6

Gióp Bày Tỏ Nỗi Đau Khổ Của Mình

1Gióp đáp:
  2Ôi, nếu nỗi đau buồn của tôi được đem lên bàn cân,
   Mọi tai họa xảy đến cho tôi đặt chung trên dĩa cân,
  3Bấy giờ chúng sẽ nặng hơn cát biển!
   Do đó tôi không kiềm chế được lời tôi.
  4Vì các mũi tên của Đấng Toàn Năng bắn trúng tôi,
   Tâm hồn tôi uống lấy nọc độc.
   Tôi kinh hoàng trước sự dàn trận tấn công của Đức Chúa Trời.
  5Lừa rừng nào hí vang bên đám cỏ xanh?
   Bò mộng nào rống lên bên đống cỏ khô?
  6Món ăn lạt lẽo sao không nêm thêm muối?
   Tròng trắng trứng có mùi vị gì chăng?
  7Tôi chẳng màng đụng đến thức ăn,
   Ăn vào tôi càng thêm bịnh hoạn.

Gióp Mất Cả Hy Vọng Và Sức Lực

  8Ước gì lời yêu cầu tôi được thỏa nguyện!
   Ước gì Đức Chúa Trời ban điều tôi mong chờ!
  9Ước gì Đức Chúa Trời bằng lòng nghiền nát tôi,
   Ước gì Ngài dang tay cắt đứt đời tôi!
  10Sự chết sẽ là niềm an ủi của tôi,
   Và tôi sẽ nhảy nhót vui mừng trong cơn đau khôn nguôi,
   Vì tôi không chối bỏ mạng lịnh của Đấng Thánh.
  11Tôi còn sức đâu mà chờ đợi?
   Cuối cùng đời tôi ra sao mà tôi phải kéo dài cuộc sống?
  12Sức tôi có phải là sức đá?
   Thân tôi có phải là thân đồng?
  13Thật tôi không thể tự giúp mình được,
   Và mọi nguồn cứu trợ đã bị đem đi xa khỏi tôi.

Gióp Trách Bạn Bè Dối Gạt Mình

  14Người tuyệt vọng cần bạn bè thương xót
   Ngay cả khi người mất đi lòng kính sợ Đấng Toàn Năng.
  15Anh em tôi dối gạt tôi như lòng khe cạn nước,
   Như dòng sông nước lũ theo mùa.
  16Nước đục ngầu vì băng giá,
   Nước dâng cao khi tuyết tan.
  17Nước mới vừa chảy đã cạn khô,
   Khi trời nắng hạn, nước tan biến hết.
  18Đoàn lái buôn rẽ tách khỏi đường cái,
   Đi lạc sâu vào trong sa mạc và chết mất.
  19Đoàn lái buôn từ Thê-ma nhìn quanh tìm kiếm,
   Du khách từ Sê-ba hy vọng nơi các dòng sông,
  20Nhưng họ ngỡ ngàng vì đã tin tưởng,
   Đến bờ khe, họ choáng váng bàng hoàng.
  21Giờ đây, đối với tôi, các anh cũng giống như dòng sông khô hạn,
   Các anh thấy tai vạ rồi sợ vạ lây.
  22Tôi nào có xin các anh: “Xin bố thí cho tôi!
   Xin dùng tài sản các anh hối lộ thay cho tôi!
  23Xin giải cứu tôi khỏi quyền lực kẻ thù!
   Xin cứu chuộc tôi khỏi tay kẻ bạo tàn!”

