9

Gióp: Ðức Chúa Trời Ðã Ðịnh Sao Ðành Chịu Vậy

1Bấy giờ Gióp trả lời và nói:
  2Quả thật, tôi biết trên nguyên tắc là như vậy;
  Nhưng làm sao loài người có thể được xem là công chính trước mặt Ðức Chúa Trời?
  3Nếu con người muốn tranh luận với Ngài,
  Thì trong một ngàn lần, con người không thể đáp lại một lần.
  4Tâm trí Ngài quá khôn ngoan, quyền năng Ngài quá vĩ đại;
  Ai có thể đối chọi với Ngài mà thắng được chăng?
  5Ngài dời non chuyển núi mà chúng không hay biết gì cả;
  Ngài lật đổ chúng khi Ngài nổi trận lôi đình.
  6Ngài lắc rung trái đất thiếu điều nó văng ra khỏi quỹ đạo;
  Các nền tảng của nó đều bị lúc lắc lung lay.
  7Ngài ra lịnh, mặt trời thôi trỗi dậy;
  Ngài niêm phong các vì sao, chúng không thể hiện ra.
  8Một mình Ngài giương các tầng trời ra;
  Chân Ngài giẫm trên ba đào sóng cả.
  9Ngài dựng nên chòm sao Bắc Ðẩu, chòm sao Thiên Lang,
  Chòm sao Thất Tinh, và các chòm sao ở phương nam.
  10Ngài làm những việc lớn lao không sao hiểu thấu,
  Và những việc diệu kỳ thật vô số vô vàn.
  11Này, Ngài đi ngang qua tôi, nhưng tôi không thể thấy Ngài;
  Ngài tiếp tục vượt qua, nhưng tôi không thể cảm nhận Ngài.
  12Này, nếu Ngài muốn cất mạng ai, ai có thể ngăn chận Ngài được?
  Ai dám hỏi Ngài, ‘Ngài làm gì vậy?’ hay chăng?
  13Nếu Ðức Chúa Trời không nguôi cơn thịnh nộ,
  Thì bè lũ của thủy quái cũng phải nằm rạp dưới chân Ngài.
  14Làm sao tôi có thể đối đáp với Ngài được?
  Lý lẽ đâu tôi chọn để có thể tranh luận với Ngài?
  15Dù tôi có đúng đi nữa, tôi vẫn không thể đối nại với Ngài;
  Tôi chỉ cầu mong ơn thương xót của Ðấng Ðoán Xét tôi thôi.
  16Nếu tôi kêu cầu và được Ngài đáp lại;
  Tôi cũng không dám tin rằng Ngài chịu lắng nghe tôi.
  17Vì Ngài đã đập tôi tan nát bằng một cơn bão tố,
  Khiến tôi bị thương tích quá nhiều mà tôi không biết vì sao.
  18Ngài không cho tôi kịp lấy hơi để thở,
  Nhưng bắt tôi nuốt đầy bao nỗi đắng cay.
  19Nếu phải đấu sức chăng? Ngài là Ðấng quyền năng vô đối;
  Nếu phải đấu lý chăng? Ai dám triệu Ngài ra tòa để xét xử đôi bên?
  20Dù tôi có đúng đi nữa, chính miệng tôi sẽ buộc tôi mắc tội;
  Dù tôi không gì sai, nó sẽ chứng minh rằng tôi quả đã sai lầm.
  21Cho dù tôi vô tội đi nữa, điều đó cũng chẳng có giá trị gì.
  Tôi thật chán sống lắm rồi!
  22Người tốt kẻ xấu đều bị đối xử như nhau;
  Do đó tôi nói, ‘Ngài diệt người ngay lành chung với phường gian ác!’
  23Nếu tai họa thình lình thoạt đến gây ra chết chóc,
  Có lẽ Ngài thản nhiên nhìn kẻ vô tội bị khổ và mỉm cười!
  24Lúc đất nước bị cai trị dưới tay phường gian ác, có lẽ Ngài sẽ che mắt các quan tòa;
  Nếu không phải Ngài, thì ai đây?

