4

1Tôi muốn trình bày với anh chị em điều nầy: Người sẽ thừa kế gia tài của cha mẹ mà còn nhỏ tuổi thì chẳng khác gì kẻ nô lệ, dù rằng trong tương lai người ấy sẽ làm chủ trọn gia tài đi nữa. 2Trong khi còn nhỏ phải vâng theo lời người giám hộ và quản lý tài sản mình. Chỉ khi đến tuổi thành niên theo người cha đã định thì người ấy mới được tự do. 3Chúng ta cũng thế. Trước kia khi còn thơ ấu, chúng ta làm tôi mọi cho những quyền lực vô ích đang thống trị thế gian. 4Nhưng đúng kỳ đã định, Thượng Đế sai Con Ngài đến, sinh ra do một người nữ và sống dưới luật pháp. 5Thượng Đế đã định như vậy để Ngài có thể chuộc sự tự do cho những người sống dưới luật pháp và cũng để cho chúng ta có thể trở thành con nuôi Ngài.
6Vì anh chị em là con cái Ngài nên Thượng Đế đưa Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta. Thánh Linh đó kêu lên, “Thưa Cha!” 7Cho nên anh chị em không còn là nô lệ nữa mà là con Thượng Đế. Và vì anh chị em là con Ngài nên Ngài sẽ cho anh chị em hưởng ân phúc của Ngài.

Tình yêu của Phao-lô đối với
các tín hữu

8Trước kia anh chị em không biết Thượng Đế nên làm nô lệ cho những thần giả. 9Nhưng nay anh chị em đã biết Thượng Đế chân chính. Thật ra Thượng Đế biết anh chị em thì đúng hơn. Thế thì tại sao anh chị em lại quay trở về với những qui tắc vô dụng trước kia? Anh chị em lại muốn làm nô lệ cho những thứ ấy nữa sao? 10Anh chị em lại vẫn muốn giữ ngày, tháng, mùa và năm à? 11Tôi rất lo ngại, vì tôi e rằng tôi đã phí công cho anh chị em.
12Thưa anh chị em, vì tôi đã trở nên giống như anh chị em, xin anh chị em hãy trở nên giống như tôi. Trước đây anh chị em đối với tôi rất tốt. 13Chắc anh chị em còn nhớ, lần đầu tiên, dù đang đau yếu nhưng tôi vẫn đến giảng Tin Mừng cho anh chị em. 14Mặc dù bệnh tật là một thử thách nhưng anh chị em không ghét tôi hoặc xua đuổi tôi, mà trái lại, anh chị em đã tiếp đón tôi như thiên sứ của Thượng Đế và xem tôi như Chúa Cứu Thế vậy! 15Lúc ấy anh chị em rất vui mừng, bây giờ thì niềm vui ấy đâu rồi? Tôi có thể làm chứng rằng lúc ấy nếu có thể được thì anh chị em cũng dám móc mắt mà cho tôi. 16Bây giờ chẳng lẽ tôi trở thành kẻ thù anh chị em chỉ vì tôi nói sự thật sao?
17Những người kia tìm mọi cách thuyết phục anh chị em nhưng lòng dạ họ không tốt. Họ muốn dụ dỗ anh chị em chống lại chúng tôi để anh chị em hăng hái đi theo họ. 18Người nào có nhiệt tâm với anh chị em đều tốt miễn là động lực của họ cũng tốt, chớ không phải chỉ tốt khi nào tôi có mặt giữa anh chị em mà thôi đâu. 19Các con yêu dấu của ta ơi, ta đang chịu đau đớn để sinh ra các con cho đến khi Chúa Cứu Thế thành hình trong các con. 20Ta muốn có mặt giữa các con để có thể thay đổi cách nói chuyện với các con vì hiện tại ta không biết nghĩ thế nào về các con.

