4

Gương Của Áp-ra-ham

1Vậy chúng ta sẽ nói làm sao về việc Áp-ra-ham, tổ chúng ta theo phần xác, ông đã tìm thấy gì? 2Vì nếu Áp-ra-ham được tuyên xưng công chính bởi việc làm thì người có cớ để khoe khoang; nhưng trước mặt Đức Chúa Trời không có như vậy. 3Vì Kinh Thánh nói gì? “Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời và vì thế được kể là công chính.”
4Đối với người làm việc thì tiền công không được kể là ơn mà phải kể là nợ; còn đối với người không làm 5nhưng chỉ tin vào Đấng xưng công chính kẻ vô đạo thì đức tin của người ấy được kể là công chính. 6Ngay vua Đa-vít cũng nói như vậy về phước hạnh của người mà Đức Chúa Trời kể là công chính không bởi việc làm:
  7“Phước cho người
   Được tha vi phạm,
   Được khỏa lấp tội lỗi;
  8Phước cho những ai
   Mà Chúa sẽ chẳng bắt tội.”
9Vậy phước lành này chỉ ban cho người chịu cắt bì thôi hay cũng cho cả người không chịu cắt bì nữa? Vì chúng ta nói: “Bởi đức tin Áp-ra-ham được kể là công chính.” 10Vậy người được kể là công chính như thế nào? Sau khi đã chịu cắt bì hay trước khi chịu cắt bì? Không phải sau mà là trước khi chịu cắt bì. 11Người đã nhận dấu cắt bì là dấu ấn cho sự công chính bởi đức tin mà người đã có khi chưa chịu cắt bì. Như vậy, Áp-ra-ham trở thành cha mọi người tin mà không cắt bì và họ cũng được kể là công chính, 12và cũng làm cha những người chịu cắt bì, là những người không phải chỉ chịu cắt bì thôi nhưng cũng bước theo dấu chân đức tin của tổ phụ Áp-ra-ham chúng ta khi người chưa chịu cắt bì nữa.

Lời Hứa Thực Hiện Qua Đức Tin

13Vì lời hứa cho Áp-ra-ham hay cho dòng dõi người rằng người sẽ thừa hưởng thế giới không phải bởi tuân giữ kinh luật nhưng bởi sự công chính đến từ đức tin. 14Vì nếu nhờ tuân giữ kinh luật mà thừa hưởng cơ nghiệp thì đức tin thành vô ích, và lời hứa trở nên vô hiệu lực. 15Vì kinh luật gây ra thịnh nộ, ở đâu không có kinh luật thì cũng không có sự vi phạm.
16Cho nên bởi đức tin thì lời hứa mới dựa trên ân sủng và được bảo đảm cho toàn thể dòng dõi, không phải chỉ cho dòng dõi sống theo kinh luật mà cho cả dòng dõi có đức tin như Áp-ra-ham, tổ phụ của tất cả chúng ta, 17như Kinh Thánh chép: “Ta đã lập ngươi làm cha nhiều dân tộc.” Trước mặt Đức Chúa Trời, Đấng người đã tin, Đấng làm cho kẻ chết sống lại và định những điều chưa có như có rồi.
18Người vẫn tin trong hy vọng dù không còn gì để hy vọng, nên người trở thành cha của nhiều dân tộc như lời đã phán: “Dòng dõi ngươi sẽ như thế;” 19người không giảm sút đức tin khi thấy thân thể mình cũng như dạ bà Sa-ra như đã chết, vì người đã gần một trăm tuổi; 20Người không vì lòng vô tín mà nghi ngờ lời hứa của Đức Chúa Trời, nhưng được mạnh mẽ trong đức tin tôn vinh Đức Chúa Trời 21và hoàn toàn tin chắc rằng điều gì Đức Chúa Trời đã hứa thì Ngài cũng có đủ quyền năng làm được. 22Vì thế người được kể là công chính. 23Câu: “người được kể là công chính” không phải được ghi lại chỉ vì một mình người mà thôi, 24nhưng cũng vì chúng ta nữa, những người Ngài sẽ kể là công chính, là những người tin vào Đấng đã làm cho Đức Giê-su, Chúa chúng ta, từ chết sống lại, 25Ngài bị nộp cho chết vì tội lỗi chúng ta và được làm cho sống lại để chúng ta được xưng công chính.

