4

1Tôi muốn trình bày với anh chị em điều nầy: Người sẽ thừa kế gia tài của cha mẹ mà còn nhỏ tuổi thì chẳng khác gì kẻ nô lệ, dù rằng trong tương lai người ấy sẽ làm chủ trọn gia tài đi nữa. 2Trong khi còn nhỏ phải vâng theo lời người giám hộ và quản lý tài sản mình. Chỉ khi đến tuổi thành niên theo người cha đã định thì người ấy mới được tự do. 3Chúng ta cũng thế. Trước kia khi còn thơ ấu, chúng ta làm tôi mọi cho những quyền lực vô ích đang thống trị thế gian. 4Nhưng đúng kỳ đã định, Thượng Đế sai Con Ngài đến, sinh ra do một người nữ và sống dưới luật pháp. 5Thượng Đế đã định như vậy để Ngài có thể chuộc sự tự do cho những người sống dưới luật pháp và cũng để cho chúng ta có thể trở thành con nuôi Ngài.
6Vì anh chị em là con cái Ngài nên Thượng Đế đưa Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta. Thánh Linh đó kêu lên, “Thưa Cha!” 7Cho nên anh chị em không còn là nô lệ nữa mà là con Thượng Đế. Và vì anh chị em là con Ngài nên Ngài sẽ cho anh chị em hưởng ân phúc của Ngài.

Tình yêu của Phao-lô đối với
các tín hữu

8Trước kia anh chị em không biết Thượng Đế nên làm nô lệ cho những thần giả. 9Nhưng nay anh chị em đã biết Thượng Đế chân chính. Thật ra Thượng Đế biết anh chị em thì đúng hơn. Thế thì tại sao anh chị em lại quay trở về với những qui tắc vô dụng trước kia? Anh chị em lại muốn làm nô lệ cho những thứ ấy nữa sao? 10Anh chị em lại vẫn muốn giữ ngày, tháng, mùa và năm à? 11Tôi rất lo ngại, vì tôi e rằng tôi đã phí công cho anh chị em.
12Thưa anh chị em, vì tôi đã trở nên giống như anh chị em, xin anh chị em hãy trở nên giống như tôi. Trước đây anh chị em đối với tôi rất tốt. 13Chắc anh chị em còn nhớ, lần đầu tiên, dù đang đau yếu nhưng tôi vẫn đến giảng Tin Mừng cho anh chị em. 14Mặc dù bệnh tật là một thử thách nhưng anh chị em không ghét tôi hoặc xua đuổi tôi, mà trái lại, anh chị em đã tiếp đón tôi như thiên sứ của Thượng Đế và xem tôi như Chúa Cứu Thế vậy! 15Lúc ấy anh chị em rất vui mừng, bây giờ thì niềm vui ấy đâu rồi? Tôi có thể làm chứng rằng lúc ấy nếu có thể được thì anh chị em cũng dám móc mắt mà cho tôi. 16Bây giờ chẳng lẽ tôi trở thành kẻ thù anh chị em chỉ vì tôi nói sự thật sao?
17Những người kia tìm mọi cách thuyết phục anh chị em nhưng lòng dạ họ không tốt. Họ muốn dụ dỗ anh chị em chống lại chúng tôi để anh chị em hăng hái đi theo họ. 18Người nào có nhiệt tâm với anh chị em đều tốt miễn là động lực của họ cũng tốt, chớ không phải chỉ tốt khi nào tôi có mặt giữa anh chị em mà thôi đâu. 19Các con yêu dấu của ta ơi, ta đang chịu đau đớn để sinh ra các con cho đến khi Chúa Cứu Thế thành hình trong các con. 20Ta muốn có mặt giữa các con để có thể thay đổi cách nói chuyện với các con vì hiện tại ta không biết nghĩ thế nào về các con.

