10

Yêsu Pơkiaŏ Tơjuhpluh-Dua Čô Nao Pơtô

1Tơdơi kơ anŭn ƀiă, Khua Yêsu jao bruă kơ tơjuhpluh-dua čô pơkŏn dơ̆ng kiăng kơ pơkiaŏ ƀing gơñu tơdua čô nao hlâo kơ Ñu amăng rĭm plei pla jing anih Ñu pô jĕ či nao. 2Yêsu laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Hơmâo lu biă mă yơh pơdai tơsă, samơ̆ mơnuih nao yuă hơpuă ƀiă biă mă. Hơnŭn yơh, ƀing gih rơkâo bĕ kơ Ơi Adai, jing Khua kơ bruă yuă hơpuă anŭn, kiăng kơ Ñu pơkiaŏ nao ƀing mă bruă nao yuă hơpuă pơdai Ñu. 3Nao bĕ! Anai nê, Kâo pơkiaŏ nao ƀing gih kar hăng ană triu nao pơ tŏng krah asâo tan. 4Anăm djă̱ ba kơdŭng prăk, kơdŭng gơnam laih anŭn klĭ juă, laih anŭn dơ̆ng, anăm pơhiăp kơkuh sui ôh hăng arăng ƀơi jơlan nao.
5“Sang pă ƀing gih mŭt, blung hlâo ƀing gih laĭ bĕ hăng pô sang tui anai, ‘Rơkâo tơlơi rơnŭk rơno̱m dŏ amăng sang anŏ anai.’ 6Tơdah pơ sang anŭn, pô sang prap pre kiăng kơ tŭ ju̱m ƀing gih hăng tơlơi rơnŭk rơno̱m, sĭt tơlơi rơnŭk rơno̱m gih či dŏ hrŏm hăng pô anŭn yơh; samơ̆ tơdah pô sang ƀu tŭ ju̱m ƀing gih ôh, tơlơi rơnŭk rơno̱m ƀing gih bơni hiam anŭn ƀu či truh kơ ƀing gơñu ôh. 7Ƀing gih ăt dŏ bĕ amăng sang ju̱m ƀing gih anŭn, ƀơ̆ng huă bĕ hơget gơnam ƀơ̆ng ƀing gơ̆ pha brơi, yuakơ pô mă bruă lăp kơ mă tŭ gơnam arăng apăh kơ ñu yơh. Ƀing gih dŏ bĕ pơ anŭn, anăm đuaĭ nao dŏ mơ̆ng rĭm boh sang ôh.
8“Tơdang ƀing gih mŭt nao amăng sa boh plei laih anŭn ƀing ană plei anŭn tŭ ju̱m ƀing gih, ƀơ̆ng huă bĕ hơget gơnam ƀơ̆ng ƀing gơñu yŏng brơi kơ ƀing gih. 9Pơsuaih bĕ ƀing duăm ruă amăng plei anŭn hăng pơhaih bĕ kơ ƀing ană plei anŭn tui anai, ‘Sĭt hrơi mơnuih mơnam dưi jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai rai pơ ƀing gih laih.’ 10Samơ̆ tơdang ƀing gih mŭt nao amăng sa boh plei laih anŭn ƀing ană plei anŭn ƀu tŭ ju̱m ôh ƀing gih, ƀing gih nao bĕ pơ tŏng krah plei anŭn hăng laĭ tui anai, 11‘Wơ̆t tơdah ƀruih lŏn plei pla gih đo̱m ƀơi tơkai ƀing gơmơi, sĭt ƀing gơmơi ăt tơtŭh sut hĭ pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing gih mơ̆n; samơ̆ brơi kơ ƀing gih thâo bĕ tơlơi anai: Hrơi mơnuih mơnam dưi jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai rai pơ ƀing gih laih, laih anŭn ƀing gih hơngah hĭ ƀu tŭ mă ôh.’ 12Kâo laĭ kơ ƀing gih jing ƀing ding kơna, amăng hrơi Ơi Adai phat kơđi mơnuih, plei Sedôm đưm đă adih či tŭ pơkơhma̱l plai ƀiă kơ plei ƀu tŭ ju̱m ƀing gih anŭn.”

