6

Gióp Bày Tỏ Nỗi Đau Khổ Của Mình

1Gióp đáp:
  2Ôi, nếu nỗi đau buồn của tôi được đem lên bàn cân,
   Mọi tai họa xảy đến cho tôi đặt chung trên dĩa cân,
  3Bấy giờ chúng sẽ nặng hơn cát biển!
   Do đó tôi không kiềm chế được lời tôi.
  4Vì các mũi tên của Đấng Toàn Năng bắn trúng tôi,
   Tâm hồn tôi uống lấy nọc độc.
   Tôi kinh hoàng trước sự dàn trận tấn công của Đức Chúa Trời.
  5Lừa rừng nào hí vang bên đám cỏ xanh?
   Bò mộng nào rống lên bên đống cỏ khô?
  6Món ăn lạt lẽo sao không nêm thêm muối?
   Tròng trắng trứng có mùi vị gì chăng?
  7Tôi chẳng màng đụng đến thức ăn,
   Ăn vào tôi càng thêm bịnh hoạn.

Gióp Mất Cả Hy Vọng Và Sức Lực

  8Ước gì lời yêu cầu tôi được thỏa nguyện!
   Ước gì Đức Chúa Trời ban điều tôi mong chờ!
  9Ước gì Đức Chúa Trời bằng lòng nghiền nát tôi,
   Ước gì Ngài dang tay cắt đứt đời tôi!
  10Sự chết sẽ là niềm an ủi của tôi,
   Và tôi sẽ nhảy nhót vui mừng trong cơn đau khôn nguôi,
   Vì tôi không chối bỏ mạng lịnh của Đấng Thánh.
  11Tôi còn sức đâu mà chờ đợi?
   Cuối cùng đời tôi ra sao mà tôi phải kéo dài cuộc sống?
  12Sức tôi có phải là sức đá?
   Thân tôi có phải là thân đồng?
  13Thật tôi không thể tự giúp mình được,
   Và mọi nguồn cứu trợ đã bị đem đi xa khỏi tôi.

Gióp Trách Bạn Bè Dối Gạt Mình

  14Người tuyệt vọng cần bạn bè thương xót
   Ngay cả khi người mất đi lòng kính sợ Đấng Toàn Năng.
  15Anh em tôi dối gạt tôi như lòng khe cạn nước,
   Như dòng sông nước lũ theo mùa.
  16Nước đục ngầu vì băng giá,
   Nước dâng cao khi tuyết tan.
  17Nước mới vừa chảy đã cạn khô,
   Khi trời nắng hạn, nước tan biến hết.
  18Đoàn lái buôn rẽ tách khỏi đường cái,
   Đi lạc sâu vào trong sa mạc và chết mất.
  19Đoàn lái buôn từ Thê-ma nhìn quanh tìm kiếm,
   Du khách từ Sê-ba hy vọng nơi các dòng sông,
  20Nhưng họ ngỡ ngàng vì đã tin tưởng,
   Đến bờ khe, họ choáng váng bàng hoàng.
  21Giờ đây, đối với tôi, các anh cũng giống như dòng sông khô hạn,
   Các anh thấy tai vạ rồi sợ vạ lây.
  22Tôi nào có xin các anh: “Xin bố thí cho tôi!
   Xin dùng tài sản các anh hối lộ thay cho tôi!
  23Xin giải cứu tôi khỏi quyền lực kẻ thù!
   Xin cứu chuộc tôi khỏi tay kẻ bạo tàn!”

Gióp Quả Quyết Mình Vô Tội

  24Xin các anh chỉ dạy tôi, tôi sẽ nín lặng.
   Xin cho tôi biết tôi sai quấy chỗ nào.
  25Lời chỉ trích đúng làm đau lòng thật,
   Nhưng các anh chê trách tôi điều chi?
  26Các anh tưởng có thể dùng lời để chỉ dạy,
   Trong khi các anh xem lời nói của người tuyệt vọng như làn gió thoảng qua.
  27Lẽ nào các anh rút thăm giành trẻ mồ côi,
   Hoặc đem bạn đổi lấy món hàng?
  28Thôi bây giờ, tôi van xin các anh, hãy nhìn thẳng vào mặt tôi,
   Tôi quyết chắc tôi không nói dối.
  29Xin các anh nghĩ lại, đừng phán đoán bất công;
   Xin các anh xét lại, tôi vô tội hoàn toàn.
  30Lưỡi tôi có nói điều chi gian dối?
   Tôi không phân biệt được điều gian manh sao?

