3

Việc gì cũng có định kỳ

1Mọi việc đều có định kỳ, mọi sự trên đất đều có thời kỳ riêng.
  2Có lúc sinh,
   và có lúc tử.
  Có lúc trồng
   và có lúc nhổ.
  3Có lúc giết hại
   và có lúc chữa lành.
  Có lúc hủy phá
   và có lúc xây dựng.
  4Có lúc khóc
   và có lúc cười.
  Có lúc buồn bã
   và có lúc nhảy múa.
  5Có lúc ném đá
   và có lúc thu đá lại.
  Có lúc ôm ấp
   và có lúc ruồng rẫy.
  6Có lúc tìm kiếm
   và có lúc thôi tìm.
  Có lúc giữ đồ vật
   và có lúc ném đồ vật đi.
  7Có lúc xé rách
   và có lúc vá lại.
  Có lúc im lặng
   và có lúc lên tiếng.
  8Có lúc yêu
   và có lúc ghét.
  Có lúc chiến tranh
   và có lúc hoà bình.

Thượng Đế cầm quyền trên thế giới

9Người ta có được lợi ích gì từ công lao của mình không? 10Ta thấy công việc nhọc nhằn mà Thượng Đế giao cho con người làm. 11Thượng Đế cho chúng ta khả năng suy nghĩ về thế gian nầy nhưng chúng ta không thể hiểu hết mọi việc Ngài làm.
12Cho nên ta thấy tốt nhất là con người vui hưởng công việc của tay mình đang khi còn sống. 13Vì thế ai có thể ăn uống, vui hưởng công khó mình làm thì đó là ân huệ Ngài cho.
14Ta biết mọi việc Thượng Đế làm đều còn đời đời. Không ai thêm hay bớt được điều gì Ngài đã làm. Ngài làm như thế để mọi người kính sợ Ngài.
  15Việc gì hiện đang xảy ra thì trước kia đã xảy ra rồi,
   và việc gì sẽ xảy ra trong tương lai thì trước đó cũng đã xảy ra.
  Thượng Đế khiến sự việc tái diễn nhiều lần.

Cảnh bất công trên đời

  16Ta cũng nhận thấy điều nầy trên đời:
   Chỗ đáng có công lý, thì lại thấy gian ác;
   chỗ đáng có lẽ phải, thì lại thấy điều trái.
  17Ta tự nhủ,
  “Thượng Đế dự liệu thời kỳ cho mỗi việc và mỗi hành vi,
   để Ngài có thể phân xử người tốt, kẻ xấu.”

Con người có giống thú vật không?

18Ta suy nghĩ điều con người làm và tự nhủ: Thượng Đế muốn thử nghiệm con người, để họ thấy rằng họ chẳng hơn gì loài thú. 19Việc xảy ra cho loài thú cũng xảy ra cho loài người; cả hai loài cùng có hơi thở, cả hai loài cùng chết. Loài người không hơn gì loài thú vì cả hai đều vô ích. 20Cả hai cùng chung số phận; cả hai đều từ bụi đất mà ra rồi cả hai cũng sẽ trở về với bụi đất. 21Có ai biết chắc được là hồn loài người sẽ lên ở với Thượng Đế và hồn loài thú sẽ đi xuống đất không? 22Do đó ta thấy tốt nhất là con người vui hưởng công việc mình làm vì đó là phần số mình. Vì chẳng ai biết được những việc gì sẽ xảy ra sau khi mình qua đời.

3

万事都有定时

  1凡事都有定期,
  天下每一事务都有定时。
  2生有时,死有时;
  栽种有时,拔出有时;
  3杀戮有时,医治有时;
  拆毁有时,建造有时;
  4哭有时,笑有时;
  哀恸有时,跳舞有时;
  5丢石头有时,捡石头有时;
  怀抱有时,不抱有时;
  6寻找有时,失落有时;
  保存有时,抛弃有时;
  7撕裂有时,缝补有时;
  沉默有时,说话有时;
  8喜爱有时,恨恶有时;
  战争有时,和平有时。

9这样,做事的人在他所劳碌的事上得到什么益处呢? 10我观看上帝给世人的担子,使他们在其中劳苦: 11上帝造万物,各按其时成为美好,又将永恒安放在世人心里;然而上帝从始至终的作为,人不能测透。 12我知道,人除了终身喜乐纳福,没有一件幸福的事。 13并且人人吃喝,在他的一切劳碌中享福,这也是上帝的赏赐。
14我知道上帝所做的都必存到永远;无所增添,无所减少。上帝这样做,是要人在他面前存敬畏的心。 15现今的事以前就有了,将来的事也早已有了,并且上帝使已过的事重新再来

世上的不公平

16我又见日光之下,应有公平之处有奸恶,应有公义之处也有奸恶。 17我心里说:“上帝必审判义人和恶人,因为在那里,各样事务,一切工作,都有定时。” 18我心里说:“为世人的缘故,上帝考验他们,让他们看见自己不过像走兽一样。” 19因为世人遭遇的,走兽也遭遇,所遭遇的都一样:这个怎样死,那个也怎样死,他们都有一样的气息。人不能强于走兽,全是虚空; 20都归一处,都是出于尘土,也都归于尘土。 21谁知道人的气息是往上升,走兽的气息是下入地呢? 22总而言之,人能够在他经营的事上喜乐,是最好不过了,因为这是他应得的报偿。他身后的事谁能领他回来看呢?