Klâo Boh Plei Ƀu Đaŏ

(Mathiơ 11:20-24)

13Giŏng anŭn, Yêsu pơhiăp kơ klâo boh plei, jing hơdôm plei Ñu hơmâo ngă laih lu tơlơi mơsêh mơyang laih anŭn Ñu laĭ tui anai, “Răm ƀăm yơh kơ ih, Ơ plei Kôrasin ăh! Răm ƀăm yơh kơ ih, Ơ plei Bêtsaida ăh! Tơdah Kâo nao ngă hơdôm tơlơi mơsêh mơyang amăng plei Tir hăng plei Sidôn đưm đă adih kar hăng Kâo hơmâo ngă laih amăng ƀing gih, sĭt yơh ƀing gơñu hơmâo kơhma̱l hĭ tơlơi soh gơñu sui laih, laih anŭn ƀing gơñu buh ao tâo hăng dŏ amăng hơbâo tơpur kiăng kơ pơrơđah kơ tơlơi ƀing gơñu rơngot hơning yơh. 14Samơ̆ amăng hrơi Ơi Adai či phat kơđi mơnuih mơnam, plei Tir hăng plei Sidôn yơh či tŭ pơkơhma̱l plai ƀiă kơ ƀing gih. 15Laih anŭn bơ kơ ih, Ơ plei Kapharnaoum ăh, ih pơmĭn Ơi Adai či pơpŭ pơdun đĭ ih pơ adai adih hă? Ơ ơh, Ñu či plĕ trŭn ih pơ anih hlung dơlăm Hades adih yơh.”
16Samơ̆ Yêsu pơhiăp hăng ƀing ding kơna Ñu tui anai, “Hlơi pô hơmư̆ tui ƀing gih, ñu anŭn ăt hơmư̆ tui Kâo mơ̆n, samơ̆ hlơi pô hơngah hĭ ƀing gih, ñu anŭn ăt hơngah hĭ Kâo mơ̆n. Hlơi pô hơngah hĭ Kâo, ñu anŭn hơngah hĭ Pô pơkiaŏ rai Kâo yơh.”

Tơjuhpluh-Dua Čô Ƀing Ding Kơna Glaĭ Mơ̆ng Pơtô

17Tơdang ƀing tơjuhpluh-dua čô ding kơna wơ̆t glaĭ mơ̆ng pơtô, ƀing gơñu klao hơ̆k kơdơ̆k laih anŭn ruai tui anai, “Ơ Khua ăh, yuakơ amăng tơlơi dưi anăn Ih yơh tơdang ƀing gơmơi puh pơđuaĭ hĭ ƀing yang sat, ƀing gơñu ăt gưt kơ ƀing gơmơi mơ̆n!”
18Yêsu laĭ kơ ƀing ding kơna Ñu tui anai, “Ƀơi mông anŭn, Kâo ƀuh laih yang sat Satan lê̆ trŭn mơ̆ng adai adih kar hăng kơmlă thuơ hĭ laih. 19Anai nê, Kâo hơmâo pha brơi laih kơ ƀing gih tơlơi dưi mơyang dưi rơbat juă ƀơi ala, aguăt laih anŭn ƀing gih ƀu hơmâo tơlơi hyưt ruă ôh. Kâo ăt hơmâo pha brơi laih mơ̆n kơ ƀing gih tơlơi dưi hloh kơ abih bang tơlơi dưi rŏh ayăt gih yơh, laih anŭn dơ̆ng, ƀu hơmâo mơnơ̆ng hơget ôh dưi pơruă hĭ ƀing gih. 20Ƀing gih anăm kơnơ̆ng klao hơ̆k kơdơ̆k yuakơ ƀing yang sat gưt kơ ƀing gih đôč ôh, samơ̆ ăt klao hơ̆k kơdơ̆k bĕ yuakơ Ơi Adai hơmâo čih laih anăn gih amăng adai adih.”