Dùng A-ga và Sa-ra để dẫn chứng

21Một vài người trong anh chị em vẫn còn muốn sống dưới luật pháp. Anh chị em nghe luật pháp nói gì không? 22Thánh Kinh viết rằng Áp-ra-ham có hai con trai. Một đứa là con của người nữ nô lệ, còn đứa kia là con của người nữ tự do. 23Đứa con của Áp-ra-ham do người nữ nô lệ sinh ra theo lối thông thường của loài người. Nhưng đứa con do người nữ tự do được sinh ra theo lời hứa của Thượng Đế với Áp-ra-ham.
24Câu chuyện nầy còn mang một ý nghĩa khác: Hai người nữ ấy là hai giao ước mà Thượng Đế lập. Một giao ước được trao cho từ núi Si-nai và sinh ra con cái nô lệ. A-ga, tên người mẹ, là giao ước ấy. 25Ha-ga có thể ví như núi Si-nai ở Á-rập và tương tự như thành Giê-ru-sa-lem ngày nay. Thành ấy và luôn cả dân cư đều là nô lệ cho luật pháp. 26Nhưng Giê-ru-sa-lem trên trời thì tự do. Thành ấy là mẹ của chúng ta. 27Như Thánh Kinh viết:
  “Giê-ru-sa-lem ơi, hãy vui lên.
  Ngươi là đàn bà chưa hề sinh con,
   hãy ca hát và reo vui lên đi.
  Con cái của phụ nữ bị bỏ rơi
   sẽ đông hơn con cái của phụ nữ có chồng.” Ê-sai 54:1
28Thưa anh chị em, anh chị em là con cái Thượng Đế do lời hứa của Ngài, giống như Y-sác đời xưa vậy. 29Đứa con sinh ra theo lối tự nhiên bắt nạt đứa con sinh ra theo quyền lực của Thánh Linh. Ngày nay cũng thế. 30Nhưng Thánh Kinh nói gì? “Hãy đuổi người đàn bà nô lệ và con của nó đi. Con người đàn bà nô lệ sẽ không được phép hưởng thụ điều gì chung với con của người đàn bà tự do đâu.” 31Vì thế, thưa anh chị em, chúng ta không phải là con của người đàn bà nô lệ mà là con của người đàn bà tự do.

4

1Now I say that the heir, as long as he is a child, does not differ at all from a slave, though he is master of all, 2but is under guardians and stewards until the time appointed by the father. 3Even so we, when we were children, were in bondage under the elements of the world. 4But when the fullness of the time had come, God sent forth His Son, born of a woman, born under the law, 5to redeem those who were under the law, that we might receive the adoption as sons.
6And because you are sons, God has sent forth the Spirit of His Son into your hearts, crying out, “Abba, Father!” 7Therefore you are no longer a slave but a son, and if a son, then an heir of God through Christ.

Fears for the Church

8But then, indeed, when you did not know God, you served those which by nature are not gods. 9But now after you have known God, or rather are known by God, how is it that you turn again to the weak and beggarly elements, to which you desire again to be in bondage? 10You observe days and months and seasons and years. 11I am afraid for you, lest I have labored for you in vain.
12Brethren, I urge you to become like me, for I became like you. You have not injured me at all. 13You know that because of physical infirmity I preached the gospel to you at the first. 14And my trial which was in my flesh you did not despise or reject, but you received me as an angel of God, even as Christ Jesus. 15What then was the blessing you enjoyed? For I bear you witness that, if possible, you would have plucked out your own eyes and given them to me. 16Have I therefore become your enemy because I tell you the truth?
17They zealously court you, but for no good; yes, they want to exclude you, that you may be zealous for them. 18But it is good to be zealous in a good thing always, and not only when I am present with you. 19My little children, for whom I labor in birth again until Christ is formed in you, 20I would like to be present with you now and to change my tone; for I have doubts about you.

Two Covenants

21Tell me, you who desire to be under the law, do you not hear the law? 22For it is written that Abraham had two sons: the one by a bondwoman, the other by a freewoman. 23But he who was of the bondwoman was born according to the flesh, and he of the freewoman through promise, 24which things are symbolic. For these are the two covenants: the one from Mount Sinai which gives birth to bondage, which is Hagar— 25for this Hagar is Mount Sinai in Arabia, and corresponds to Jerusalem which now is, and is in bondage with her children— 26but the Jerusalem above is free, which is the mother of us all. 27For it is written:
  “Rejoice, O barren,
   You who do not bear!
   Break forth and shout,
   You who are not in labor!
   For the desolate has many more children
   Than she who has a husband.”
28Now we, brethren, as Isaac was, are children of promise. 29But, as he who was born according to the flesh then persecuted him who was born according to the Spirit, even so it is now. 30Nevertheless what does the Scripture say? “Cast out the bondwoman and her son, for the son of the bondwoman shall not be heir with the son of the freewoman.” 31So then, brethren, we are not children of the bondwoman but of the free.