14

  1Người nữ khôn ngoan xây dựng gia đình mình hạnh phúc,
  Còn kẻ dại dột dùng chính tay mình phá hủy nó đi.
  2Người sống ngay thẳng là người kính sợ CHÚA,
  Kẻ ăn ở gian tà chính là kẻ khinh thường Ngài.
  3Lời ngạo mạn ra từ miệng kẻ dại sẽ trở thành roi đánh nó,
  Môi người khôn sẽ bảo vệ mạng sống mình.
  4Nơi nào bò không cày, nơi đó không có lúa gạo,
  Hoa lợi nhiều nhờ sức lực của bò đực mà ra.
  5Nhân chứng trung tín không bao giờ nói dối,
  Kẻ chứng gian chỉ mới thở ra là đã có hơi hám dối trá rồi.
  6Kẻ nhạo báng tìm khôn ngoan hoài không được,
  Còn người thông minh tri thức đến dễ dàng.
  7Hãy dang xa những con người điên dại,
  Vì bạn sẽ chẳng thấy tri thức ra từ miệng chúng.
  8Cái khôn của người thận trọng là biết toan tính đường lối mình,
  Cái dại của kẻ điên dại là tự dối lòng rằng ta đã biết hết rồi.
  9Những kẻ điên dại chê cười của lễ chuộc tội,
  Nhưng người ngay lành tin rằng nhờ nó mà được đoái thương.
  10Không ai biết nỗi đau của tâm hồn mình bằng chính mình,
  Khi lòng được vui vẻ không phải dễ chia sẻ cho ai.
  11Nhà của kẻ gian ác trước sau gì cũng bị hủy hoại,
  Trại của người ngay lành cứ vững chãi thiên thu.
  12Có một con đường dường như chính đáng cho người ta,
  Nhưng đến cuối cùng hóa ra là đường dẫn vào chỗ chết.
  13Dù ngoài mặt cười vang, nhưng trong lòng có thể đang sầu héo;
  Sau một cuộc hoan ca, buồn bã vẫn kéo lại như thường.
  14Kẻ ác tâm sẽ lãnh đủ những điều ác mình gây ra,
  Người thiện tâm sẽ được thưởng xứng đáng với việc mình làm.
  15Kẻ dại dột ai nói gì cũng tin,
  Nhưng người khôn ngoan thận trọng từng bước một của mình.
  16Người khôn ngoan ghê sợ và xa lánh điều ác,
  Kẻ dại dột sống liều mạng và tự tin một cách cẩu thả.
  17Kẻ nhạy giận dễ hành động điên rồ,
  Kẻ toan tính chuyện ác không thể nào tránh bị người ta ghét.
  18Kẻ dại dột cho dại khờ là niềm hãnh diện,
  Người khôn ngoan lấy tri thức làm mão miện hiển vinh.
  19Kẻ xấu phải sấp mình trước mặt người tốt,
  Kẻ ác gian phải chầu chực trước cổng người ngay lành.
  20Người nghèo khó ngay cả láng giềng cũng không thích,
  Kẻ giàu sang bạn hữu thật nhiều thay.
  21Ai khi dể người khác là mắc tội,
  Phước thay cho ai thương xót người nghèo.
  22Há chẳng phải kẻ toan mưu ác đang sai lạc sao?
  Người cố gắng làm điều lành được xót thương và tin cậy.
  23Tất cả các hình thức lao động đều đem lại ích lợi,
  Còn lười biếng mà nói nhiều sẽ đói khổ chẳng sai.
  24Giàu có là mão miện của người khôn ngoan,
  Ðiên cuồng là vòng hoa của kẻ dại dột.
  25Người chứng chân thật sẽ cứu mạng người ta khỏi nạn,
  Kẻ nói dối thường xuyên sẽ gây hoạn nạn cho người ta.
  26Người kính sợ CHÚA được thành lũy an toàn bảo vệ,
  Con cái người ấy có một chỗ để an thân.
  27Kính sợ CHÚA ấy là nguồn sự sống,
  Giúp người ta thoát cạm bẫy tử vong.
  28Vua được vinh hiển nhờ có đông dân chúng,
  Không có dân vua lúng túng chịu thua.
  29Người chậm nóng giận là người đại trí,
  Kẻ nóng tánh tỏ thái độ liền là tự ý phô sự dại dột mình ra.
  30Lòng bình an ban sinh lực cho thân xác,
  Tánh ganh tị làm mục xương.
  31Ai áp bức người nghèo là làm nhục Ðấng Tạo Hóa mình,
  Ai thương xót người bần hàn là tôn kính Ngài.
  32Kẻ ác bị việc ác của nó đánh đổ,
  Người ngay lành khi qua đời sẽ có chỗ nương thân.
  33Sự khôn ngoan an nghỉ trong lòng người thông sáng,
  Còn kẻ dại dột cứ lột hẳn lòng dạ ra ngoài.
  34Lẽ công chính làm quốc gia được kính trọng,
  Còn tội lỗi làm hổ nhục toàn dân.
  35Ân điển của vua dành cho bầy tôi tài giỏi,
  Thịnh nộ của vua dọi xuống kẻ gây sỉ nhục cho người.