3

Sa Gưl Kơ Abih Bang Bruă Mơnuă

  1Hơmâo sa gưl kơ abih bang tơlơi mơnơ̆ng, laih anŭn sa bơyan kơ abih bang bruă mơnuă gah yŭ adai anai:
  2hơmâo gưl kiăng kơ tơkeng rai laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ djai hĭ,
   hơmâo gưl kiăng kơ pla laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ buč hĭ,
  3hơmâo gưl kiăng kơ pơdjai laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ pơsuaih,
   hơmâo gưl kiăng kơ pơglưh trŭn laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ pơdơ̆ng đĭ,
  4hơmâo gưl kiăng kơ hia laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ klao,
   hơmâo gưl kiăng kơ rơngot hơning laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ yŭn suang,
  5hơmâo gưl pơbra hyu khul boh pơtâo laih anŭn hơmâo gưl pơƀut glaĭ gơñu,
   hơmâo gưl kiăng kơ kuar čum laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ ƀu kuar čum ôh,
  6hơmâo gưl kiăng kơ hơduah sem laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ hơngah lui hĭ,
   hơmâo gưl kiăng kơ djă̱ pioh laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ glŏm hĭ,
  7hơmâo gưl kiăng kơ hek pơrai hĭ laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ sĭt pơsir glaĭ,
   hơmâo gưl kiăng kơ dŏ rơiăt laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ pơhiăp,
  8hơmâo gưl kiăng kơ khăp laih anŭn hơmâo gưl kiăng kơ pơrơmut,
   hơmâo gưl kơ tơlơi pơblah laih anŭn hơmâo gưl kơ tơlơi rơnŭk rơno̱m.
9Hơget tơlơi pô mă bruă hơmâo tơlơi tŭ yua mơ̆ng bruă mơnuă ñu lĕ? 10Kâo hơmâo ƀuh laih bruă grơ̆ng glăm kơtraŏ Ơi Adai hơmâo pioh laih ƀơi mơnuih mơnam. 11Ñu hơmâo hrih pơjing abih bang tơlơi hiam klă amăng gưl tơlơi mơnơ̆ng anŭn. Ñu hơmâo pioh laih tơlơi hlŏng lar amăng jua pơmĭn mơnuih mơnam; samơ̆ ƀing gơñu ƀu thâo hơduah hluh ôh hơget tơlơi Ơi Adai hơmâo ngă laih čơdơ̆ng mơ̆ng phŭn hlŏng truh pơ hơnăl tuč. 12Kâo thâo ƀu hơmâo tơlơi hơget ôh jing hiam hloh kơ mơnuih mơnam hơ̆k mơak laih anŭn mă bruă hiam klă tơdang ƀing gơñu hlak dŏ hơdip. 13Tơlơi rĭm čô dưi ƀơ̆ng huă, mơñum laih anŭn hơduah sem tơlơi mơak hrăp mơ̆ng abih bang bruă ñu ngă, jing gơnam Ơi Adai brơi pơyơr yơh. 14Kâo thâo sĭt rĭm tơlơi Ơi Adai ngă, či dŏ kơjăp hlŏng lar yơh. Ƀu hơmâo ôh hơget tơlơi dưi pơmŭt thim dơ̆ng amăng anŭn ƀôdah mă pơđuaĭ hĭ mơ̆ng anŭn. Ơi Adai ngă tui anŭn kiăng kơ mơnuih mơnam huĭ pơpŭ kơ Ñu yơh.
  15Tơlơi hơget hơmâo ră anai, ñu hơmâo laih čơdơ̆ng mơ̆ng hlâo,
   tơlơi hơget či hơmâo pơanăp, ñu hơmâo laih čơdơ̆ng mơ̆ng hlâo adih;
   laih anŭn Ơi Adai yơh či brơi truh glaĭ dơ̆ng hơdôm tơlơi hơmâo rơgao hĭ laih.
16Laih anŭn kâo ƀuh tơlơi pơkŏn dơ̆ng gah yŭ yang hrơi tui anai:
  Amăng anih phat kơđi, hơmâo tơlơi sat ƀai pơ anŭn,
   amăng anih djơ̆ tơpă, hơmâo tơlơi sat ƀai pơ anŭn.
17Kâo pơmĭn amăng pran jua kâo tui anai,
  “Ơi Adai či phat kơđi kơ abih dua mơnuih tơpă hơnơ̆ng hrŏm hăng mơnuih sat ƀai yơh,
   yuakơ či hơmâo gưl kơ rĭm bruă mơnuă,
   jing sa gưl kơ rĭm bruă ngă yơh.”
18Kâo ăt pơmĭn mơ̆n tui anai, “Bơ kơ ƀing mơnuih mơnam, Ơi Adai lông lăng ƀing gơñu kiăng kơ ƀing gơñu dưi ƀuh yơh, ƀing gơñu ăt jing kar hăng khul hlô mơnơ̆ng mơ̆n. 19Bưng thut mơnuih mơnam hrup hăng bưng hlô mơnơ̆ng; ăt bưng thut anŭn mơ̆n abih dua gơñu či bưp: Anŭn jing tơdang pô anai djai, pô adih ăt djai mơ̆n. Abih bang le̱ng kơ thâo suă jua soh sel. Mơnuih ƀu hơmâo tơlơi tŭ yua hloh kơ hlô mơnơ̆ng ôh. Abih bang tơlơi jing hĭ đôč đač yơh. 20Abih bang nao pơ sa boh anih. Anŭn jing abih bang tơbiă rai mơ̆ng ƀruih lŏn, laih anŭn abih bang ƀing gơñu ăt wơ̆t glaĭ pơ ƀruih lŏn mơ̆n. 21Hlơi pô thâo krăn tơdah bơngăt mơnuih đuaĭ đĭ laih anŭn tơdah bơngăt hlô mơnơ̆ng trŭn nao pơ lŏn tơnah lĕ?”
22Tui anŭn, kâo ƀu ƀuh ôh tơlơi hơget hiam hloh kơ mơnuih mơnam kiăng kơ hơ̆k mơak amăng bruă mơnuă ñu, yuakơ anŭn jing tơlơi Ơi Adai pơkă laih kơ ñu. Yuakơ ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi pơrơđah kơ ñu hơdôm tơlơi či truh tơdơi kơ ñu djai laih.