Dùng A-ga và Sa-ra để dẫn chứng

21Một vài người trong anh chị em vẫn còn muốn sống dưới luật pháp. Anh chị em nghe luật pháp nói gì không? 22Thánh Kinh viết rằng Áp-ra-ham có hai con trai. Một đứa là con của người nữ nô lệ, còn đứa kia là con của người nữ tự do. 23Đứa con của Áp-ra-ham do người nữ nô lệ sinh ra theo lối thông thường của loài người. Nhưng đứa con do người nữ tự do được sinh ra theo lời hứa của Thượng Đế với Áp-ra-ham.
24Câu chuyện nầy còn mang một ý nghĩa khác: Hai người nữ ấy là hai giao ước mà Thượng Đế lập. Một giao ước được trao cho từ núi Si-nai và sinh ra con cái nô lệ. A-ga, tên người mẹ, là giao ước ấy. 25Ha-ga có thể ví như núi Si-nai ở Á-rập và tương tự như thành Giê-ru-sa-lem ngày nay. Thành ấy và luôn cả dân cư đều là nô lệ cho luật pháp. 26Nhưng Giê-ru-sa-lem trên trời thì tự do. Thành ấy là mẹ của chúng ta. 27Như Thánh Kinh viết:
  “Giê-ru-sa-lem ơi, hãy vui lên.
  Ngươi là đàn bà chưa hề sinh con,
   hãy ca hát và reo vui lên đi.
  Con cái của phụ nữ bị bỏ rơi
   sẽ đông hơn con cái của phụ nữ có chồng.” Ê-sai 54:1
28Thưa anh chị em, anh chị em là con cái Thượng Đế do lời hứa của Ngài, giống như Y-sác đời xưa vậy. 29Đứa con sinh ra theo lối tự nhiên bắt nạt đứa con sinh ra theo quyền lực của Thánh Linh. Ngày nay cũng thế. 30Nhưng Thánh Kinh nói gì? “Hãy đuổi người đàn bà nô lệ và con của nó đi. Con người đàn bà nô lệ sẽ không được phép hưởng thụ điều gì chung với con của người đàn bà tự do đâu.” 31Vì thế, thưa anh chị em, chúng ta không phải là con của người đàn bà nô lệ mà là con của người đàn bà tự do.

4

1Kâo laĭ tŏ tui dơ̆ng tui anai: Tơdang sa čô pô či tŭ mă mŭk dram ama ñu pioh glaĭ jing sa čô čơđai, sĭt ñu anŭn ƀu phara ôh hăng sa čô hlŭn, wơ̆t tơdah ñu jing khua kơ abih bang mŭk dram ñu yơh. 2Ñu khŏm tŭ git gai mơ̆ng pô răk rong hăng wai lăng brơi mŭk dram ñu hlŏng truh pơ hrơi ama ñu pơkă laih yơh. 3Ăt tui anŭn mơ̆n, tơdang ƀing gơmơi jing kar hăng čơđai, ƀing gơmơi ăt dŏ amăng tơlơi jing kar hăng hlŭn jing ƀing tui gưt kơ hơdôm tơlơi phiăn hăng tơlơi juăt lŏn tơnah anai yơh. 4Samơ̆ tơdang truh hrơi mông Ơi Adai pơkă laih, Ñu pơkiaŏ rai Ană Ñu, tŭ tơkeng rai mơ̆ng sa čô đah kơmơi, jing Pô khŏm tui gưt tơlơi juăt yơh, 5kiăng song mă ƀing mơnuih jing ƀing khŏm tui gưt tơlơi juăt, tui anŭn kiăng kơ Ơi Adai jao brơi tơlơi dưi kiăng kơ jing ană bă Ñu. 6Yuakơ ƀing gih jing ƀing ană Ơi Adai, Ñu pơkiaŏ rai Yang Bơngăt Ană Ñu mŭt amăng jua pơmĭn ta, jing Yang Bơngăt jing Pô djru kơ ƀing ta iâu laĭ tui anai, “Ama, Ama kâo” yơh. 7Tui anŭn, ƀing gih ƀu djơ̆ jing kar hăng ƀing hlŭn dơ̆ng tah, samơ̆ jing ană bă yơh. Laih anŭn yuakơ ƀing gih jing ană bă Ơi Adai laih, Ñu ăt hơmâo pơjing hĭ laih mơ̆n ƀing gih jing ƀing mơnuih Ñu či bơni hiam kar hăng Ñu ƀuăn laih yơh.

