15

Con chiên đi lạc, đồng bạc bị mất

1Các nhân viên thu thuế và những người có tội đến nghe Chúa Giê-xu. 2Nhưng người Pha-ri-xi và các giáo sư luật bắt đầu phê phán: “Xem kìa, ông nầy giao du với người có tội và còn ăn chung với bọn ấy nữa.”
3Chúa Giê-xu liền kể ngụ ngôn nầy: 4“Giả sử một người trong các ngươi có một trăm con chiên, nhưng mất một con. Người đó sẽ để chín mươi chín con ngoài đồng trống rồi đi tìm con chiên lạc cho bằng được. 5Khi tìm được rồi, vui mừng vác nó lên vai 6đi về nhà. Sau đó anh ta mời bạn hữu và láng giềng lại nói, ‘Hãy chung vui với tôi vì tôi đã tìm được con chiên đi lạc.’ 7Cũng thế, ta cho các ngươi biết, trên thiên đàng sẽ rất vui mừng khi một tội nhân ăn năn hơn là chín mươi chín người tốt không cần ăn năn.
8Giả sử một người đàn bà nọ có mười đồng bạc nhưng đánh mất một đồng. Chị đó sẽ thắp đèn, quét nhà và tìm cho ra đồng bạc bị mất. 9Khi tìm được rồi, chị sẽ kêu bạn hữu láng giềng lại nói rằng, ‘Hãy chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc bị mất.’ 10Cũng thế, các thiên sứ và Thượng Đế sẽ hân hoan khi một tội nhân ăn năn.”

Cậu con trai đi hoang

11Sau đó Chúa Giê-xu dạy, “Ông nọ có hai con trai. 12Một hôm đứa em thưa với cha, ‘Xin cha cho con lấy phần gia tài của con.’ Ông cha liền chia gia tài ra cho hai con. 13Ít lâu sau, đứa em thu tóm hết của cải, rồi lên đường đi xa qua xứ khác. Ở đó nó ăn chơi phóng túng tiêu tán hết tiền của. 14Sau khi hết sạch tiền rồi, thì lúc ấy trong xứ xảy ra nạn đói kém, nó lâm cảnh túng quẫn, 15cho nên nó phải đi làm công cho một người dân xứ ấy. Ông ta sai nó ra đồng chăn heo. 16Bụng đói như cào, nên nó muốn ăn vỏ đậu heo đang ăn để đỡ đói lòng, mà chẳng ai cho. 17Chợt tỉnh ngộ về những hành vi điên rồ của mình, nó mới nghĩ, ‘Mấy đứa đầy tớ nhà cha ta còn được ăn uống dư giả mà ta đây phải chết đói. 18Ta sẽ bỏ chỗ nầy trở về và thưa với cha: Cha ơi, con đã phạm tội với Trời và có lỗi với cha lắm. 19Con không còn xứng đáng được gọi là con của cha nữa. Con chỉ xin được làm một trong những đứa đầy tớ của cha thôi.’ 20Nó liền đứng dậy trở về với cha.

Đứa con trở về

 Trong khi nó còn ở đàng xa, ông cha trông thấy liền động lòng thương, chạy ra ôm chầm lấy con và hôn lấy hôn để. 21Cậu con thưa, ‘Cha ơi, con đã phạm tội với Trời và có lỗi với cha lắm. Con không còn xứng đáng được gọi là con của cha nữa.’ 22Nhưng ông cha bảo đầy tớ, ‘Mau mau lấy áo tốt nhất mặc cho nó. Lấy nhẫn đeo vào ngón tay nó rồi mang giày cho nó. 23Bắt một con bò con mập làm thịt đi để chúng ta làm tiệc ăn mừng. 24Con ta đây đã chết, mà bây giờ sống lại! Nó bị mất tích, mà bây giờ tìm lại được!’ Rồi họ bắt đầu liên hoan.