3

Đức Chúa Trời định kỳ cho muôn vật

1 Phàm sự gì có thì tiết; mọi việc dưới trời có kỳ định. 2 Có kỳ sanh ra, và có kỳ chết; có kỳ trồng, và có kỳ nhổ vật đã trồng; 3 có kỳ giết, và có kỳ chữa lành; có kỳ phá dỡ, và có kỳ xây cất; 4 có kỳ khóc và có kỳ cười; có kỳ than vãn, và có kỳ nhảy múa; 5 có kỳ ném đá, và có kỳ nhóm đá lại; có kỳ ôm ấp, và có kỳ chẳng ôm ấp; 6 có kỳ tìm, và có kỳ mất; có kỳ giữ lấy, và có kỳ ném bỏ; 7 có kỳ xé rách, và có kỳ may; có kỳ nín lặng, có kỳ nói ra; 8 có kỳ yêu, có kỳ ghét; có kỳ đánh giặc, và có kỳ hòa bình.
9 Kẻ làm việc có được ích lợi gì về lao khổ mình chăng? 10 Ta đã thấy công việc mà Đức Chúa Trời ban cho loài người là để loài người dùng tập rèn lấy mình. 11 Phàm vật Đức Chúa Trời đã làm nên đều là tốt lành trong thì nó. Lại, Ngài khiến cho sự đời đời ở nơi lòng loài người; dầu vậy, công việc Đức Chúa Trời làm từ ban đầu đến cuối cùng, người không thế hiểu được. 12 Vậy, ta nhìn biết chẳng có điều gì tốt cho loài người hơn là vui vẻ, và làm lành trọn đời mình. 13 Lại, ai nấy phải ăn, uống, và hưởng lấy phước của công lao mình, ấy cũng là sự ban cho của Đức Chúa Trời.
14 Ta biết rằng mọi việc Đức Chúa Trời làm nên còn có đời đời: người ta chẳng thêm gì được, cũng không bớt chi đặng; Đức Chúa Trời làm như thế, để loài người kính sợ trước mặt Ngài. 15 Điều chi hiện có, đã có ngày xưa; điều gì sẽ xảy đến, đã xảy đến từ lâu rồi: Đức Chúa Trời lại tìm kiếm việc gì đã qua.
16 Ta lại còn thấy dưới mặt trời, trong nơi công đàng có sự gian ác, và tại chốn công bình có sự bất nghĩa. 17 Ta bèn nói trong lòng rằng: Đức Chúa Trời sẽ đoán xét kẻ công bình và người gian ác; vì ở đó có kỳ định cho mọi sự mọi việc.
18 Ta lại nói trong lòng rằng: Phải như vậy, bởi vì Đức Chúa Trời muốn thử thách con loài người, và chỉ cho chúng biết rằng họ không hơn gì loài thú. 19 Vì việc xảy đến cho con loài người làm sao, thì xảy đến cho loài thú cũng vậy; sự xảy đến cho hai loài giống hẳn với nhau. Sự chết của loài nầy cũng như sự chết của loài kia; hai loài đều thở một thứ hơi, loài người chẳng hơn gì loài thú; vì thảy đều hư không. 20 Cả thảy đều qui vào một chỗ; cả thảy do bụi đất mà ra, cả thảy sẽ trở về bụi đất. 21 Ai biết hoặc thần của loài người thăng lên, hoặc hồn của loài thú sa xuống dưới đất? 22 Thế thì, ta thấy chẳng chi tốt cho loài người hơn là vui vẻ trong công việc mình; ấy là kỷ phần mình; vì ai sẽ đem mình trở lại đặng xem thấy điều sẽ xảy ra sau mình?