭn, tơdang hơmâo mơnuih dŏ kơdŏp amăng anih dŏ ñu anŭn, ñu iâu Samsôn tui anai, “Ơ Samsôn, ƀing Philistia kơsung rai pơ ih adih!” Samơ̆ ñu kơtŭng tơĭ hĭ khul hrĕ anŭn mơ̆ng tơngan ñu hrup hăng kơtŭng tơĭ hĭ hrĕ mơrai yơh.
13Giŏng anŭn, HʼDelilah laĭ kơ Samsôn, “Truh kơ ră anai, ih ăt dŏ pơhiăp pơmlŭk kơ kâo laih anŭn pơhiăp ƀlŏr hăng kâo. Ruai bĕ kơ kâo hiư̆m pă kiăng kơ arăng dưi mă akă ih.”
 Ñu laĭ glaĭ, “Tơdah ih mơñam tơjuh tơkŭl ƀŭk kâo mŭt nao amăng mơrai mơñam ih laih anŭn pơ̆k ñu kơjăp hăng prư̆ mơñam ih, kâo či jing hĭ tơdu hrup hăng arăng pơkŏn yơh.” Tui anŭn, tơdang ñu hlak pĭt, HʼDelilah mă tơjuh tơkŭl ƀŭk ƀơi akŏ ñu, mơñam mŭt nao amăng mơrai mơñam
14laih anŭn pơ̆k kơjăp ƀŭk ñu hăng prư̆ mơñam yơh.
 Tal anai dơ̆ng HʼDelilah iâu Samsôn tui anai, “Ơ Samsôn, ƀing Philistia kơsung rai ƀơi ih adih!” Samsôn mơdưh mơ̆ng pĭt laih anŭn kơtŭng tơĭ hĭ abih bang gơnam mơñam wơ̆t hăng mơrai mơñam anŭn mơ̆n.
15Giŏng anŭn, HʼDelilah laĭ kơ ñu tui anai, “Hiư̆m pă ih dưi laĭ ih khăp kơ kâo, samơ̆ pran jua ih ƀu đaŏ kơnang kơ kâo ôh lĕ? Anai jing tal klâo laih ih pơhiăp pơmlŭk hĭ kâo laih anŭn ƀu laĭ pơthâo ôh kơ kâo phŭn tơlơi kơtang prŏng ih anŭn.” 16Rĭm hrơi ñu pơtơpăk kơ gơ̆ hăng khul boh hiăp plư hrup hăng anŭn tơl gơ̆ gleh rơmơ̆n biă mă yơh.
17Hơnăl tuč, ñu ruai kơ HʼDelilah abih bang tơlơi sĭt tui anai, “Arăng ƀu hơmâo yuă kuăh hĭ ôh kâo čơdơ̆ng mơ̆ng hrơi tơkeng kơ kâo yuakơ kâo jing sa čô Nazir, jing pô Ơi Adai ruah pioh hơjăn kơ Ñu pô čơdơ̆ng mơ̆ng hrơi tơkeng kơ kâo anŭn. Tơdah arăng yuă kuăh hĭ akŏ kâo, tơlơi kơtang kâo či đuaĭ hĭ yơh mơ̆ng kâo. Tui anŭn, sĭt kâo či jing hĭ tơdu hrup hăng mơnuih pơkŏn yơh.”
18Tơdang HʼDelilah ƀuh gơ̆ ruai tơbiă abih bang tơlơi sĭt, ñu mơit nao hiăp kơ ƀing khua djă̱ akŏ ƀing Philistia tui anai, “Wơ̆t glaĭ bĕ pơ anai sa wơ̆t dơ̆ng; ñu hơmâo ruai kơ kâo abih bang tơlơi sĭt laih.” Tui anŭn, ƀing khua djă̱ akŏ ƀing Philistia wơ̆t glaĭ djă̱ ba amrăk yơh hrŏm hăng ƀing gơñu. 19Ñu ngă brơi Samsôn pĭt ƀơi tơŭt ñu laih anŭn iâu arăng rai yuă hĭ abih tơjuh tơkŭl ƀŭk gơ̆ kiăng kơ ƀing gơñu dưi hĭ hloh kơ ñu. Yuakơ tơlơi anŭn yơh Samsôn jing hĭ tơdu laih anŭn tơlơi kơtang ñu đuaĭ hĭ mơtam yơh.
20Giŏng anŭn, HʼDelilah iâu kraih tui anai, “Ơ Samsôn, ƀing Philistia kơsung rai pơ ih adih!” Tui anŭn, Samsôn mơdưh mơ̆ng pĭt laih anŭn pơmĭn, “Kâo či tơbiă nao hrup hăng hlâo adih kiăng pơrơngai hĭ kâo pô yơh.” Samơ̆ Samsôn ƀu thâo ôh Yahweh hơmâo đuaĭ hĭ laih mơ̆ng ñu.
21Giŏng anŭn, ƀing Philistia mă ñu, khoĕk tơbiă hĭ mơta ñu laih anŭn ba ñu trŭn nao pơ plei pơnăng Gaza. Ƀing gơñu akă hĭ ñu hăng khul hrĕ čuăk ko̱ng laih anŭn brơi gơ̆ mă bruă dar boh pơtâo jơlit pơdai amăng sang mơnă yơh. 22Samơ̆ ƀŭk ñu čơdơ̆ng čă rai dơ̆ng yơh tơdơi kơ arăng yuă hĭ laih.