Yêsu Hơ̆k Mơak

(Mathiơ 11:25-27; 13:16, 17)

21Ăt amăng mông anŭn mơ̆n, Yang Bơngăt Hiam pơbă blai Yêsu hăng tơlơi mơak mơai laih anŭn Yêsu laĭ tui anai, “Ơ Ama ăh, Ih jing Khua Yang kơ adai adih laih anŭn kơ lŏn tơnah anai, Kâo bơni hơơč kơ Ih yuakơ Ih hơmâo pơdŏp hĭ laih hơdôm tơlơi anai mơ̆ng ƀing rơgơi ƀing hrăm thâo hluh, samơ̆ ră anai Ih hơmâo pơrơđah laih hơdôm tơlơi anŭn kơ ƀing luă gŭ laih anŭn đaŏ kơ Ih hrup hăng ƀing čơđai. Djơ̆ yơh Ama ăh, Ih ngă tui anŭn yuakơ Ih mơak kiăng kơ ngă yơh.”
22Giŏng anŭn, Yêsu pơhiăp hăng abih bang ƀing ană plei dŏ jum dar Ñu tui anai, “Ama Kâo, jing Ơi Adai, hơmâo jao brơi laih abih bang tơlơi dưi mơyang kơ Kâo. Ƀu hơmâo hlơi pô ôh thâo hơget kơnuih bruă Ană Ơi Adai jing, kơnơ̆ng Ama Ñu đôč thâo, laih anŭn ƀu hơmâo hlơi pô ôh thâo hơget kơnuih bruă Ama Ñu jing, kơnơ̆ng Ană Ơi Adai đôč yơh thâo; laih anŭn dơ̆ng, kơnơ̆ng kơ ƀing hlơi pô Ană Ơi Adai kiăng pơrơđah brơi laih, ƀing gơñu anŭn đôč yơh thâo.”
23Giŏng anŭn, Yêsu wir nao laĭ kơ hơjăn ƀing ding kơna Ñu tui anai, “Mơyŭn hiam yơh kơ abih bang hlơi pô ƀuh hơdôm mơta tơlơi ƀing gih ƀuh ră anai! 24Kâo laĭ kơ ƀing gih tui anŭn yuakơ hơmâo lu laih ƀing pô pơala laih anŭn ƀing pơtao đưm hlâo adih kiăng kơ ƀuh hơdôm mơta tơlơi ƀing gih ƀuh ră anai, samơ̆ ƀing gơñu ƀu dưi ƀuh ôh; ƀing gơñu kiăng kơ hơmư̆ hơdôm mơta tơlơi ƀing gih hơmư̆ ră anai, samơ̆ ƀing gơñu ƀu dưi hơmư̆ ôh.”