Paul Pơmĭn Ƀlơ̆ng Kơ Ƀing Galatia

8Hlâo adih, tơdang ƀing gih aka ƀu thâo krăn Ơi Adai ôh, ƀing gih mă bruă laih kar hăng ƀing hlŭn kơ ƀing yang rơba̱ng jing ƀing ƀu hơmâo sĭt ôh. 9Samơ̆ ră anai ƀing gih thâo krăn Ơi Adai laih, biă mă ñu, Ơi Adai thâo krăn laih ƀing gih. Tui anŭn, yua hơget ƀing gih kiăng kơ wơ̆t glaĭ kiăng kơ tui gưt kar hăng hlŭn kơ ƀing yang rơba̱ng tơdu jing ƀing ƀu hơmâo tơlơi dưi ôh lĕ? Sĭt ƀing gih ƀu kiăng jing kar hăng hlŭn kơ ƀing gơñu dơ̆ng tah! 10Ƀing gih hlak kŏm kơ khul hrơi, khul blan, khul bơyan laih anŭn khul thŭn yom hơjăn jing tơlơi ƀing Yehudah kŏm! 11Kâo ƀlơ̆ng bơngơ̆t brơi kơ tơlơi ƀing gih yơh! Năng ai hơdôm tơlơi bruă kâo hơmâo ngă laih kơ ƀing gih jing hĭ đôč đač yơh.
12Ơ ƀing ayŏng amai adơi hơi, kâo kwưh pơđu̱r kơ ƀing gih, brơi kơ ƀing gih jing bĕ kar hăng kâo anai, yuakơ kâo jing laih kar hăng ƀing gih hăng tơlơi ƀu tui gưt ôh kơ hơdôm tơlơi phiăn ƀing Yehudah. Hlak anŭn, ƀing gih ngă hiam laih kơ kâo. 13Tui hăng tơlơi ƀing gih thâo laih, yuakơ tơlơi ruă nuă amăng drơi jan yơh kâo hơmâo pơtô pơblang laih tơlơi pơthâo hiam kơ ƀing gih blung hlâo. 14Wơ̆t tơdah tơlơi ruă nuă kâo anŭn jing sa tơlơi lông lăng kơ ƀing gih, ƀing gih ƀu djik djak kơhak kơčŭh kơ kâo ôh. Kơđai glaĭ, ƀing gih tŭ ju̱m kâo kar hăng sa čô ling jang Ơi Adai, jing kar hăng ƀing gih ju̱m Yang Yêsu Krist pô yơh. 15Sĭt yơh ƀing gih hơmâo wơr bĭt hĭ abih bang laih tơlơi mơak mơai gih! Kâo dưi ngă gơ̆ng jơlan kơ tơlơi anŭn yơh kơ tơlơi tơdah ƀing gih dưi ngă laih kơ tơlơi anŭn, sĭt ƀing gih ăt či dưi ƀlăč hĭ mơta gih kiăng kơ pha brơi kơ kâo mơ̆n. 16Sĭt yơh kâo khŏm ƀu jing kar hăng rŏh ayăt hăng ƀing gih yuakơ kâo pơruai laih kơ ƀing gih hơget tơlơi jing sĭt kơ tơlơi Krist!
17Ƀing mơnuih anŭn jing hur har kiăng kơ ƀing gih đuaĭ tui ƀing gơñu, samơ̆ tơlơi kơñăm gơñu ƀu hiam klă ôh. Tơlơi ƀing gơñu kiăng jing tơlơi pơčơlah hĭ ƀing gih mơ̆ng ƀing gơmơi, kiăng kơ ƀing gih hur har đuaĭ tui ƀing gơñu yơh. 18Hiam yơh kiăng kơ hur har, tơdah tơlơi kơñăm anŭn jing hiam klă, laih anŭn brơi kơ ƀing gih hur har nanao bĕ, ƀu djơ̆ kơnơ̆ng tơdang kâo dŏ hrŏm hăng ƀing gih đôč ôh. 19Ơ ƀing mơnuih jing ƀing kar hăng ƀing ană kâo khăp hơi, sa wơ̆t dơ̆ng, yuakơ ƀing gih yơh kâo hlak ruă nuă biă mă, kar hăng tơlơi ruă kiăng kơ đih apui tơl kơnuih Krist dưi jing hĭ amăng ƀing gih. 20Kâo kiăng biă mă yơh kơ tơlơi kâo dưi dŏ hrŏm hăng ƀing gih ră anai kiăng kơ pơhiăp tơdu rơun hăng ƀing gih, yuakơ kâo bơngơ̆t bơngañ biă mă yơh kơ ƀing gih!