Tơlơi Samsôn Djai

23Hlak anŭn, ƀing khua djă̱ akŏ ƀing Philistia pơkra sa tơlơi phet prŏng kiăng pơyơr đĭ sa tơlơi ngă yang prŏng kơ yang rơba̱ng gơñu Dagon laih anŭn kiăng kơ djă̱ hơdơr. Ƀing gơñu laĭ tui anai, “Yang ta hơmâo jao hĭ laih Samsôn jing rŏh ayăt ta amăng tơngan tơlơi dưi ta.”
24Tơdang ƀing mơnuih pơ anŭn ƀuh Samsôn, gơñu bơni kơ yang rơba̱ng gơñu tui anai,
  “Pô anŭn hơmâo pơrai hĭ laih anih lŏn ta
   laih anŭn ăt jing pô pơdjai hĭ lu mơnuih ta biă mă mơ̆n,
  samơ̆ yang ta hơmâo jao hĭ laih rŏh ayăt ta
   amăng tơngan tơlơi dưi ta.”
25Tơdang pran jua gơñu hlak dŏ mơak mơai biă mă, ƀing gơñu ur kraih tui anai, “Ba rai Samsôn bĕ kiăng kơ ñu ngă ngor kơ ƀing ta klao.” Tui anŭn, ƀing ding kơna gơñu ba tơbiă Samsôn mơ̆ng sang mơnă laih anŭn gơ̆ ngă ngor kơ ƀing gơñu klao yơh.
 Tơdang ƀing gơñu brơi gơ̆ dŏ dơ̆ng kơplăh wăh tơmĕh prŏng,
26Samsôn laĭ kơ pô ding kơna hlak djă̱ ƀơi tơngan ñu tui anai, “Ba bĕ kâo nao pơ anih kâo dưi pơmưn khul tơmĕh prŏng grơ̆ng brơi kơ sang yang anai, tui anŭn kâo dưi ăh kơnang ƀơi khul tơmĕh anŭn.” 27Hlak anŭn, amăng sang yang anŭn hơmâo lu mơnuih biă mă hrŏm hăng đah rơkơi wơ̆t hăng đah kơmơi mơ̆n. Abih bang ƀing khua djă̱ akŏ ƀing khua Philistia dŏ pơ anŭn laih anŭn ƀơi ngŏ bơbŭng sang hơmâo truh kơ klâo-rơbâo čô đah rơkơi wơ̆t hăng đah kơmơi hlak dŏ lăng Samsôn ngă ngor.
28Giŏng anŭn, Samsôn iâu laĭ kơ Yahweh tui anai, “Ơ Khua Yang Yahweh hơi, hơdơr kơ kâo đa. Ơ Ơi Adai ăh, rơkâo Ih pơkơtang glaĭ kâo kơnơ̆ng sa wơ̆t dơ̆ng bĕ kiăng kơ kâo dưi rŭ nua ƀơi ƀing Philistia hăng sa wơ̆t glưh yuakơ ƀing gơñu khoĕk hĭ laih dua gah mơta kâo.” 29Giŏng anŭn, Samsôn ăh tơngan ñu pô ƀơi dua ƀĕ tơmĕh phŭn tŏng krah sang yang. Tơngan gah hơnuă ñu ƀơi sa ƀĕ anai laih anŭn tơngan gah ieo ñu ƀơi sa ƀĕ adih, hăng laĭ tui anai, 30“Brơi bĕ kâo djai hrŏm hăng ƀing Philistia!” Giŏng anŭn, ñu tơlư̆ hăng abih tơlơi kơtang ñu. Tui anŭn, sang anŭn glưh trŭn ƀơi ƀing khua djă̱ akŏ laih anŭn ƀơi abih bang mơnuih amăng anŭn. Tui anŭn yơh, ƀing mơnuih ñu pơdjai hĭ tơdang ñu djai anai jing lu hloh kơ ƀing mơnuih ñu pơdjai tơdang ñu dŏ hơdip.
31Tơdơi kơ anŭn, ƀing ayŏng adơi Samsôn laih anŭn abih bang ƀing sang anŏ ama ñu rai mă atâo ñu. Ƀing gơñu ba glaĭ dơ̱r gơ̆ pơ anih kơplăh wăh plei Zorah hăng plei pơnăng Estaôl amăng pơsat ama ñu Manôah. Samsôn hơmâo dui ba laih ƀing Israel amăng duapluh thŭn.