Pơhơmutu Kơ Pô Samaria Hiam Klă

25Hlak anŭn, hơmâo sa čô nai pơtô thâo hluh tơlơi juăt tơgŭ kiăng kơ tơña lông lăng Yêsu tui anai, “Ơ Nai, hơget tơlơi kâo či ngă kiăng kơ mă tŭ tơlơi hơdip hlŏng lar lĕ?”
26Yêsu laĭ glaĭ kơ ñu tui anai, “Hơget tơlơi Môseh hơmâo čih laih amăng Hră Tơlơi Juăt lĕ? Hiư̆m pă ih đŏk amăng anŭn lĕ?”
27Ñu laĭ glaĭ kơ Yêsu tui anai, “Hră Tơlơi Juăt anŭn laĭ tui anai, ‘Ih khŏm khăp bĕ kơ Khua Yang Ơi Adai ih hăng abih pran jua, abih bơngăt jua, abih tơlơi kơtang laih anŭn hăng abih tơlơi pơmĭn ih,’ laih anŭn, ‘Ih khŏm khăp bĕ kơ mơnuih re̱ng gah ih hrup hăng ih khăp kơ ih pô.’ ”
28Tui anŭn, Yêsu laĭ kơ ñu, “Ih hơmâo laĭ glaĭ djơ̆ biă mă yơh. Ngă bĕ tơlơi anŭn laih anŭn ih či hơmâo tơlơi hơdip anŭn yơh.”
29Samơ̆ ñu kiăng pơhaih tơlơi tơpă ñu pô ƀơi anăp Yêsu, tui anŭn ñu laĭ kơ Yêsu tui anai, “Hlơi pô jing mơnuih re̱ng gah kâo lĕ?”
30Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Hơmâo sa čô amăng kơnung djuai ta mơ̆ng plei Yerusalaim trŭn nao pơ plei Yerêhô, ƀơi jơlan hơmâo ƀing klĕ dŏp mă gơ̆, mă hĭ sum ao dram gơnam gơ̆ hăng taih gơ̆ laih anŭn đuaĭ hĭ, lui hĭ gơ̆ djai mol ƀơi anŭn. 31Anai nê, hơmâo sa čô pô khua ngă yang ta trŭn nao djơ̆ ƀơi jơlan anŭn mơ̆n, samơ̆ tơdang ñu ƀuh pô rơka anŭn, ñu pơpĕ ƀơi akiăng jơlan hăng đuaĭ hĭ mơ̆ng gơ̆. 32Kar kaĭ mơ̆n, hơmâo sa čô mơnuih Lêwi jing pô djru bruă amăng sang yang, nao djơ̆ ƀơi jơlan anŭn mơ̆n, laih anŭn lăng kơ pô rơka anŭn. Ñu ăt pơpĕ ƀơi akiăng jơlan hăng đuaĭ hĭ mơ̆ng gơ̆ mơ̆n. 33Samơ̆ hơmâo sa čô mơnuih Samaria trŭn nao djơ̆ ƀơi jơlan anŭn mơ̆n, tơdang ñu ƀuh pô rơka anŭn, ñu pap biă mă kơ gơ̆. 34Ñu nao pơ pô rơka anŭn, rao pơjrao hĭ gơ̆ hăng ia jâo, ia tơpai laih anŭn pŏn brơi hĭ rơka gơ̆. Giŏng anŭn, ñu yŏng đĭ gơ̆ ƀơi rŏng aseh glai ñu pô hăng pơdiăng ba gơ̆ truh pơ sang jưh kiăng kơ čem rong gơ̆. 35Ƀơi hrơi tŏ tui, ñu mă prăk ñu pô dua denari hăng brơi kơ pô sang jưh anŭn laih anŭn laĭ tui anai, ‘Răk wai brơi ñu đa, laih anŭn tơdah hơdôm pă prăk ih pơhoăč brơi kơ ñu dơ̆ng, tơl kâo glaĭ kâo či kla glaĭ kơ ih yơh.’
36“Pô pă amăng klâo čô anŭn ih pơmĭn pơrơđah kơ tơlơi ñu jing pô re̱ng gah biă mă hăng pô rơka ƀing klĕ dŏp hơmâo pơruă laih anŭn lĕ?”
37Nai pơtô tơlơi juăt laĭ glaĭ tui anai, “Pô pơrơđah tơlơi pap mơñai brơi kơ gơ̆ anŭn yơh.”
 Tui anŭn, Yêsu laĭ glaĭ kơ ñu tui anai, “Nao ngă bĕ hrup hăng pô anŭn hơmâo ngă laih.”