Gióp Quả Quyết Mình Vô Tội

  24Xin các anh chỉ dạy tôi, tôi sẽ nín lặng.
   Xin cho tôi biết tôi sai quấy chỗ nào.
  25Lời chỉ trích đúng làm đau lòng thật,
   Nhưng các anh chê trách tôi điều chi?
  26Các anh tưởng có thể dùng lời để chỉ dạy,
   Trong khi các anh xem lời nói của người tuyệt vọng như làn gió thoảng qua.
  27Lẽ nào các anh rút thăm giành trẻ mồ côi,
   Hoặc đem bạn đổi lấy món hàng?
  28Thôi bây giờ, tôi van xin các anh, hãy nhìn thẳng vào mặt tôi,
   Tôi quyết chắc tôi không nói dối.
  29Xin các anh nghĩ lại, đừng phán đoán bất công;
   Xin các anh xét lại, tôi vô tội hoàn toàn.
  30Lưỡi tôi có nói điều chi gian dối?
   Tôi không phân biệt được điều gian manh sao?

6

Yôb

1Giŏng anŭn, Yôb laĭ glaĭ tui anai:
  2“Kơnơ̆ng tơdah arăng dưi pơkơtraŏ tơlơi ruă tơnap kâo
   laih anŭn pioh abih bang tơlơi truh sat truh kơ kâo ƀơi gai pơkơtraŏ, jing hiam yơh!
  3Tơlơi anŭn či jing hĭ kơtraŏ hloh kơ čuah ia rơsĭ,
   yuakơ anŭn yơh kâo pơhiăp jơlŭt jơlăt.
  4Anŭn jing hrup hăng Pô Dưi Kơtang hơmâo pơnăh hĭ laih kâo hăng khul ƀrŏm hraŏ Ñu,
   laih anŭn jrao djai mơ̆ng ƀrŏm anŭn pơlar djŏp amăng drơi jan kâo;
   Ơi Adai hơmâo prap pre lui laih kiăng kơ pơhuĭ hĭ kâo.
  5Aseh glai ƀu ur ôh tơdang ñu hơmâo rơ̆k,
   laih anŭn rơmô kŏn bo ur lơi tơdang ñu hơmâo adrăng.
  6Mơnuih ƀu ƀơ̆ng ôh gơnam ƀơ̆ng tơba ƀlă, jing gơnam ƀu buh mŭt hra ôh.
   Ƀu hơmâo mơnâo ƀâo hơget ôh amăng sơ̆l kô̱̆ boh mơnŭ.
  7Kâo hơngah ƀu kiăng tĕk djơ̆ gơnam ƀơ̆ng anŭn ôh;
   yuakơ gơnam ƀơ̆ng hrup hăng anŭn ngă kơ kâo ruă yơh.

  8“Kâo ƀu thâo hluh ôh yua hơget Ơi Adai ƀu či laĭ glaĭ kơ tơlơi kâo rơkâo,
   laih anŭn yua hơget Ñu ƀu či laĭ glaĭ kơ tơlơi kâo iâu laĭ ôh.
  9Kâo kwưh kiăng Ñu či pơphač hĭ kâo,
   laih anŭn pơhluai hĭ tơngan Ñu ƀơi kâo kiăng kơ pơrai hĭ kâo.
  10Giŏng anŭn, Ñu či pơjuh pơalum kâo,
   jing tơlơi mơak kâo hơmâo amăng tơlơi ruă nuă ƀu thâo abih,
   anŭn jing tơlơi kâo ƀu hơmâo hơngah hĭ ôh khul boh hiăp Pô Rơgoh Hiam.

  11“Kâo ƀu hơmâo tơlơi kơtang dơ̆ng tah kiăng kơ kâo ăt čang rơmang kiăng kơ hơdip.
   Kâo ƀu hơmâo tơhơnal tơlơi kiăng kơ ư̆ añ ôh.
  12Kâo ƀu hơmâo ôh tơlơi kơtang kar hăng boh pơtâo.
   Drơi jan kâo ƀu djơ̆ arăng pơjing hăng ko̱ng ôh.
  13Kâo ƀu hơmâo tơlơi kơtang ôh kiăng pơklaih hĭ kâo pô;
   ră anai kâo ƀu dưi jing hĭ amăng tơlơi anŭn ôh.