Con cả trở về nhà

25Cậu con cả đang ở ngoài đồng về. Gần đến nhà, cậu nghe tiếng đờn ca nhảy múa huyên náo, 26liền gọi một đứa đầy tớ hỏi xem chuyện gì. 27Đứa đầy tớ trình, ‘Em cậu mới trở về, nên cha cậu làm thịt bò con mập để ăn mừng, vì em cậu về bình yên, mạnh khoẻ.’ 28Cậu con cả liền nổi giận không chịu vào dự tiệc nên ông cha phải đi ra năn nỉ cậu ta vào. 29Cậu nói với cha, ‘Con đã phục dịch cha như một tên tôi mọi bao nhiêu năm nay, lúc nào cũng vâng lời cha mà cha chẳng bao giờ cho con một con dê con để thết đãi bạn bè. 30Còn bây giờ, cái thằng con khốn nạn của cha, đứa đã tiêu tán tiền bạc của cha cho phường đĩ điếm, trở về nhà, thì cha làm thịt bò con mập ăn mừng nó!’ 31Người cha ôn tồn bảo cậu con cả, ‘Con ơi, con lúc nào cũng ở với cha, cái gì của cha đều là của con hết. 32Thật chúng ta nên ăn mừng con à, vì em con đã chết mà bây giờ sống lại. Nó bị mất tích mà bây giờ tìm lại được.’”

15

Charán Cữu Pứt Ma Ramóh Loah

(Mathia 18:12-14)

1Bữn máh cũai parỗm práq thễq cớp cũai lôih canŏ́h hỡ toâq yoc ễ tamứng Yê-su. 2Máh cũai Pha-rasi cớp máh cũai yống rit, alới tếq Yê-su neq: “Cũai nâi ỡt parnơi cớp cũai lôih, cớp án chi-cha cớp alới hỡ.”
3Chơ Yê-su atỡng alới toâq parnai sacâm neq: 4“Khân bữn manoaq tễ anhia bữn muoi culám lám cữu ma pứt chíq muoi lám, lứq án dŏq takêh chít takêh lám tâng lễng. Chơ án pỡq chuaq toâp muoi lám cữu ki yỗn toau án ramóh loah. Lứq tỡ? 5Toâq án ramóh loah cữu ki, án sâng bũi lứq. 6Chơ án ĩt apỗng cữu ki tâng apal, cớp dững achu pỡ dống. Vớt ki án arô yớu cớp atỡng alới neq: ‘Sanua cứq sâng bũi lứq! Cứq ramóh loah cữu khoiq pứt.’ 7Cứq atỡng anhia neq: Machớng cớp parnai sacâm nâi, Yiang Sursĩ sâng bũi lứq khân bữn manoaq cũai lôih ma ngin lôih lêq cỡt mứt tamái ễn. Yiang Sursĩ sâng bũi tễ manoaq ki clữi tễ án sâng bũi tễ takêh chít takêh náq ca chanchớm alới tanoang o cớp tỡ bữn cóq ngin lôih lêq cỡt mứt tamái ễn.”

Yê-su Atỡng Tễ Ŏ́c Práq Pứt Ma Ramóh Loah

8“Tỡ la khân bữn manoaq mansễm bữn muoi chít ŏ́c práq, ma pứt chíq muoi ŏ́c, ntrớu án táq? Án lứq tacât chớp tớu, pễh dống, cớp nhêng chuaq nheq tâng máh soq dống toâq án ramóh loah ŏ́c práq ki. 9Toâq ramóh chơ, ngkíq án arô yớu cớp atỡng alới neq: ‘Sanua cứq bũi lứq, yuaq cứq ramóh loah práq khoiq pứt.’ 10Cứq atỡng anhia neq: Machớng parnai sacâm nâi, máh ranễng Yiang Sursĩ tâng paloŏng sâng bũi lứq bữn manoaq cũai lôih ma ngin lôih lêq cỡt mứt tamái ễn.”