4

Ơi Adai Yap Abraham Jing Tơpă Hơnơ̆ng Yua Mơ̆ng Tơlơi Đaŏ

1Tui anŭn, hơget ƀing ta či laĭ kơ tơlơi Abraham, jing ơi adon ta, hơmâo kơsem hluh laih amăng tơlơi bruă tŭ tơpă hơnơ̆ng anŭn lĕ? 2Sĭt yơh, tơdah Abraham tŭ yap tơpă hơnơ̆ng yua mơ̆ng bruă mơnuă ñu, ñu dưi hơmâo tơlơi bruă kiăng pơư pơang yơh, samơ̆ ƀu djơ̆ ƀơi anăp Ơi Adai ôh. 3Hơget Hră Ơi Adai hơmâo pơhiăp laih lĕ? “Abraham đaŏ kơnang kơ Ơi Adai, tui anŭn Ơi Adai yap kơnăl kơ ñu jing pô tơpă hơnơ̆ng yơh.”
4Ră anai, tơdang sa čô mơnuih mă bruă, prăk apăh kơ ñu anŭn ƀu djơ̆ jing sa boh gơnam brơi pơyơr ôh, samơ̆ anŭn jing sa gơnam kla kơ ñu tui hăng bruă ñu mă yơh. 5Samơ̆, bơ kơ sa čô mơnuih ƀu mă bruă hơget gĕt ôh kiăng kơ klaih ñu pô samơ̆ đaŏ kơnang kơ Ơi Adai, jing Pô dưi yap tơpă hơnơ̆ng kơ ƀing mơnuih soh sat, tơlơi đaŏ kơnang ñu anŭn jing tŭ yap kơnăl tơpă hơnơ̆ng yơh. 6Dawid ăt pơhiăp kar kaĭ mơ̆n kơ tơlơi tơdang ñu pơhiăp kơ tơlơi mơyŭn mơak sa čô mơnuih Ơi Adai yap kơnăl kơ ñu jing tơpă hơnơ̆ng samơ̆ ƀu djơ̆ mơ̆ng khul bruă mơnuă gơ̆ ôh tui anai,
  7“Mơyŭn mơak yơh kơ hlơi pô
   tơlơi wĕ wŏ ñu Yahweh pap brơi laih,
   tơlơi soh ñu Yahweh lŏm hĭ laih.
  8Mơyŭn mơak yơh kơ hlơi pô
   tơlơi sat ñu Yahweh ƀu yap pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ñu ôh.”
9Hiư̆m ngă, tơlơi mơyŭn mơak anŭn kơnơ̆ng kơ pô khăt klĭ đôč hă, ƀôdah ăt kơ pô ƀu khăt klĭ mơ̆n? Yuakơ ƀing ta hơmâo laĭ laih kơ tơlơi đaŏ kơnang Abraham tŭ yap kơnăl laih kơ ñu jing hĭ tơpă hơnơ̆ng. 10Amăng hơdră jơlan hiư̆m pă Ơi Adai yap kơnăl kơ ñu lĕ? Anŭn jing tơdơi kơ ñu tŭ khăt klĭ laih hă ƀôdah hlâo kơ ñu aka ƀu tŭ khăt klĭ ôh? Ƀu djơ̆ tơdơi kơ ñu khăt klĭ ôh, samơ̆ hlâo kơ ñu tŭ khăt klĭ yơh! 11Laih anŭn ñu tŭ mă gru kơnăl tơlơi khăt klĭ, jing sa gru kơđŏm kơ tơlơi tơpă hơnơ̆ng kơ tơlơi ñu đaŏ kơnang laih tơdang ñu ăt aka ƀu tŭ khăt klĭ. Tui anŭn, ñu jing ama kơ abih bang ƀing mơnuih đaŏ kơnang kơ Ơi Adai samơ̆ aka ƀu tŭ khăt klĭ ôh, kiăng kơ tơlơi Ơi Adai dưi yap kơnăl brơi kơ ƀing gơñu jing tơpă hơnơ̆ng yơh. 12Laih anŭn ñu ăt jing ama kơ ƀing mơnuih tŭ khăt klĭ mơ̆n, jing ƀing ƀu djơ̆ kơnơ̆ng tŭ khăt klĭ đôč ôh samơ̆ ăt rơbat tui khul yak tơlơi đaŏ kơnang ơi adon ta Abraham hơmâo rơbat laih hlâo kơ ñu tŭ khăt klĭ mơ̆n.
