15

Con chiên đi lạc, đồng bạc bị mất

1Các nhân viên thu thuế và những người có tội đến nghe Chúa Giê-xu. 2Nhưng người Pha-ri-xi và các giáo sư luật bắt đầu phê phán: “Xem kìa, ông nầy giao du với người có tội và còn ăn chung với bọn ấy nữa.”
3Chúa Giê-xu liền kể ngụ ngôn nầy: 4“Giả sử một người trong các ngươi có một trăm con chiên, nhưng mất một con. Người đó sẽ để chín mươi chín con ngoài đồng trống rồi đi tìm con chiên lạc cho bằng được. 5Khi tìm được rồi, vui mừng vác nó lên vai 6đi về nhà. Sau đó anh ta mời bạn hữu và láng giềng lại nói, ‘Hãy chung vui với tôi vì tôi đã tìm được con chiên đi lạc.’ 7Cũng thế, ta cho các ngươi biết, trên thiên đàng sẽ rất vui mừng khi một tội nhân ăn năn hơn là chín mươi chín người tốt không cần ăn năn.
8Giả sử một người đàn bà nọ có mười đồng bạc nhưng đánh mất một đồng. Chị đó sẽ thắp đèn, quét nhà và tìm cho ra đồng bạc bị mất. 9Khi tìm được rồi, chị sẽ kêu bạn hữu láng giềng lại nói rằng, ‘Hãy chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc bị mất.’ 10Cũng thế, các thiên sứ và Thượng Đế sẽ hân hoan khi một tội nhân ăn năn.”

Cậu con trai đi hoang

11Sau đó Chúa Giê-xu dạy, “Ông nọ có hai con trai. 12Một hôm đứa em thưa với cha, ‘Xin cha cho con lấy phần gia tài của con.’ Ông cha liền chia gia tài ra cho hai con. 13Ít lâu sau, đứa em thu tóm hết của cải, rồi lên đường đi xa qua xứ khác. Ở đó nó ăn chơi phóng túng tiêu tán hết tiền của. 14Sau khi hết sạch tiền rồi, thì lúc ấy trong xứ xảy ra nạn đói kém, nó lâm cảnh túng quẫn, 15cho nên nó phải đi làm công cho một người dân xứ ấy. Ông ta sai nó ra đồng chăn heo. 16Bụng đói như cào, nên nó muốn ăn vỏ đậu heo đang ăn để đỡ đói lòng, mà chẳng ai cho. 17Chợt tỉnh ngộ về những hành vi điên rồ của mình, nó mới nghĩ, ‘Mấy đứa đầy tớ nhà cha ta còn được ăn uống dư giả mà ta đây phải chết đói. 18Ta sẽ bỏ chỗ nầy trở về và thưa với cha: Cha ơi, con đã phạm tội với Trời và có lỗi với cha lắm. 19Con không còn xứng đáng được gọi là con của cha nữa. Con chỉ xin được làm một trong những đứa đầy tớ của cha thôi.’ 20Nó liền đứng dậy trở về với cha.

Đứa con trở về

 Trong khi nó còn ở đàng xa, ông cha trông thấy liền động lòng thương, chạy ra ôm chầm lấy con và hôn lấy hôn để. 21Cậu con thưa, ‘Cha ơi, con đã phạm tội với Trời và có lỗi với cha lắm. Con không còn xứng đáng được gọi là con của cha nữa.’ 22Nhưng ông cha bảo đầy tớ, ‘Mau mau lấy áo tốt nhất mặc cho nó. Lấy nhẫn đeo vào ngón tay nó rồi mang giày cho nó. 23Bắt một con bò con mập làm thịt đi để chúng ta làm tiệc ăn mừng. 24Con ta đây đã chết, mà bây giờ sống lại! Nó bị mất tích, mà bây giờ tìm lại được!’ Rồi họ bắt đầu liên hoan.