Con Samiang Pứt Ma Ramóh Loah

11Yê-su atỡng ễn neq: “Bữn cũai mpoaq ca bữn bar lám con samiang. 12Con ralŏ́h sễq tễ mpoaq án neq: ‘Mpoaq ơi! Cứq sễq mới tampễq máh mun mới yỗn hếq. Cứq yoc ễ bữn pún cứq sanua.’ Ngkíq mpoaq alới tampễq mun án yỗn bar náq con án. 13Mŏ tỡ bữn dũn, con ralŏ́h ki ĩt crơng crớu án, chơ án pỡq. Án loŏh tễ cruang án, pỡq cuang pỡ cruang yơng. Ỡt ngki án phŏ́ng talốh nheq. 14Tữ án tâc cha thréc nheq práq án, tâng cruang ki pĩeiq panhieih lứq. Chơ án mbỡiq ŏ́q lứq tê. 15Án sễq tuthễ cớp manoaq cũai tâng cruang ki, chơ cũai ki ớn án loŏh pỡq chu lễng cớp bán alic. 16Án sâng panhieih lứq. Án yoc ễ cha sana alic, ma tỡ bữn noau yỗn án cha. 17Ngkíq án sarốh sarnớm, chanchớm loah neq: ‘Ơ pỡ dống mpoaq cứq bữn clứng cũai tuthễ. Alới cha dỗi loŏh clữi, parếh par-ŏ́h. Ma cứq cheq ễ cuchĩt khlac. 18Cứq cóq píh chu loah pỡ mpoaq cứq, cớp atỡng án neq: “Mpoaq ơi! Cứq táq lôih chóq Yiang Sursĩ cớp chóq mới hỡ. 19Cứq la cũai tỡ o. Sễq mpoaq chỗi dŏq noâng cứq la con. Ma cứq sễq mới yỗn cứq cỡt cũai tuthễ machớng noau tê.”’ 20Bo ki toâp án yuor tayứng cớp píh chu pỡ mpoaq án.
 “Con ralŏ́h ki noâng ỡt tễ yơng, mpoaq án hữm poah rapoang. Mpoaq án sâng sarũiq táq, chơ án palŏ́ng chu con. Án kĩau cớp hũn hĩt con án.
21Con ki pai chóq mpoaq án neq: ‘Mpoaq ơi! Cứq khoiq táq lôih chóq Yiang Sursĩ cớp chóq mới hỡ. Cứq la cũai tỡ o. Sễq mpoaq chỗi dŏq noâng cứq la con.’ 22Ma mpoaq án atỡng cũai sũl neq: ‘Âu anhia táq chái! Dững au o clữi nheq tễ canŏ́h asớp án. Chóq sambễt tâng atĩ án, cớp asớp cỡp tâng ayững án. 23Anhia kiac con ntroŏq nín lứq hỡ. Hái cha. Hái bũi ỡn, 24yuaq con cứq nâi ariang án khoiq cuchĩt, ma sanua samoât riang án tamoong loah. Tễ nhũang án khoiq pứt. Ma sanua cứq tamóh loah!’ Ngkíq alới cha bũi óh lứq.
25“Bo ki ai clúng noâng táq sarái. Tữ án chu cheq ễ toâq dống, án sâng sưong noau ũat, noau puan sarai. 26Án arô manoaq cũai tuthễ; cớp blớh neq: ‘Ntrớu noau táq?’ 27Cũai tuthễ ta‑ỡi neq: ‘A‑ễm mới chu. Mpoaq mới khoiq kiac con ntroŏq nín, yuaq con án chu bán sũan.’ 28Ai clúng ki sâng cutâu lứq tâng mứt án. Án tỡ ễq mut noâng dống. Chơ mpoaq án loŏh aliam. 29Án pai chóq mpoaq án neq: ‘Tỡ dáng sếq cumo nâi chơ cứq táq samoât sũl yỗn mới. Ntrớu mới ớn cứq táq, cứq táq aki. Ma mới tỡ nai yỗn cứq muoi lám con mbễq dŏq cứq cha bũi cớp yớu. 30Ma sanua con ralŏ́h mới chu, cớp án khoiq phŏ́ng talốh nheq máh mun mới yỗn máh mansễm chếq tỗ. Ma noâng mới kiac con ntroŏq nín yỗn án.’ 31Mpoaq án ta‑ỡi neq: ‘Con ơi! Mới, ki ỡt níc cớp cứq. Nheq tữh crơng cứq la cỡt khong mới. 32Ma hái cóq táq bũi o, yuaq a‑ễm mới samoât riang án khoiq cuchĩt, ma sanua riang án tamoong loah. Samoât riang án khoiq pứt, ma sanua hái tamóh loah.’”