4

Ê-li-pha lên tiếng

1Sau đó Ê-li-pha ngươi Thê-man lên tiếng:
  2“Nếu có ai tìm cách đối đáp với anh,
   anh có tức giận không?
   Tôi không thể nào làm thinh.
  3Hãy nhớ lại bao nhiêu người mà anh đã khuyên dạy
   và kẻ thất vọng mà chính anh đã nâng đỡ.
  4Lời khuyên của anh an ủi
   ngã lòng, và anh đã khuyến khích những kẻ sắp té ngã.
  5Nhưng nay khi gặp khốn khó
   anh chán nản;
   hoạn nạn đến với anh, thì anh hoảng hốt.
  6Chính ra anh phải tự tin vì anh kính sợ Thượng Đế;
   anh phải nuôi hi vọng vì anh vô tội.
  7Nên nhớ rằng người vô tội sẽ không chết;
   kẻ lương thiện sẽ không bao giờ bị tiêu diệt.
  8Tôi nhận thấy rằng kẻ cày điều ác,
   và gieo lộn xộn sẽ gặt lấy chúng.
  9Hơi thở của Thượng Đế sẽ tiêu diệt họ,
   luồng thịnh nộ của Ngài sẽ giết chết họ.
  10Sư tử có thể tha hồ gầm thét,
   nhưng nếu răng của sư tử cường bạo bị gãy,
  11thì nó cũng sẽ chết đói thôi.
   Các con của sư tử mẹ bị tản lạc.
  12Có tiếng nói với tôi trong nơi kín,
   lỗ tai tôi nghe tiếng thì thầm.
  13Như cơn ác mộng khiến tôi không ngủ được.
  14Tôi run sợ như cầy sấy;
   xương cốt tôi run lập cập.
  15Có một thần lượn qua trước mặt tôi, khiến tôi rởn tóc gáy.
  16Thần đó dừng lại,
   nhưng tôi không biết đó là thần gì.
  Một hình thù đứng trước mắt tôi,
   và tôi nghe tiếng nói rất khẽ.
   Tiếng đó nói rằng,
  17‘Loài người có công chính hơn Thượng Đế không?
   Con người có thể nào tinh sạch trước mặt Đấng tạo ra mình không?
  18Thượng Đế không tin các thiên sứ Ngài;
   Ngài thường trách họ về những lầm lỗi.
  19Nên Ngài trách loài người nhiều hơn vì là loài vốn xuất thân từ bụi đất,
   nhà cửa nó bằng đất sét,
  là loài dễ bị dập nát như con thiêu thân.
  20Giữa bình minh và hoàng hôn, nhiều người bị tan nát;
   họ chết, biến mất vĩnh viễn
   không ai hay biết.
  21Các dây cột lều của họ bị giật đứt,
   rồi họ chết không hiểu biết gì.’”

4

Eliphaz

1Giŏng anŭn, Eliphaz mơnuih mơ̆ng anih Têman laĭ glaĭ kơ Yôb tui anai:
  2“Tơdah hlơi pô pơhiăp hăng ih, ih či ư̆ añ mơ̆?
   Samơ̆ ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi pơkơ̆ng hĭ arăng mơ̆ng tơlơi kiăng pơhiăp.
  3Ih hơmâo pơtô laĭ laih kơ lu mơnuih,
   ih hơmâo pơkơtang laih lu ƀing tơdu uăt.
  4Hăng tơlơi ih pơhiăp yơh, ih hơmâo pơkơjăp laih hlơi pô jĕ či tơhneč rơbuh;
   ih hơmâo pơkơtang laih tơŭt tơdu rơmuăn gơ̆.
  5Samơ̆ ră anai tơlơi truh sat hơmâo truh laih ƀơi ih laih anŭn ih rŭng răng hĭ;
   tơlơi anŭn truh pơ ih laih anŭn ih rơngot hơning yơh.
  6Tơlơi ih huĭ pơpŭ kơ Ơi Adai yơh jing tơlơi ih đaŏ kơnang,
   laih anŭn yuakơ ih jing tơpă sĭt amăng khul jơlan ih yơh, ih năng čang rơmang yơh.