Con cả trở về nhà

25Cậu con cả đang ở ngoài đồng về. Gần đến nhà, cậu nghe tiếng đờn ca nhảy múa huyên náo, 26liền gọi một đứa đầy tớ hỏi xem chuyện gì. 27Đứa đầy tớ trình, ‘Em cậu mới trở về, nên cha cậu làm thịt bò con mập để ăn mừng, vì em cậu về bình yên, mạnh khoẻ.’ 28Cậu con cả liền nổi giận không chịu vào dự tiệc nên ông cha phải đi ra năn nỉ cậu ta vào. 29Cậu nói với cha, ‘Con đã phục dịch cha như một tên tôi mọi bao nhiêu năm nay, lúc nào cũng vâng lời cha mà cha chẳng bao giờ cho con một con dê con để thết đãi bạn bè. 30Còn bây giờ, cái thằng con khốn nạn của cha, đứa đã tiêu tán tiền bạc của cha cho phường đĩ điếm, trở về nhà, thì cha làm thịt bò con mập ăn mừng nó!’ 31Người cha ôn tồn bảo cậu con cả, ‘Con ơi, con lúc nào cũng ở với cha, cái gì của cha đều là của con hết. 32Thật chúng ta nên ăn mừng con à, vì em con đã chết mà bây giờ sống lại. Nó bị mất tích mà bây giờ tìm lại được.’”

15

The Parable of the Lost Sheep

1Then all the tax collectors and the sinners drew near to Him to hear Him. 2And the Pharisees and scribes complained, saying, “This Man receives sinners and eats with them.” 3So He spoke this parable to them, saying:
4“What man of you, having a hundred sheep, if he loses one of them, does not leave the ninety-nine in the wilderness, and go after the one which is lost until he finds it? 5And when he has found it, he lays it on his shoulders, rejoicing. 6And when he comes home, he calls together his friends and neighbors, saying to them, ‘Rejoice with me, for I have found my sheep which was lost!’ 7I say to you that likewise there will be more joy in heaven over one sinner who repents than over ninety-nine just persons who need no repentance.

The Parable of the Lost Coin

8“Or what woman, having ten silver coins, if she loses one coin, does not light a lamp, sweep the house, and search carefully until she finds it? 9And when she has found it, she calls her friends and neighbors together, saying, ‘Rejoice with me, for I have found the piece which I lost!’ 10Likewise, I say to you, there is joy in the presence of the angels of God over one sinner who repents.”

The Parable of the Lost Son

11Then He said: “A certain man had two sons. 12And the younger of them said to his father, ‘Father, give me the portion of goods that falls to me.’ So he divided to them his livelihood. 13And not many days after, the younger son gathered all together, journeyed to a far country, and there wasted his possessions with prodigal living. 14But when he had spent all, there arose a severe famine in that land, and he began to be in want. 15Then he went and joined himself to a citizen of that country, and he sent him into his fields to feed swine. 16And he would gladly have filled his stomach with the pods that the swine ate, and no one gave him anything.
17“But when he came to himself, he said, ‘How many of my father’s hired servants have bread enough and to spare, and I perish with hunger! 18I will arise and go to my father, and will say to him, “Father, I have sinned against heaven and before you, 19and I am no longer worthy to be called your son. Make me like one of your hired servants.” ’
20“And he arose and came to his father. But when he was still a great way off, his father saw him and had compassion, and ran and fell on his neck and kissed him. 21And the son said to him, ‘Father, I have sinned against heaven and in your sight, and am no longer worthy to be called your son.’
22“But the father said to his servants, ‘Bring out the best robe and put it on him, and put a ring on his hand and sandals on his feet. 23And bring the fatted calf here and kill it, and let us eat and be merry; 24for this my son was dead and is alive again; he was lost and is found.’ And they began to be merry.
25“Now his older son was in the field. And as he came and drew near to the house, he heard music and dancing. 26So he called one of the servants and asked what these things meant. 27And he said to him, ‘Your brother has come, and because he has received him safe and sound, your father has killed the fatted calf.’
28“But he was angry and would not go in. Therefore his father came out and pleaded with him. 29So he answered and said to his father, ‘Lo, these many years I have been serving you; I never transgressed your commandment at any time; and yet you never gave me a young goat, that I might make merry with my friends. 30But as soon as this son of yours came, who has devoured your livelihood with harlots, you killed the fatted calf for him.’
31“And he said to him, ‘Son, you are always with me, and all that I have is yours. 32It was right that we should make merry and be glad, for your brother was dead and is alive again, and was lost and is found.’ ”