44

Giô-xép giăng bẫy

1Sau đó Giô-xép ra lệnh cho quản gia. Ông bảo, “Hãy đổ thóc đầy bao của họ, họ mang được bao nhiêu cho họ bấy nhiêu, rồi bỏ lại tiền của họ trong bao. 2Hãy lén bỏ ly bạc của ta trong bao của đứa em út cùng với tiền của nó mua thóc.” Quản gia làm y như điều Giô-xép căn dặn.
3Sáng sớm các anh em cỡi lừa lên đường về. 4Họ chưa đi xa khỏi thành bao nhiêu thì Giô-xép bảo quản gia, “Hãy đuổi theo những người đó. Khi đuổi kịp rồi thì hỏi họ, ‘Sao các anh lấy dữ trả lành? Sao mấy anh ăn cắp cái ly bạc của chủ tôi? 5Cái ly mà các anh ăn cắp là đồ chủ ta dùng để uống và để bói toán đó. Các anh làm chuyện thật gian ác!’”
6Quản gia đuổi kịp họ và nói với họ y như Giô-xép dặn.
7Nhưng các anh em bảo quản gia, “Tại sao ông lại nói thế? Chúng tôi đời nào làm chuyện ấy! 8Chúng tôi mang tiền chúng tôi tìm thấy trong bao từ xứ Ca-na-an để trả lại cho ông. Làm sao có chuyện chúng tôi ăn cắp vàng bạc từ nhà chủ ông được?
9Nếu ông tìm được cái ly bạc trong bao của ai trong chúng tôi thì người đó phải chết, còn chúng tôi sẽ làm nô lệ các ông.”
10Người đầy tớ bảo, “Thôi thì hãy làm như các anh nói. Ai lấy ly đó phải làm nô lệ cho tôi, còn các anh có thể tự do đi về.”

Bẫy giăng ra, Bên-gia-min bị kẹt

11Thế là mỗi người vội vàng hạ bao mình xuống đất và mở ra. 12Người đầy tớ lục soát hết các bao, của người lớn tuổi nhất cho đến người nhỏ tuổi nhất và tìm được cái ly trong bao của Bên-gia-min. 13Các anh em xé quần áo mình để bày tỏ sự bực tức. Rồi họ chất các bao lên lưng lừa và đi trở lại thành.
14Khi Giu-đa và các anh em trở về nhà Giô-xép thì ông vẫn còn ở đó, nên các anh em cúi mọp mình xuống đất trước mặt ông. 15Giô-xép hỏi họ, “Các anh làm chuyện gì vậy? Các anh không biết một người như ta có thể giải đoán mọi việc bằng ma thuật sao?”
16Giu-đa thưa, “Thưa Ngài, chúng tôi biết ăn nói làm sao bây giờ? Làm sao chúng tôi chứng minh được là chúng tôi vô tội? Thượng Đế đã phơi bày tội chúng tôi ra, nên tất cả chúng tôi sẽ làm nô lệ cho ngài chứ không phải chỉ một mình Bên-gia-min thôi.”
17Nhưng Giô-xép đáp, “Ta không bắt tất cả các anh làm nô lệ! Người nào ăn cắp cái ly phải làm nô lệ ta còn tất cả các anh có thể đi về bình yên với cha các anh.”

Giu-đa van xin giùm cho Bên-gia-min

18Giu-đa đến nói với Giô-xép, “Thưa Ngài xin cho phép tôi nói thẳng với ngài và đừng nổi giận. Tôi biết ngài có quyền như vua Ai-cập vậy. 19Lần trước khi chúng tôi đến đây ngài hỏi, ‘Các anh có cha hay anh em nào khác nữa không?’ 20Chúng tôi thưa, ‘Chúng tôi có một ông cha già và còn một em nữa, sinh ra trong khi cha chúng tôi đã cao tuổi. Anh của đứa em út đó đã qua đời rồi, nên nó là đứa con trai duy nhất mẹ nó sinh ra mà còn sống, nên cha tôi cưng nó lắm.’ 21Rồi ngài bảo, ‘Hãy mang đứa em đó xuống đây. Ta muốn thấy mặt nó.’ 22Chúng tôi thưa với ngài, ‘Thằng út đó không thể xa cha nó được vì nếu nó ra đi, cha nó sẽ chết.’ 23Nhưng ngài bảo, ‘Các anh không đem đứa em út xuống thì đừng mong thấy mặt ta nữa.’ 24Cho nên chúng tôi trở về cùng cha và thuật lại cho cha chúng tôi điều ngài nói.
25Sau đó cha chúng tôi bảo, ‘Hãy đi mua thêm lương thực đi.’ 26Chúng tôi thưa, ‘Chúng tôi không thể đi mà không có em út theo. Vì nếu không mang em út theo thì chúng tôi không thể được gặp ông quan đó.’ 27Cha chúng tôi bảo: Các con biết vợ của cha sinh cho cha hai con trai. 28Khi một đứa ra đi biệt tích thì cha nghĩ, ‘Chắc nó bị thú dữ xé xác rồi, và từ đó đến nay cha không thấy mặt nó. 29Bây giờ các con lại muốn mang luôn thằng nầy đi nữa. Lỡ có chuyện chẳng lành xảy ra cho nó thì cha sẽ đau khổ suốt đời cho đến ngày chết.’ 30Bây giờ nếu chúng tôi trở về cùng cha chúng tôi mà không mang em út theo thì sao? Thằng út quan trọng trong đời sống cha tôi đến nỗi 31nếu cha chúng tôi không thấy thằng nhỏ đi về với chúng tôi thì chắc chắn ông sẽ chết. Chúng tôi sẽ mang tội vì đã gây khổ não giết chết cha già.
32Tôi đã bảo đảm với cha tôi là thằng nhỏ sẽ bình yên. Tôi cam kết với cha tôi, ‘Nếu con không mang nó về thì cha cứ buộc tội con mãn đời.’ 33Nên bây giờ tôi tình nguyện ở lại đây làm nô lệ cho ngài, nhưng xin cho thằng nhỏ đi về với các anh em nó. 34Tôi không thể trở về cùng cha tôi mà không có thằng nhỏ đi theo. Tôi không nỡ nào thấy cha tôi đau khổ.”

