15

Con chiên đi lạc, đồng bạc bị mất

1Các nhân viên thu thuế và những người có tội đến nghe Chúa Giê-xu. 2Nhưng người Pha-ri-xi và các giáo sư luật bắt đầu phê phán: “Xem kìa, ông nầy giao du với người có tội và còn ăn chung với bọn ấy nữa.”
3Chúa Giê-xu liền kể ngụ ngôn nầy: 4“Giả sử một người trong các ngươi có một trăm con chiên, nhưng mất một con. Người đó sẽ để chín mươi chín con ngoài đồng trống rồi đi tìm con chiên lạc cho bằng được. 5Khi tìm được rồi, vui mừng vác nó lên vai 6đi về nhà. Sau đó anh ta mời bạn hữu và láng giềng lại nói, ‘Hãy chung vui với tôi vì tôi đã tìm được con chiên đi lạc.’ 7Cũng thế, ta cho các ngươi biết, trên thiên đàng sẽ rất vui mừng khi một tội nhân ăn năn hơn là chín mươi chín người tốt không cần ăn năn.
8Giả sử một người đàn bà nọ có mười đồng bạc nhưng đánh mất một đồng. Chị đó sẽ thắp đèn, quét nhà và tìm cho ra đồng bạc bị mất. 9Khi tìm được rồi, chị sẽ kêu bạn hữu láng giềng lại nói rằng, ‘Hãy chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc bị mất.’ 10Cũng thế, các thiên sứ và Thượng Đế sẽ hân hoan khi một tội nhân ăn năn.”

Cậu con trai đi hoang

11Sau đó Chúa Giê-xu dạy, “Ông nọ có hai con trai. 12Một hôm đứa em thưa với cha, ‘Xin cha cho con lấy phần gia tài của con.’ Ông cha liền chia gia tài ra cho hai con. 13Ít lâu sau, đứa em thu tóm hết của cải, rồi lên đường đi xa qua xứ khác. Ở đó nó ăn chơi phóng túng tiêu tán hết tiền của. 14Sau khi hết sạch tiền rồi, thì lúc ấy trong xứ xảy ra nạn đói kém, nó lâm cảnh túng quẫn, 15cho nên nó phải đi làm công cho một người dân xứ ấy. Ông ta sai nó ra đồng chăn heo. 16Bụng đói như cào, nên nó muốn ăn vỏ đậu heo đang ăn để đỡ đói lòng, mà chẳng ai cho. 17Chợt tỉnh ngộ về những hành vi điên rồ của mình, nó mới nghĩ, ‘Mấy đứa đầy tớ nhà cha ta còn được ăn uống dư giả mà ta đây phải chết đói. 18Ta sẽ bỏ chỗ nầy trở về và thưa với cha: Cha ơi, con đã phạm tội với Trời và có lỗi với cha lắm. 19Con không còn xứng đáng được gọi là con của cha nữa. Con chỉ xin được làm một trong những đứa đầy tớ của cha thôi.’ 20Nó liền đứng dậy trở về với cha.

Đứa con trở về

 Trong khi nó còn ở đàng xa, ông cha trông thấy liền động lòng thương, chạy ra ôm chầm lấy con và hôn lấy hôn để. 21Cậu con thưa, ‘Cha ơi, con đã phạm tội với Trời và có lỗi với cha lắm. Con không còn xứng đáng được gọi là con của cha nữa.’ 22Nhưng ông cha bảo đầy tớ, ‘Mau mau lấy áo tốt nhất mặc cho nó. Lấy nhẫn đeo vào ngón tay nó rồi mang giày cho nó. 23Bắt một con bò con mập làm thịt đi để chúng ta làm tiệc ăn mừng. 24Con ta đây đã chết, mà bây giờ sống lại! Nó bị mất tích, mà bây giờ tìm lại được!’ Rồi họ bắt đầu liên hoan.