13Yuakơ ƀu djơ̆ yua mơ̆ng tơlơi juăt ôh kơ tơlơi Abraham hăng ƀing ană tơčô tơčĕ ñu tŭ mă tơlơi ƀuăn kơ tơlơi ñu či tŭ mă lŏn tơnah, samơ̆ mơ̆ng tơlơi tơpă hơnơ̆ng tơbiă rai mơ̆ng tơlơi ñu đaŏ kơnang yơh. 14Yuakơ tơdah hlơi pô hơdip hơdơ̆ng yua mơ̆ng tơlơi juăt kiăng kơ dưi tŭ mă lŏn čar, sĭt tơlơi đaŏ kơnang ƀu hơmâo yom pơphan dơ̆ng tah laih anŭn tơlơi ƀuăn anŭn ăt jing hĭ đôč đač mơ̆n, 15yuakơ tơlơi juăt ba rai tơlơi hil Ơi Adai. Laih anŭn pơ anih pă ƀu hơmâo tơlơi juăt ôh, pơ anih anŭn ƀu hơmâo tơlơi soh ôh.
16Hơnŭn yơh, tơlơi ƀuăn tơbiă rai yua mơ̆ng tơlơi đaŏ kơnang, kiăng kơ tơlơi ƀuăn anŭn yua mơ̆ng tơlơi khăp pap kiăng kơ dưi pơkơjăp brơi kơ abih bang ƀing ană tơčô tơčĕ Abraham, anŭn jing ƀu djơ̆ kơnơ̆ng kơ ƀing dŏ gah yŭ tơlơi juăt ôh, samơ̆ ăt kơ ƀing dŏ amăng tơlơi đaŏ kơnang Abraham mơ̆n. Ñu yơh jing ama kơ abih bang ƀing ta. 17Tui hăng Hră Ơi Adai hơmâo čih laih tui anai, “Kâo hơmâo pơjing laih ih jing ama kơ lu lŏn čar.” Ñu jing ama ta ƀơi anăp Ơi Adai, yuakơ amăng Ơi Adai yơh ñu đaŏ kơnang, anŭn jing Ơi Adai Pô pha brơi tơlơi hơdip kơ mơnuih djai laih anŭn hrih pơjing rai tơlơi mơnơ̆ng aka ƀu hơmâo hlâo tơdơi ôh.
18Pơkơdơ̆ng glaĭ hăng abih bang tơlơi čang rơmang, Abraham đaŏ kơnang amăng tơlơi čang rơmang laih anŭn jing hĭ ama kơ lu lŏn čar, tui hăng hră hơmâo čih laih kơ ñu tui anai, “Ăt lu kar hăng anŭn mơ̆n ƀing ană tơčô ñu či jing.” 19Ñu ƀu tơdu ôh amăng tơlơi ñu đaŏ kơnang. Ñu anăp nao tơdang drơi jan ñu kar hăng djai laih, anŭn jing yuakơ ñu jĕ či truh sa-rơtuh thŭn laih, laih anŭn kian HʼSarah ăt pe laih mơ̆n ƀu hơmâo ană dơ̆ng tah. 20Samơ̆ ñu ƀu đing đaŏ ôh kơ tơlơi ñu đaŏ kơnang kơ tơlơi ƀuăn Ơi Adai, hloh kơ anŭn dơ̆ng ñu kơjăp kơtang tui amăng tơlơi ñu đaŏ kơnang laih anŭn pơư pơang kơ Ơi Adai yơh, 21laih anŭn đaŏ kơnang sĭt kơ tơlơi Ơi Adai hơmâo tơlơi dưi mơyang kiăng kơ ngă tui hăng tơlơi Ñu hơmâo ƀuăn laih yơh. 22Yuakơ anŭn yơh yua hơget “Ơi Adai yap kơnăl kơ ñu jing pô tơpă hơnơ̆ng.” 23Khul boh hiăp “Ơi Adai yap kơnăl kơ ñu” arăng čih pioh ƀu djơ̆ kơnơ̆ng kơ Abraham đôč ôh, 24samơ̆ ăt kơ ƀing ta mơ̆n, jing ƀing Ơi Adai či yap kơnăl tơpă hơnơ̆ng. Anŭn jing yuakơ ƀing ta đaŏ kơnang kơ Ñu jing Pô pơhơdip glaĭ laih Yang Yêsu Khua Yang ta mơ̆ng mơnuih djai yơh. 25Yang Yêsu, jing Pô arăng jao lui hĭ laih kơ tơlơi djai brơi kơ khul tơlơi soh ta, hơmâo hơdip glaĭ laih yuakơ tơlơi yap tơpă hơnơ̆ng kơ ƀing ta.