44

約瑟用計留住便雅憫

1約瑟吩咐管家說:「按照他們的驢子所能馱的,把這些人的袋子裝滿糧食,再把各人的銀子放在各人的袋口上, 2我的杯,就是那個銀杯,要和買糧的銀子一同放在最年輕的那個人的袋口上。」管家就照約瑟所說的話去做了。 3天一亮,這些人和他們的驢子就被送走了。 4他們出城走了不遠,約瑟對管家說:「起來,去追那些人,追上了就對他們說:『你們為甚麼以惡報善呢? 5這不是我主人用來飲酒,確實用它來占卜的嗎?你們這麼做是不對的!』」
6管家追上他們,把這些話對他們說了。 7他們對他說:「我主為甚麼說這樣的話呢?你僕人們絕不會做這樣的事。 8看哪,我們從前在袋口上發現的銀子,尚且從迦南地帶來還你,我們又怎麼會從你主人家裏偷竊金銀呢? 9你僕人中無論在誰那裏找到杯子,就叫他死,我們也要作我主的奴隸。」 10管家說:「現在就照你們的話做吧!在誰那裏找到杯子,誰就作我的奴隸,其餘的人都沒有罪。」 11於是他們各人急忙把袋子卸在地上,各人打開自己的袋子。 12管家就搜查,從年長的開始到年幼的為止,那杯竟在便雅憫的袋子裏找到了。 13他們就撕裂衣服,各人把馱子抬在驢上,回城去了。
14猶大和他兄弟們來到約瑟的屋裏,約瑟還在那裏,他們就在他面前俯伏於地。 15約瑟對他們說:「你們做的是甚麼事呢?你們豈不知像我這樣的人必懂得占卜嗎?」 16猶大說:「我們對我主能說甚麼呢?還有甚麼話可說呢?我們還能為自己表白嗎?上帝已經查出你僕人的罪孽了。看哪,我們與那在他手中找到杯子的人都是我主的奴隸。」 17約瑟說:「我絕不能做這樣的事!誰的手中找到杯子,誰就作我的奴隸。至於你們,可以平平安安上到你們父親那裏去。」

猶大替便雅憫哀求

18猶大挨近他,說:「我主啊,求求你,讓僕人說一句話給我主聽,不要向僕人發烈怒,因為你如同法老一樣。 19我主曾問僕人們說:『你們有父親、兄弟沒有?』 20我們對我主說:『我們有父親,他已經年老,還有他老年所生的一個小兒子。他哥哥死了,他的母親只剩下他一個孩子,父親也疼愛他。』 21你對僕人說:『把他帶下到我這裏來,讓我親眼看看他。』 22我們對我主說:『這年輕人不能離開他父親,若是離開,父親就會死。』 23你對僕人說:『你們最小的弟弟若不和你們一同下來,你們就不要來見我的面。』 24我們上到你僕人,我們父親那裏,就把我主的話告訴了他。 25後來,我們的父親說:『你們再去給我買些糧來。』 26我們說:『我們不能下去。最小的弟弟若和我們同去,我們就可以下去。因為,最小的弟弟若不和我們同去,我們必不能見那人的面。』 27你僕人,我父親對我們說:『你們知道我的妻子給我生了兩個兒子。 28一個離開我走了,我說他必是被野獸撕碎了,直到如今我再沒有見過他; 29現在你們又要把這個從我面前帶走。倘若他遭難,那麼你們就害我白髮蒼蒼、悲悲慘慘下陰間去了。』 30如今我回到你僕人,我父親那裏,若沒有這年輕人和我們同去,我父親的命是與這年輕人的命相連的, 31當我們的父親看見沒有了這年輕人,他就會死。這樣,我們就害你僕人,我們的父親白髮蒼蒼、悲悲慘慘下陰間去了。 32僕人曾向我父親為這年輕人擔保,說:『我若不帶他回來交給父親,我就在父親面前永遠擔當這罪。』 33現在,求你把僕人留下,代替這年輕人作我主的奴隸,讓這年輕人和他哥哥們一同上去。 34若這年輕人不和我一起,我怎能上到我父親那裏呢?恐怕我要看到災禍臨到我父親了。」