  14“Pô rơngot hơning kar hăng kâo, jing pô ƀu dưi gring djru brơi kơ ñu pô ôh,
   wơ̆t tơdah ñu ƀu huĭ pơpŭ ƀôdah huĭ pơpŭ kơ Pô Dưi Kơtang.
  15Samơ̆ bơ kơ ƀing gih, jing ƀing ayŏng adơi kâo, plư pleč hĭ kâo kar hăng khul hơnŏh ia
   jing kar hăng ia thu kho̱t hĭ tơdang ƀu hơmâo ôh ia hơjan rai.
  16Amăng bơyan puih, hơnŏh ia tŭ go̱m hĭ hăng ple̱r laih anŭn hăng ple̱r tơpŭng,
  17samơ̆ ñu rơngiă hĭ ia ñu laih anŭn rơngiă hĭ amăng tơlơi pơiă,
   laih anŭn hơnŏh ia anŭn thu kho̱t hĭ yơh.
  18Ƀing tuai đuaĭ hyu găn ƀơi ñu wĕh nao hơduah ia;
   ƀing gơñu hyu hơduah laih anŭn djai hĭ amăng tơdron ha̱r.
  19Ƀing grup sĭ mơnia mơ̆ng anih Têma hyu hơduah sem ia,
   ƀing grup sĭ mơnia mơ̆ng anih Seba čang rơmang hơduah ƀuh ia,
  20samơ̆ ƀing gơñu tah hơtai hĭ yuakơ kơnang kơ ia anŭn;
   tơdang ƀing gơñu truh pơ anŭn, ƀing gơñu tah hơtai yơh.
  21Ƀing gih ƀu djru kơ kâo ôh, samơ̆ jing kar hăng khul hơnŏh ia thu anŭn;
   ƀing gih ƀuh anih hơdip huĭ hyưt kâo laih anŭn jing hĭ huĭ bra̱l yơh.
  22Kâo ƀu či laĭ ôh hăng ih tui anai, ‘Djru pha brơi kơ kâo đa,
   ƀôdah kla kơ arăng brơi kơ kâo bĕ mơ̆ng mŭk dram ih’?
  23Laih anŭn kâo ƀu či rơkâo ôh kar hăng anai, ‘Pơklaih hĭ bĕ kâo mơ̆ng ƀing rŏh ayăt kâo,
   laih anŭn song glaĭ bĕ kâo mơ̆ng ƀing kơtư̆ juă kâo’?

  24“Pơtô bĕ kơ kâo tui anŭn kâo či dŏ rơiăt;
   pơrơđah bĕ kơ kâo, pơpă tơlơi kâo ngă soh lĕ.
  25Khul tơlơi pơhiăp tơpă jing ruă nuă biă mă yơh.
   Samơ̆ ƀing gih ƀu pơrơjăh hơget ôh mơ̆ng tơlơi ƀing gih pơhiăp kơ tơlơi kâo.
  26Ƀing gih kiăng pơtơpă glaĭ hơget tơlơi kâo pơhiăp,
   laih anŭn pơmĭn ƀlơ̆ng kơ tơlơi kâo pơhiăp jing kar hăng angĭn wơ̆t tơdah kâo ƀu hơmâo tơlơi čang rơmang ôh.
  27Ƀing gih ăt či ngă čram kiăng kơ mă mơnuih tơhrit ama
   laih anŭn ngă pơdrŏng hĭ gih pô yua mơ̆ng sĭ hĭ gơyut jĕ giăm gih.

  28“Samơ̆ ră anai, rơkâo lăng bĕ ƀơi ƀô̆ mơta kâo.
   Kâo ƀu či pơhiăp ƀlŏr hăng ƀing gih ôh.
  29Rơkâo ƀing gih pơmĭn glaĭ bĕ, anăm jing hrup hăng ƀing ƀu tơpă ôh;
   pơmĭn glaĭ bĕ, yuakơ kơnuih tơpă sĭt kâo jing djơ̆.
  30Kâo ƀu pơhiăp khul boh hiăp soh sat ôh.
   Kâo dưi pơkơnăl tŏng krah khul boh hiăp hiam hăng boh hiăp sat.