Con cả trở về nhà

25Cậu con cả đang ở ngoài đồng về. Gần đến nhà, cậu nghe tiếng đờn ca nhảy múa huyên náo, 26liền gọi một đứa đầy tớ hỏi xem chuyện gì. 27Đứa đầy tớ trình, ‘Em cậu mới trở về, nên cha cậu làm thịt bò con mập để ăn mừng, vì em cậu về bình yên, mạnh khoẻ.’ 28Cậu con cả liền nổi giận không chịu vào dự tiệc nên ông cha phải đi ra năn nỉ cậu ta vào. 29Cậu nói với cha, ‘Con đã phục dịch cha như một tên tôi mọi bao nhiêu năm nay, lúc nào cũng vâng lời cha mà cha chẳng bao giờ cho con một con dê con để thết đãi bạn bè. 30Còn bây giờ, cái thằng con khốn nạn của cha, đứa đã tiêu tán tiền bạc của cha cho phường đĩ điếm, trở về nhà, thì cha làm thịt bò con mập ăn mừng nó!’ 31Người cha ôn tồn bảo cậu con cả, ‘Con ơi, con lúc nào cũng ở với cha, cái gì của cha đều là của con hết. 32Thật chúng ta nên ăn mừng con à, vì em con đã chết mà bây giờ sống lại. Nó bị mất tích mà bây giờ tìm lại được.’”

15

迷羊的比喻

(太18.12-14)

1许多税吏和罪人都挨近耶稣,要听他讲道。 2法利赛人和文士私下议论说:“这个人接纳罪人,又同他们吃饭。”
3耶稣就用比喻对他们说: 4“你们中间谁有一百只羊,失去其中的一只,不把这九十九只留在旷野,去找那失去的羊,直到找着呢? 5找到了,他就欢欢喜喜地把羊扛在肩上。 6他回到家里,请朋友和邻舍来,对他们说:‘你们和我一同欢喜吧,我失去的羊已经找到了!’ 7我告诉你们,一个罪人悔改,在天上也要这样为他欢喜,比为九十九个不用悔改的义人欢喜还大呢!”

失钱的比喻

8“同样,哪一个妇人有十块钱,若失落一块,不点上灯,打扫屋子,细细地找,直到找着呢? 9找到了,她就请朋友和邻舍来,对她们说:‘你们和我一同欢喜吧,我失落的那块钱已经找到了!’ 10我告诉你们,一个罪人悔改,上帝的使者也是这样为他欢喜。”

浪子的比喻

11耶稣又说:“一个人有两个儿子。 12小儿子对父亲说:‘父亲,请你把我应得的家业分给我。’他父亲就把财产分给他们。 13过了不多几天,小儿子把他一切所有的都收拾起来,往远方去了。在那里,他任意放荡,浪费钱财。 14他耗尽了一切所有的,又恰逢那地方有大饥荒,就穷困起来。 15于是他去投靠当地的一个居民,那人打发他到田里去放猪。 16他恨不得拿猪所吃的豆荚充饥,也没有人给他什么吃的。 17他醒悟过来,就说:‘我父亲有多少雇工,粮食有余,我倒在这里饿死吗? 18我要起来,到我父亲那里去,对他说:父亲!我得罪了天,又得罪了你, 19从今以后,我不配称为你的儿子,把我当作一个雇工吧。’ 20于是他起来,往他父亲那里去。相离还远,他父亲看见,就动了慈心,跑去拥抱着他,连连亲他。 21儿子对他说:‘父亲!我得罪了天,又得罪了你,从今以后,我不配称为你的儿子。’ 22父亲却吩咐仆人:‘快把那上好的袍子拿出来给他穿,把戒指戴在他指头上,把鞋穿在他脚上, 23把那肥牛犊牵来宰了,我们来吃喝庆祝; 24因为我这个儿子是死而复活,失而复得的。’他们就开始庆祝。
25“那时,大儿子正在田里。他回来,离家不远时,听见奏乐跳舞的声音, 26就叫一个僮仆来,问是什么事。 27僮仆对他说:‘你弟弟回来了,你父亲因为他无灾无病地回来,把肥牛犊宰了。’ 28大儿子就生气,不肯进去,他父亲出来劝他。 29他对父亲说:‘你看,我服侍你这么多年,从来没有违背过你的命令,而你从来没有给我一只小山羊,叫我和朋友们一同快乐。 30但你这个儿子和娼妓吃光了你的财产,他一回来,你倒为他宰了肥牛犊。’ 31父亲对他说:‘儿啊!你常和我同在,我所有的一切都是你的; 32可是你这个弟弟是死而复活,失而复得的,所以我们理当欢喜庆祝。’”