Yêsu Nao Čuă HʼMartha Hăng HʼMari

38Tơdang Yêsu hăng ƀing ding kơna Ñu hlak anăp nao pơ plei prŏng Yerusalaim, ƀing gơñu nao hyu pơtô truh pơ sa boh plei laih anŭn pơ anŭn sa čô đah kơmơi anăn HʼMartha iâu ju̱m ƀing gơñu mŭt amăng sang gơ̆. 39Gơ̆ hơmâo sa čô adơi anăn ñu HʼMari; HʼMari yơh jing pô dŏ be̱r jĕ ƀơi anăp Khua Yang kiăng hơmư̆ tơlơi Ñu pơtô. 40Samơ̆ HʼMartha bŏ hrŏ buih bruă djru lu sư̆ rơbư̆. Tui anŭn, ñu nao pơ Yêsu hăng laĭ tui anai, “Ơ Khua ăh, Ih ƀu bơngơ̆t ôh hă kơ adơi kâo lui hĭ kâo buih bruă hơjăn kâo đôč? Rơkâo kơ Ih pơđar ñu rai djru kâo bĕ.”
41Laih anŭn Khua Yang laĭ glaĭ kơ ñu tui anai, “Ơ HʼMartha, HʼMartha, ih ƀlơ̆ng bơngơ̆t rŭng răng kơ lu mơta tơlơi đơi, 42samơ̆ hơmâo sa mơta tơlơi jing yom pơphan biă mă. HʼMari hơmâo ruah mă laih mơta tơlơi hiam anŭn, tui anŭn ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi mă pơđuaĭ hĭ mơ̆ng gơ̆.”

10

Bảy mươi môn đệ truyền bá phúc âm

1Sau đó, Chúa Giê-xu chọn thêm bảy mươi môn đệ, sai từng đôi đi trước đến các thành phố làng mạc Ngài định viếng thăm. 2Ngài bảo họ: “Mùa gặt thật trúng, nhưng thợ gặt còn ít. Các con hãy cầu xin Chủ mùa gặt đưa thêm nhiều thợ gặt vào đồng lúa của Ngài. 3Sửa soạn lên đường! Ta sai các con ra đi như chiên vào giữa bầy muông sói. 4Đừngđem theo tiền bạc, túi bao hay giày dép. Đừng dừng lại chào hỏi ai dọc đường. 5Khi vào nhà nào, các con cầu phúc cho nhà đó. 6Nếu nhà ấy xứng đáng, họ sẽ được phúc lành. Nếu không, phúc lành sẽ trở về với các con. 7Khi vào thành nào, cứ ở trong một nhà, đừng bỏ nhà này sang nhà khác. Khi người ta mời, các con cứ ăn uống, vì người làm việc xứng đáng được tiếp đãi. 8Nếu thành nào tiếp rước và dọn thức ăn, các con cứ ăn. 9Các con chữa lành người bệnh, và báo cho họ biết Nước Trời gần đến. 10Nếu thành nào từ chối không tiếp rước, các con phải cảnh cáo: 11‘Chúng tôi giũ áo ra đi, không còn chịu trách nhiệm về thành phố này nữa. Nhưng đừng quên Nước Trời gần đến.’ 12Ta quả quyết, đến ngày Phán xét, thành phố gian ác như Sô-đôm còn có thể dung thứ hơn thành ấy.
13“Khốn cho thành Cô-ra-xin, khốn cho thành Bết-sai-đa! Vì nếu các phép lạ ta làm nơi đây được thực hiện tại thành Ty-rơ và thành Si-đôn, dân hai thành ấy hẳn đã mặc áo gai, rải tro lên đầu tỏ lòng ăn năn từ lâu rồi! 14Đến ngày Phán xét, Ty-rơ và Si-đôn còn đáng được dung thứ hơn Cô-ra-xin và Bết-sai-đa. 15Còn thành Ca-bê-nam được đem lên tận trời sao? -Không, nó sẽ bị ném xuống hỏa ngục! 16Ai nghe các con là nghe ta, ai từ chối các con là từ chối ta. Và ai từ chối ta, là từ chối Thượng Đế, Đấng đã sai ta!”
17Bảy mươi môn đệ trở về, vui mừng báo cáo: “Thưa Chúa, nhờ uy danh Chúa, ngay đến quỷ cũng vâng phục chúng con.”
18Chúa đáp: “Ta thấy Sa-tan như tia chớp từ trời sa xuống. 19Ta cho các con uy quyền để thắng mọi quyền lực thù nghịch, chà đạp rắn rét, bò cạp. Chẳng có gì làm hại các con được. 20Tuy nhiên, điều đáng mừng không phải vì quỷ vâng phục các con, nhưng vì tên các con được ghi vào sổ công dân Nước Trời.”