16

Sam-sôn và Đa-li-la

1Sam-sôn đi đến Ga-xa, gặp một kỹ nữ ở đó và đi vào nhà nàng. 2Người ta thuật cho dân Ga-xa rằng: “Sam-sôn đã đến đây.” Chúng bao vây ông và canh giữ suốt đêm tại cổng thành. Cả đêm ấy, chúng giữ yên lặng, và nói: “Tảng sáng, chúng ta sẽ giết hắn.” 3Sam-sôn ngủ ở đó cho đến nửa đêm. Vào nửa đêm, ông thức dậy, nắm cánh cổng thành và hai cây trụ cổng, nhổ lên luôn với then cài rồi vác lên vai, đi lên đỉnh núi đối diện Hếp-rôn.
4Sau đó ít lâu, ông yêu một phụ nữ ở thung lũng Sô-réc, tên là Đa-li-la. 5Các thủ lĩnh Phi-li-tin đến nhà nàng và nói: “Hãy dụ hắn nói cho biết do đâu hắn có sức mạnh phi thường như thế và chúng tôi phải làm sao chế ngự được hắn, trói lại và bắt hắn phục tùng. Mỗi người chúng tôi sẽ thưởng cho cô một nghìn một trăm miếng bạc.” 6Đa-li-la nói với Sam-sôn: “Xin anh cho em biết do đâu mà anh có sức mạnh phi thường như thế, và phải làm sao để có thể trói anh lại và chế ngự được anh?” 7Sam-sôn đáp: “Nếu người ta trói anh bằng bảy sợi dây cung còn tươi, chưa phơi khô, thì anh sẽ trở nên yếu như bao nhiêu người khác.” 8Các thủ lĩnh Phi-li-tin đem cho Đa-li-la bảy sợi dây cung còn tươi, chưa phơi khô và nàng lấy trói ông lại. 9Lúc ấy, quân lính đang phục kích sẵn trong phòng nàng. Nàng kêu lên: “Hỡi Sam-sôn, người Phi-li-tin tấn công anh đó!” Nhưng ông bứt những sợi dây như một sợi chỉ gai khi gặp lửa. Như vậy, chẳng ai biết được bí mật sức mạnh của ông.
10Đa-li-la nói với Sam-sôn: “Nầy, anh đã gạt em, nói dối em rồi. Bây giờ xin nói cho em biết phải lấy gì để trói được anh?” 11Ông trả lời: “Nếu người ta cột anh bằng sợi dây thừng còn mới, chưa có ai dùng, thì anh sẽ trở nên yếu như bao nhiêu người khác.” 12Vậy, Đa-li-la lấy dây thừng còn mới, trói Sam-sôn lại. Khi quân lính đang phục kích sẵn trong phòng, nàng kêu lên: “Hỡi Sam-sôn, người Phi-li-tin tấn công anh đó!” Nhưng ông bứt đứt những sợi dây thừng khỏi cánh tay như một sợi chỉ vậy.
13Đa-li-la nói với Sam-sôn: “Cho đến giờ phút nầy anh vẫn gạt em và nói dối em. Xin nói cho em biết cách nào có thể trói được anh.” Ông nói: “Nếu em dệt bảy lọn tóc trên đầu của anh vào canh chỉ trên khung cửi rồi dùng con sẻ cột chặt lại thì anh sẽ yếu đi như bao nhiêu người khác.” 14Khi ông ngủ, Đa-li-la dệt bảy lọn tóc trên đầu ông vào canh chỉ trên khung cửi, dùng con sẻ cột chặt lại rồi kêu lên: “Hỡi Sam-sôn, người Phi-li-tin tấn công anh đó!” Nhưng ông thức dậy, nhổ con sẻ của khung cửi luôn với canh chỉ.
15Bấy giờ, nàng nói với ông: “Làm sao anh nói ‘anh yêu em’ trong khi anh không thật lòng với em? Anh đã gạt em ba lần, và chẳng nói cho em biết do đâu anh có sức mạnh phi thường như thế.” 16Mỗi ngày nàng cứ cằn nhằn làm ông rối trí và bực mình đến độ muốn chết đi được. 17Vì thế, ông thật lòng nói cho nàng biết mọi điều. Ông nói: “Dao cạo chưa bao giờ đưa qua đầu anh vì từ trong lòng mẹ, anh đã là người Na-xi-rê của Đức Chúa Trời. Nếu anh bị cạo đầu, sức lực anh sẽ lìa khỏi anh và anh sẽ yếu như bao nhiêu người khác.”
18Khi Đa-li-la thấy ông đã nói hết mọi điều trong lòng cho mình thì nàng mời các thủ lĩnh Phi-li-tin và nói: “Lần nầy hãy lên, vì hắn đã nói hết mọi điều trong lòng cho tôi rồi.” Vậy, các thủ lĩnh Phi-li-tin đi lên nhà nàng, đem bạc trong tay. 19Nàng làm cho Sam-sôn nằm ngủ trên đầu gối mình, và bảo một người cạo bảy lọn tóc trên đầu ông. Như vậy, nàng bắt đầu khống chế ông vì sức mạnh đã lìa khỏi ông. 20Bấy giờ nàng kêu lên: “Hỡi Sam-sôn, người Phi-li-tin tấn công anh đó!” Ông thức dậy và tự nhủ: “Ta sẽ đi ra như các lần trước, và thoát khỏi tay chúng thôi!” Nhưng ông không biết rằng Đức Giê-hô-va đã lìa khỏi mình. 21Người Phi-li-tin bắt ông, khoét mắt, và đem xuống Ga-xa. Chúng trói ông bằng dây xích đồng và bắt ông xay cối trong ngục. 22Nhưng rồi tóc bị cạo của ông bắt đầu mọc lại.

