4

Ê-li-pha lên tiếng

1Sau đó Ê-li-pha ngươi Thê-man lên tiếng:
  2“Nếu có ai tìm cách đối đáp với anh,
   anh có tức giận không?
   Tôi không thể nào làm thinh.
  3Hãy nhớ lại bao nhiêu người mà anh đã khuyên dạy
   và kẻ thất vọng mà chính anh đã nâng đỡ.
  4Lời khuyên của anh an ủi
   ngã lòng, và anh đã khuyến khích những kẻ sắp té ngã.
  5Nhưng nay khi gặp khốn khó
   anh chán nản;
   hoạn nạn đến với anh, thì anh hoảng hốt.
  6Chính ra anh phải tự tin vì anh kính sợ Thượng Đế;
   anh phải nuôi hi vọng vì anh vô tội.
  7Nên nhớ rằng người vô tội sẽ không chết;
   kẻ lương thiện sẽ không bao giờ bị tiêu diệt.
  8Tôi nhận thấy rằng kẻ cày điều ác,
   và gieo lộn xộn sẽ gặt lấy chúng.
  9Hơi thở của Thượng Đế sẽ tiêu diệt họ,
   luồng thịnh nộ của Ngài sẽ giết chết họ.
  10Sư tử có thể tha hồ gầm thét,
   nhưng nếu răng của sư tử cường bạo bị gãy,
  11thì nó cũng sẽ chết đói thôi.
   Các con của sư tử mẹ bị tản lạc.
  12Có tiếng nói với tôi trong nơi kín,
   lỗ tai tôi nghe tiếng thì thầm.
  13Như cơn ác mộng khiến tôi không ngủ được.
  14Tôi run sợ như cầy sấy;
   xương cốt tôi run lập cập.
  15Có một thần lượn qua trước mặt tôi, khiến tôi rởn tóc gáy.
  16Thần đó dừng lại,
   nhưng tôi không biết đó là thần gì.
  Một hình thù đứng trước mắt tôi,
   và tôi nghe tiếng nói rất khẽ.
   Tiếng đó nói rằng,
  17‘Loài người có công chính hơn Thượng Đế không?
   Con người có thể nào tinh sạch trước mặt Đấng tạo ra mình không?
  18Thượng Đế không tin các thiên sứ Ngài;
   Ngài thường trách họ về những lầm lỗi.
  19Nên Ngài trách loài người nhiều hơn vì là loài vốn xuất thân từ bụi đất,
   nhà cửa nó bằng đất sét,
  là loài dễ bị dập nát như con thiêu thân.
  20Giữa bình minh và hoàng hôn, nhiều người bị tan nát;
   họ chết, biến mất vĩnh viễn
   không ai hay biết.
  21Các dây cột lều của họ bị giật đứt,
   rồi họ chết không hiểu biết gì.’”

4

第一次對話

(4.1-14.22)

  1提幔以利法回答說:
  2「人想與你說話,你就厭煩嗎?
  但誰能忍住不發言呢?
  3看哪,你素來教導許多人,
  又堅固軟弱的手。
  4你的言語曾扶助跌倒的人;
  你使軟弱的膝蓋穩固。
  5但現在禍患臨到你,你就煩躁了;
  它挨近你,你就驚惶。
  6你的倚靠不是在於你敬畏上帝嗎?
  你的盼望不是在於你行事純正嗎?

  7「請你追想:無辜的人有誰滅亡?
  正直的人何處被剪除?
  8按我所見,耕罪孽的,
  種毒害的,照樣收割。
  9上帝一噓氣,他們就滅亡;
  上帝一發怒,他們就消失。
  10獅子吼叫,猛獅咆哮,
  少壯獅子的牙齒被敲斷。
  11公獅因缺獵物而死,
  母獅的幼獅都離散。

  12「有話暗中傳遞給我,
  耳朵聽其微小的聲音。
  13世人沉睡的時候,
  從夜間異象的雜念中,
  14恐懼戰兢臨到我身,
  使我百骨戰抖。
  15有靈從我面前經過,
  我身上的毫毛豎立。
  16那靈停住,
  我卻不能辨其形狀;
  有形像在我眼前。
  我在靜默中聽見有聲音:
  17『必死的人能比上帝公義嗎?
  壯士能比造他的主純潔嗎?
  18看哪,主不信靠他的僕人,
  尚且指他的使者為愚昧,
  19何況那些住在泥屋、
  根基在塵土裏、
  被蛀蟲所毀壞的人呢?
  20早晚之間,他們就被毀滅,
  永歸無有,無人理會。
  21他們帳棚的繩索豈不從中拔出來呢?
  他們死,且是無智慧而死。』」