  7“Pơmĭn glaĭ bĕ tơlơi anai: Ơi Adai ƀu či pơrai hĭ ôh hlơi pô jing pô ƀu hơmâo tơlơi soh.
   Ñu ƀu či pơrai hĭ mơnuih tơpă hơnơ̆ng ôh.
  8Kâo hơmâo ƀuh laih mơnuih ngă tơlơi sat ƀai,
   jing pô jik kai đang hơma laih anŭn pla khul pơjĕh sat.
  Giŏng anŭn, khul tơlơi sat truh ƀơi ñu kar hăng hơpuă pơdai sat yơh.
  9Ơi Adai pơrai hĭ ƀing gơñu tơdang Ñu bluh ƀơi ƀing gơñu;
   Ñu pơrai hĭ ƀing gơñu hăng tơlơi Ñu suă jua hil ƀơi ƀing gơñu yơh.
  10Ƀing mơnuih sat ƀai pơgrao hăng ur kraih kar hăng khul rơmung dŭl,
   samơ̆ kar hăng pơjŏh hĭ tơgơi khul rơmung dŭl prŏng yơh Ơi Adai pơkhư̆ hĭ ƀing gơñu.
  11Ƀing mơnuih sat ƀai anŭn djai hĭ kar hăng khul rơmung dŭl ƀu hơmâo hlô mơnơ̆ng kiăng kơ ƀơ̆ng ôh,
   laih anŭn ƀing ană gơñu čơlah đuaĭ hĭ yơh.

  12“Hơmâo sa wơ̆t kâo hơmư̆ sa boh hiăp,
   tơngia kâo hơmư̆ kơ tơlơi hiăp pơhoč anŭn.
  13Amăng mlam tơdang mơnuih mơnam pĭt wơr,
   kâo ƀuh khul tơlơi rơpơi huĭ bra̱l.
  14Kâo jing hĭ huĭ bra̱l laih anŭn rŭng răng
   laih anŭn abih bang tơlang tơleh kâo tơtư̆ tơtơ̆ng yuakơ kâo huĭ biă mă.
  15Angĭn thut găn rai laih ƀơi ƀô̆ kâo,
   laih anŭn blâo amăng drơi jan kâo dơ̆ng đĭ brăng.
  16Ñu dơ̆ng glaĭ,
   samơ̆ kâo ƀu dưi thâo krăn ôh hơget tơlơi anŭn.
  Hơmâo sa rup dŏ dơ̆ng ƀơi anăp kâo,
   laih anŭn kâo hơmư̆ rup anŭn pơhiăp pơhoč rơnang blang:
  17‘Mơnuih mơnam jing ƀing thâo djai ƀu jing hĭ tơpă hơnơ̆ng hloh kơ Ơi Adai ôh.
   Mơnuih mơnam ƀu dưi jing hĭ jơngeh rơgoh hloh kơ Ơi Adai ôh, jing Pô pơjing rai ñu.
  18Ơi Adai ƀu đaŏ kơnang ôh kơ ƀing ding kơna pơ adai Ñu,
   Ñu pơhiăp ƀuăh kơ ƀing ling jang hiam Ñu yuakơ khul tơlơi soh gơñu yơh.
  19Hloh kơ anŭn yơh, Ñu ƀu đaŏ kơnang ôh kơ ƀing mơnuih mơnam
   jing ƀing mơnuih Ñu pơjing rai laih hăng lŏn kraĭ laih anŭn hăng ƀruih lŏn,
   jing ƀing Ñu amuñ juă jơlit hĭ kar hăng djuai mot yơh!
  20Kơplăh wăh sêng brêng mơguah laih anŭn hơhuñ, ƀing gơñu djai hĭ;
   ƀing gơñu răm rơngiă hĭ hlŏng lar laih anŭn ƀing gơñu ƀu hơmâo hlơi pô ôh pơmĭn ƀlơ̆ng brơi.
  21Ƀing mơnuih pơkŏn mă hĭ hơget gơnam ƀing gơñu hơmâo tơdang ƀing gơñu djai,
   laih anŭn ƀing gơñu djai hĭ ăt kơƀah hĭ tơlơi rơgơi mơ̆n.’