HʼHagar Laih Anŭn HʼSarah

21Ruai bĕ kơ kâo, ƀing gih jing ƀing mơnuih kiăng kơ tui gưt kơ tơlơi juăt, sĭt ƀing gih thâo yơh tơlơi Môseh čih laih amăng tơlơi juăt! 22Ñu čih laih amăng Hră Ơi Adai kơ tơlơi Abraham hơmâo dua čô ană đah rơkơi, sa čô jing ană mơ̆ng pô đah kơmơi hlŭn, HʼHagar, laih anŭn sa čô dơ̆ng jing ană mơ̆ng bơnai ñu HʼSarah, jing đah kơmơi rơngai. 23Ană đah rơkơi ñu mơ̆ng pô đah kơmơi hlŭn tơkeng rai tui hăng tơlơi yang đăr mơnuih mơnam, samơ̆ ană đah rơkơi mơ̆ng bơnai ñu, jing pô đah kơmơi rơngai, tơkeng rai jing yuakơ Ơi Adai hơmâo ƀuăn brơi laih tơlơi anŭn.
24Khul tơlơi anŭn ƀing ta dưi yua kar hăng sa tơlơi pơhơmutu yơh, yuakơ dua čô đah kơmơi anŭn pơhơmutu kơ dua tơlơi pơgop yơh. Sa tơlơi pơgop jing mơ̆ng čư̆ Sinai laih anŭn tŭ pơala yua mơ̆ng pô đah kơmơi hlŭn jing pô tơkeng rai ană bă kiăng kơ jing hlŭn: Anŭn jing HʼHagar yơh jing pô pơala kơ tơlơi pơgop anŭn. 25Tui anŭn, HʼHagar pơhơmutu kơ čư̆ Sinai amăng čar Arabia laih anŭn ăt pơhơmutu kơ plei Yerusalaim mơ̆n ră anai, yuakơ abih bang ƀing mơnuih amăng plei anŭn le̱ng kơ jing kar hăng hlŭn soh sel, jing ƀing khŏm tui gưt tơlơi juăt. 26Samơ̆ plei Yerusalaim phrâo hăng adai adih jing plei kơ ƀing hlơi pô Ơi Adai hơmâo pơrơngai hĭ laih mơ̆ng tơlơi tui gưt kơ tơlơi juăt laih anŭn plei anŭn ăt jing kar hăng amĭ ta mơ̆n. 27Isaiah čih laih amăng Hră Ơi Adai tui anai:
  “Mơak mơai bĕ, Ơ đah kơmơi plao hơi,
   jing pô ƀu tơkeng rai ană bă ôh.
  Ur dreo hơ̆k mơak bĕ,
   Ơ ƀing đah kơmơi ƀu hơmâo ruă đih apui ăh,
  yuakơ đah kơmơi rơkơi ñu hơngah lui hĭ či hơmâo lu ană hloh
   kơ đah kơmơi rơkơi ñu ƀu hơngah lui hĭ ôh.”
28Ră anai, Ơ ƀing ayŏng amai adơi, ƀing gih jing kar hăng ƀing ană bă Ơi Adai ƀuăn laih kar hăng Isa̱k yơh. 29Hlak anŭn, ană tơkeng tui hăng tơlơi juăt mơnuih mơnam ngă sat kơ ană tơkeng yua mơ̆ng tơlơi dưi Yang Bơngăt Ơi Adai. Ră anai ăt jing kar kaĭ mơ̆n. 30Samơ̆ Môseh čih laih tơlơi anai amăng Hră Ơi Adai tui anai, “Puh pơđuaĭ hĭ bĕ đah kơmơi hlŭn wơ̆t hăng ană ñu, yuakơ ană đah rơkơi pô đah kơmơi hlŭn ƀu či dưi tŭ mă mŭk dram hrŏm hơbĭt hăng ană đah rơkơi pô đah kơmơi rơngai ôh.” 31Hơnŭn yơh, Ơ ƀing ayŏng amai adơi hơi, ƀing ta ƀu djơ̆ jing kar hăng ană bă pô đah kơmơi hlŭn ôh, samơ̆ jing kar hăng ană bă pô đah kơmơi rơngai yơh.