6

Y-Yôp Ƀuah Phung Mah Jiăng Ñu

1Y-Yôp lŏ wĭt lač:
  2“Ơ, hlei dưi mkă klei knap kâo,
   leh anăn dưm jih jang klei dleh dlan kâo ti dlông knăng!
  3Kyuadah klei anăn jing ktrŏ hĭn kơ čuah êa ksĭ;
   kyua anăn yơh kâo ruăt blŭ pliă plia.
  4Kyuadah ƀrăm Pô Mâo Jih Klei Myang djŏ ti kâo leh;
   mngăt kâo mnăm êa kêč kam diñu;
   klei Aê Diê bi huĭ ngă kơ kâo.
  5Si ngă aseh dliê ur mơ̆ tơdah ñu mâo rơ̆k ƀơ̆ng,
   amâodah êmô bŭ mơ̆ tơdah ñu mâo adrăng?
  6Dưi mơ̆ arăng ƀơ̆ng dŏ kba anăn tơdah amâo mâo hra ôh,
   amâodah mâo mơ̆ mnâo hlăm dŏ kô̆ boh mnŭ?
  7Kâo amâo čiăng ƀơ̆ng dŏ anăn ôh;
   dŏ anăn jing msĕ si mnơ̆ng ƀơ̆ng huă kâo bi êmut.

  8Ơ čiăng snăk kâo dưi mâo klei kâo akâo,
   leh anăn klei Aê Diê bi truh klei kâo čang guôn;
  9čiăng kơ Aê Diê mâo klei mơak juă bi rai kâo,
   čiăng kơ ñu yơr kngan ñu leh anăn bi luč hĕ kâo!
  10Klei anăn srăng jing klei bi juh kơ kâo;
   kâo ăt srăng mơak hlăm klei ruă kâo kjham
   kyuadah kâo amâo tuôm hngah ôh klei Pô Doh Jăk blŭ.
  11Đơ mâo klei ktang kâo, tơl kâo srăng dôk čang guôn?
   Leh anăn ya jing klei knhal tuč kâo, tơl kâo dôk gĭr?
  12Klei ktang kâo jing klei ktang boh tâo mơ̆,
   amâodah kđeh kâo jing kông mơ̆?
  13Sĭt nik kâo amâo mâo klei dưi đru kâo pô ôh,
   leh anăn akŏ klei đru kâo đuĕ kbưi leh mơ̆ng kâo.

  14Jing yuôm sa čô êdu ai ênguôt mâo klei đru mơ̆ng phung mah jiăng,
   huĭdah ñu hngah klei huĭ mpŭ kơ Pô Mâo Jih Klei Myang.
  15Phung ayŏng adei kâo jing phung lhiăr msĕ si hnoh êa êtăng,
   msĕ si êa lip đoh đuĕ,
  16êa anăn jing mmăt hŏng klŏ pliêr lik
   leh anăn pliêr bi bŏ êa krông.
  17Êjai mâo mđiă diñu khuôt hĕ,
   tơdah mâo klei hlơr diñu luč đuĕ mơ̆ng anôk diñu.
  18Phung đĭ aseh samô mdiăng mnơ̆ng weh mơ̆ng êlan diñu;
   diñu đĭ nao kơ kdrăn tač leh anăn rai tuč.
  19Phung đĭ aseh samô mdiăng mnơ̆ng mơ̆ng čar Têma duah hnoh êa,
   phung hiu čhĭ mnia mơ̆ng čar Sêba čang hmăng kơ êa.
  20Diñu êdu ai kyuadah diñu knang leh;
   diñu truh leh anăn hêñ.
  21Msĕ snăn diih jing leh kơ kâo ară anei hin;
   diih ƀuh leh klei knap mñai kâo, leh anăn diih huĭ.
  22Kâo tuôm lač leh mơ̆, ‘Brei mnơ̆ng kơ kâo bĕ’?
   Amâodah ‘Myơr bĕ ngăn sun kơ kâo mơ̆ng ngăn drăp diih’?
  23Amâodah ‘Bi mtlaih kâo bĕ mơ̆ng kngan pô roh kâo’?
   Amâodah ‘Bi tui kâo bĕ mơ̆ng kngan phung ktư̆ juă kâo’?

  24Mtô kơ kâo bĕ, leh anăn kâo srăng dôk ñăt;
   brei kâo thâo săng si kâo soh leh.
  25Klei blŭ ênuah mâo klei kčŭt êdi!
   Ƀiădah ya yuôm klei diih ƀuah?
  26Diih mĭn mơ̆ diih dưi ƀuah klei kâo blŭ,
   êjai yap klei blŭ sa čô mnuih êdu ai jing msĕ si angĭn kpuh mđung?
  27Diih ngă klei bi mđăo čiăng mâo anak êrĭt,
   leh anăn čhĭ mah jiăng diih.

  28Ƀiădah ară anei brei diih dlăng kơ kâo;
   kyuadah kâo amâo srăng luar ôh ti anăp ƀô̆ mta diih.
  29Kâo akâo kơ diih, wir bĕ, đăm ngă klei wê ôh.
   Lŏ mĭn bĕ, brei diih thâo kral klei kpă ênô kâo.
  30Mâo mơ̆ klei wê ti êlah kâo?
   Amâo djŏ hĕ kâo dưi thâo săng klei djŏ leh anăn klei soh?”