Chúa Giê-xu tạ ân Chúa Cha

21Lúc ấy, Chúa Giê-xu tràn ngập niềm vui của Thánh Linh. Ngài cầu nguyện: “Thưa Cha, là Chúa của trời đất, Con tạ ân Cha, vì đối với người tự cho là khôn ngoan, Cha đã giấu kín chân lý để tiết lộ cho trẻ con biết. Thưa Cha, việc ấy đã làm Cha hài lòng. 22Cha đã giao hết mọi việc cho Con. Chỉ một mình Cha biết Con, cũng chỉ một mình Con - và những người được Con tiết lộ - biết Cha mà thôi.”
23Chúa Giê-xu quay lại nói riêng với các môn đệ: “Phúc cho mắt các con vì thấy được những điều đó. 24Có biết bao nhà tiên tri và vua chúa thời xưa ước ao được thấy những việc các con thấy, được nghe những lời các con nghe, mà không được.”

Ngụ ngôn “Người Sa-ma-ri nhân từ”

25Một thầy dạy luật muốn thử Chúa Giê-xu, đứng lên hỏi: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sống vĩnh cửu?” 26Chúa Giê-xu hỏi lại: “Luật pháp Mai-sen dạy thế nào về điều đó?”
27Thầy dạy luật đáp: “Phải yêu thương Thượng Đế với cả tấm lòng, linh hồn, năng lực và trí óc. Cũng phải yêu thương người lân cận như chính bản thân.” 28Chúa Giê-xu dạy: “Đúng! Cứ làm theo đó, ông sẽ được sống.”
29Nhưng thầy dạy luật muốn tự bào chữa, nên hỏi lại: “Ai là người lân cận tôi?”
30Để trả lời, Chúa Giê-xu kể chuyện này: “Một người Do-thái đi từ Giê-ru-sa- lem xuống Giê-ri-cô, giữa đường bị cướp. Chúng lột hết quần áo, tiền bạc, đánh đập tàn nhẫn rồi bỏ nằm dở sống dở chết bên vệ đường. 31Tình cờ, một thầy tế lễ đi ngang qua, thấy nạn nhân liền tránh sang bên kia đường, đi luôn. 32Một thầy phó tế đi qua trông thấy, cũng bỏ đi. 33Đến lượt một người Sa-ma-ri qua đường nhìn thấy nạn nhân thì động lòng trắc ẩn, 34nên lại gần, lấy thuốc thoa bóp và băng bó các vết thương, rồi đỡ nạn nhân lên lưng lừa mình chở đến quán trọ cấp cứu. 35Hôm sau, người ấy trao cho chủ quán một số tiền bảo lo săn sóc nạn nhân và dặn: ‘Nếu còn thiếu, khi trở về tôi sẽ trả thêm.’
36“Vậy trong ba người đó, ai là người lân cận với kẻ bị cướp?”
37Thầy dạy luật đáp: “Người đã cứu giúp nạn nhân.”
Chúa dạy: “Ông hãy thi hành đúng như thế.”

Mặc-thê và Ma-ri

38Chúa Giê-xu và các môn đệ đi đường đến một làng kia, cô Mặc-thê rước Chúa vào nhà. 39Em cô là Ma-ri ngồi dưới chân Chúa nghe Ngài giảng dạy. 40Còn Mặc-thê bận rộn lo việc tiếp đãi. Một lúc sau, Mặc-thê đến phàn nàn: Chúa không thấy em con ngồi không, để một mình con làm hết mọi việc sao? Xin Chúa bảo nó giúp con.”
41Chúa Giê-xu đáp: “Mặc-thê, con bận rộn lo lắng nhiều việc, 42nhưng chỉ có một việc cần thiết. Ma-ri đã chọn phần việc ấy nên không ai truất phần của em con được.”