4

Ê-xơ-tê Nhận Lời Vào Cầu Xin Vua cho Dân Do-thái

1Khi Mộc-đê-cai biết mọi điều ấy đã được thực hiện, ông xé rách y phục của ông, mặc bao gai, và rắc tro trên đầu ông, rồi đi ra giữa thành, lớn tiếng khóc lóc đắng cay. 2Ông cũng đã đến tận cổng của hoàng cung, vì không ai mặc bao gai mà được phép bước vào bên trong cổng của hoàng cung. 3Trong mỗi tỉnh, nơi nào lệnh vua và sắc chỉ của vua được truyền đến, nơi ấy người Do-thái sầu thảm rất bi thương. Họ kiêng ăn, khóc lóc, và than van. Nhiều người đã mặc lấy bao gai và nằm trong tro.
4Khi các cung nữ và các thái giám đến báo tin cho Ê-xơ-tê biết, hoàng hậu rất đỗi buồn rầu. Bà sai người mang áo quần đến cho Mộc-đê-cai để ông mặc mà cởi bỏ bao gai ra, nhưng ông không nhận những quần áo ấy. 5Bấy giờ Ê-xơ-tê cho mời Hà-thạch, một trong các quan thái giám mà vua đã chỉ định để hầu bà, đến và bảo ông phải ra gặp Mộc-đê-cai để hỏi xem chuyện gì đã xảy ra và nguyên do của sự việc như thế nào. 6Hà-thạch đi ra gặp Mộc-đê-cai ở quảng trường phía trước cổng hoàng cung. 7Mộc-đê-cai nói cho ông tất cả những gì đã xảy ra cho mình và nói luôn cho ông biết số tiền Ha-man đã hứa sẽ nộp vào ngân khố của vua, hầu được phép tiêu diệt người Do-thái. 8Mộc-đê-cai cũng trao cho ông một bản sao chiếu chỉ đã ban hành tại Su-sa, truyền phải tiêu diệt họ, để ông mang về cho Ê-xơ-tê xem, giải thích ý nghĩa của nó cho bà, và yêu cầu bà đến gặp vua, để cầu xin vua và van nài vua cho dân tộc của bà.
9Hà-thạch trở về và thuật lại cho Ê-xơ-tê mọi việc Mộc-đê-cai đã nói. 10Bấy giờ, Ê-xơ-tê nói với Hà-thạch và truyền cho ông ra nói với Mộc-đê-cai, 11“Tất cả các triều thần của vua và dân trong các tỉnh đều biết rằng, hễ ai, bất kỳ nam hay nữ, tự ý đi vào nội điện của triều cung mà không được triệu mời thì chỉ có một luật: bị xử tử, ngoại trừ vua đưa cây phủ việt bằng vàng ra cho người ấy, người ấy mới được để cho sống. Tuy nhiên, đã ba mươi ngày rồi con vẫn chưa được gọi vào để hầu vua.”
12Khi người ta đã thuật lại cho Mộc-đê-cai những gì Ê-xơ-tê đã nói, 13Mộc-đê-cai bảo họ trở vào và trả lời với Ê-xơ-tê, “Con đừng tưởng rằng nhờ ở trong hoàng cung con sẽ thoát khỏi những điều mọi người Do-thái khác sẽ phải chịu, 14vì nếu con yên lặng trong lúc nầy, dân Do-thái sẽ được tiếp trợ và giải cứu bằng cách khác, nhưng con và nhà cha con sẽ bị diệt mất; và ai biết, phải chăng vì thời điểm như thế nầy mà con đã được lập làm hoàng hậu?”
15Bấy giờ, Ê-xơ-tê sai người ra trả lời với Mộc-đê-cai, 16“Xin cha đi và mời tất cả những người Do-thái ở Su-sa nhóm lại, rồi vì cớ con mà kiêng ăn; xin kiêng ăn cữ uống trong ba ngày đêm. Con và các cung nữ của con cũng sẽ kiêng cữ như vậy. Sau đó con sẽ đi vào chầu vua, đó là một việc trái phép; và nếu con phải chết thì con sẽ chết.” 17Mộc-đê-cai ra đi và làm theo mọi điều Ê-xơ-tê yêu cầu.

4

末底改求以斯帖帮忙

1末底改知道所发生的这一切事,就撕裂衣服,披麻蒙灰,在城中行走,痛哭哀号。 2他到了朝门前就停住脚步,因为穿麻衣的不可进朝门。 3王的谕旨和敕令所到的各省各处,犹太人都极其悲哀,禁食哭泣哀号,许多人躺在麻布和炉灰中。
4以斯帖王后的宫女和太监来把这事告诉以斯帖,她非常忧愁,就送衣服给末底改穿,要他脱下身上的麻衣,他却不肯接受。 5以斯帖把王所派伺候她的一个太监哈他革召来,吩咐他去见末底改,要知道到底发生了什么事,为何如此。 6于是哈他革出来,到朝门前的广场见末底改 7末底改把自己遭遇的一切,以及哈曼为灭绝犹太人答应捐入王库的银数都告诉了他; 8又把那传遍书珊、要灭绝犹太人的谕旨抄本交给哈他革,要他给以斯帖看,并向她说明,嘱咐她去晋见王,向王恳求,为本族的人在王面前请命。 9哈他革回来,把末底改的话告诉以斯帖 10以斯帖吩咐哈他革去见末底改,说: 11“王所有的臣仆和各省的百姓都知道有一个定例,若未奉召见,擅入内院见王的,无论男女必被处死;除非王向他伸出金杖,不得存活。但我没有被召进去见王已经有三十天了。” 12他们把以斯帖的话告诉末底改 13末底改托人回覆以斯帖说:“你不要自己以为在王宫里强过任何犹太人,得以幸免。 14此时你若闭口不言,犹太人必从别处得解脱,蒙拯救;你和你父家必致灭亡。焉知你得了王后的位分不是为现今的机会吗?” 15以斯帖吩咐人回覆末底改说: 16“你当去召集书珊所有的犹太人,为我禁食三昼三夜,不吃不喝;我和我的宫女也要这样禁食。然后我违例去晋见王,我若死就死吧!” 17于是末底改以斯帖一切所吩咐的去做。