35

Lời tiên tri nghịch cùng Ê-đôm

1CHÚA phán cùng tôi rằng: 2“Hỡi con người, hãy nhìn về hướng Ê-đôm và nói tiên tri nghịch nó. 3Hãy nói rằng: CHÚA là Thượng Đế phán:
  ‘Hỡi Ê-đôm, ta nghịch ngươi.
   Ta sẽ giơ tay ra nghịch ngươi
   và biến ngươi thành sa mạc mông quạnh.
  4Ta sẽ tiêu diệt các thành phố ngươi,
   ngươi sẽ trở nên hoang vu.
  Rồi ngươi sẽ biết rằng ta là CHÚA.
  5Xưa nay ngươi vốn là thù nghịch của Ít-ra-en.
   Ngươi bỏ mặc chúng bị gươm giết
   khi chúng gặp khốn đốn
   và lúc chúng bị đoán phạt lần cuối.’”
6Cho nên CHÚA là Thượng Đế phán: “Thật như ta hằng sống, ta sẽ để cho ngươi bị giết. Sự giết chóc sẽ theo đuổi ngươi. Vì ngươi không ghét những kẻ giết người cho nên sự chết chóc sẽ theo đuổi ngươi. 7Ta sẽ biến Ê-đôm ra nơi điêu tàn hoang vu và tiêu diệt hết những ai ra vào nơi đó. 8Ta sẽ khiến núi non nó đầy dẫy xác chết. Ai bị giết vì chiến tranh sẽ ngã chết trên đồi núi, trong thung lũng và trong các hố sâu của ngươi. 9Ta sẽ khiến ngươi thành nơi đổ nát đời đời; sẽ không còn ai ở trong các thành phố ngươi nữa. Rồi ngươi sẽ biết rằng ta là CHÚA.
10Ngươi nói, ‘Hai dân tộc Ít-ra-en và Giu-đa, hai xứ nầy sẽ thuộc về ta. Ta sẽ lấy chúng làm tài sản.’
 Nhưng CHÚA có ở đó.
11Cho nên CHÚA là Thượng Đế phán: ‘Thật như ta hằng sống, ta sẽ đối xử với ngươi như ngươi đã đối xử với chúng. Ngươi tức giận và ganh tị vì ngươi ghét chúng. Cho nên ta sẽ trừng phạt ngươi để cho dân Ít-ra-en thấy rằng ta là ai. 12Rồi ngươi sẽ biết rằng ta, CHÚA, đã nghe tất cả những điều sỉ nhục ngươi về các núi non của Ít-ra-en.’ Ngươi nói, ‘Chúng đã bị điêu tàn rồi. Chúng đã trở thành mồi ngon cho chúng ta.’ 13Ngươi không ngưng nói lời kiêu căng nghịch lại ta. Ta đã nghe ngươi nói. 14Cho nên CHÚA là Thượng Đế phán: Khắp đất sẽ vui mừng khi ta biến ngươi thành nơi điêu tàn hiu quạnh. 15Ngươi đã vui mừng khi xứ Ít-ra-en bị tiêu hủy, nhưng ta cũng sẽ khiến cho ngươi cùng chung số phận. Hỡi núi Sê-ia và toàn xứ Ê-đôm, các ngươi sẽ trở thành nơi điêu tàn hiu quạnh. Rồi các ngươi sẽ biết ta là CHÚA.”

35

A Prophecy Against Edom

1The word of the Lord came to me: 2“Son of man, set your face against Mount Seir; prophesy against it 3and say: ‘This is what the Sovereign Lord says: I am against you, Mount Seir, and I will stretch out my hand against you and make you a desolate waste. 4I will turn your towns into ruins and you will be desolate. Then you will know that I am the Lord.
5“ ‘Because you harbored an ancient hostility and delivered the Israelites over to the sword at the time of their calamity, the time their punishment reached its climax, 6therefore as surely as I live, declares the Sovereign Lord, I will give you over to bloodshed and it will pursue you. Since you did not hate bloodshed, bloodshed will pursue you. 7I will make Mount Seir a desolate waste and cut off from it all who come and go. 8I will fill your mountains with the slain; those killed by the sword will fall on your hills and in your valleys and in all your ravines. 9I will make you desolate forever; your towns will not be inhabited. Then you will know that I am the Lord.
10“ ‘Because you have said, “These two nations and countries will be ours and we will take possession of them,” even though I the Lord was there, 11therefore as surely as I live, declares the Sovereign Lord, I will treat you in accordance with the anger and jealousy you showed in your hatred of them and I will make myself known among them when I judge you. 12Then you will know that I the Lord have heard all the contemptible things you have said against the mountains of Israel. You said, “They have been laid waste and have been given over to us to devour.” 13You boasted against me and spoke against me without restraint, and I heard it. 14This is what the Sovereign Lord says: While the whole earth rejoices, I will make you desolate. 15Because you rejoiced when the inheritance of Israel became desolate, that is how I will treat you. You will be desolate, Mount Seir, you and all of Edom. Then they will know that I am the Lord.’ ”