Sam-sôn qua đời

23Bấy giờ, các thủ lĩnh Phi-li-tin họp lại để dâng một tế lễ long trọng cho thần Đa-gôn của chúng và ăn mừng. Chúng nói rằng: “Thần chúng ta đã trao Sam-sôn, kẻ thù của chúng ta, vào tay chúng ta.” 24Khi thấy ông, dân chúng ca ngợi thần của mình, và nói: “Thần chúng ta đã trao kẻ thù vào tay chúng ta, là kẻ đã phá hoại xứ sở chúng ta, và giết hại biết bao nhiêu người.” 25Trong lúc hứng chí, chúng la lên: “Hãy gọi Sam-sôn ra để hắn làm trò vui cho chúng ta.” Vậy, chúng dẫn Sam-sôn ra khỏi ngục, và ông làm trò trước mặt chúng. Rồi chúng để ông đứng giữa các cột đền. 26Sam-sôn nói với cậu bé nắm tay mình rằng: “Hãy dẫn ta đến gần các cột đền để ta tựa vào đó.” 27Đền thờ lúc ấy đông nghẹt người, cả nam lẫn nữ, và tất cả các thủ lĩnh Phi-li-tin cũng ở đó; trên sân thượng đền thờ cũng có độ ba nghìn người cả nam lẫn nữ đang xem Sam-sôn làm trò.
28Bấy giờ, Sam-sôn kêu cầu Đức Giê-hô-va rằng: “Chúa Giê-hô-va ôi! Xin Ngài nhớ đến con. Lạy Đức Chúa Trời! Xin ban sức mạnh cho con chỉ lần nầy thôi, để con báo thù dân Phi-li-tin về đôi mắt của con.” 29Sam-sôn với tới hai cây cột chính chống đỡ đền thờ, tay phải vịn cột nầy, tay trái vịn cột kia, và dồn hết sức vào đó. Ông nói: “Nguyện tôi chết chung với dân Phi-li-tin!” Rồi ông cố hết sức, xô hai cây cột đền thì đền sụp đổ đè chết các thủ lĩnh và tất cả dân chúng trong đó. 30Như thế, lúc chết Sam-sôn giết nhiều người hơn lúc còn sống. 31Sau đó, anh em ông và cả nhà cha của ông đi xuống, đem xác ông về, chôn khoảng giữa Xô-rê-a và Ê-ta-ôn, trong mộ của Ma-nô-a, cha của ông. Sam-sôn làm quan xét của dân Y-sơ-ra-ên trong hai mươi năm.