  25Những ngày của đời con trôi qua lẹ hơn người chạy đưa tin;
  Chúng biến mất đi, không phước hạnh gì.
  26Chúng lướt qua nhẹ nhàng như những chiếc thuyền nan;
  Như phượng hoàng lao xuống bắt mồi.
  27Nếu con nói, ‘Con phải quên đi nỗi phiền muộn của mình,
  Bỏ bộ mặt buồn rầu của con đi, và phải tỏ nét mặt vui tươi.’
  28Con vẫn sợ vì mọi khổ đau con đang gánh chịu;
  Vì con biết rằng Ngài chẳng xem con là kẻ vô tội thật đâu.
  29Dù con có làm gì thì con cũng đã bị kể là kẻ gian ác;
  Vậy sao con phải vất vả chi nữa cho hoài công vô ích?
  30Dù con có lấy nước của tuyết tan để tắm mình cho sạch;
  Hoặc rửa tay con bằng thuốc tẩy thượng hạng đi;
  31Lúc đó Ngài sẽ nhận chìm con vào vũng bùn bẩn thỉu;
  Con sẽ bị ô dơ đến độ quần áo của con cũng gớm ghiếc con.

  32Vì Ngài không phải là người phàm như tôi,
  Ðể tôi có thể đối nại với Ngài hoặc đưa Ngài ra tòa để cùng nhau chịu xét xử.
  33Không ai có thể làm trọng tài để phân xử giữa chúng tôi,
  Ðể có quyền đặt tay quyết định trên cả hai chúng tôi.
  34Ước gì Ngài cất bỏ cây roi của Ngài khỏi tôi,
  Ðể tôi không phải sợ hãi vì nỗi kinh hoàng của Ngài nữa.
  35Bấy giờ tôi sẽ nói mà không còn sợ Ngài nữa,
  Vì bây giờ tôi không cảm thấy mình được như vậy.

9

Job

1Then Job replied:
  2“Indeed, I know that this is true.
   But how can mere mortals prove their innocence before God?
  3Though they wished to dispute with him,
   they could not answer him one time out of a thousand.
  4His wisdom is profound, his power is vast.
   Who has resisted him and come out unscathed?
  5He moves mountains without their knowing it
   and overturns them in his anger.
  6He shakes the earth from its place
   and makes its pillars tremble.
  7He speaks to the sun and it does not shine;
   he seals off the light of the stars.
  8He alone stretches out the heavens
   and treads on the waves of the sea.
  9He is the Maker of the Bear and Orion,
   the Pleiades and the constellations of the south.
  10He performs wonders that cannot be fathomed,
   miracles that cannot be counted.
  11When he passes me, I cannot see him;
   when he goes by, I cannot perceive him.
  12If he snatches away, who can stop him?
   Who can say to him, ‘What are you doing?’
  13God does not restrain his anger;
   even the cohorts of Rahab cowered at his feet.

  14“How then can I dispute with him?
   How can I find words to argue with him?
  15Though I were innocent, I could not answer him;
   I could only plead with my Judge for mercy.
  16Even if I summoned him and he responded,
   I do not believe he would give me a hearing.
  17He would crush me with a storm
   and multiply my wounds for no reason.
  18He would not let me catch my breath
   but would overwhelm me with misery.
  19If it is a matter of strength, he is mighty!
   And if it is a matter of justice, who can challenge him ?
  20Even if I were innocent, my mouth would condemn me;
   if I were blameless, it would pronounce me guilty.

  21“Although I am blameless,
   I have no concern for myself;
   I despise my own life.
  22It is all the same; that is why I say,
   ‘He destroys both the blameless and the wicked.’
  23When a scourge brings sudden death,
   he mocks the despair of the innocent.
  24When a land falls into the hands of the wicked,
   he blindfolds its judges.
   If it is not he, then who is it?

  25“My days are swifter than a runner;
   they fly away without a glimpse of joy.
  26They skim past like boats of papyrus,
   like eagles swooping down on their prey.
  27If I say, ‘I will forget my complaint,
   I will change my expression, and smile,’
  28I still dread all my sufferings,
   for I know you will not hold me innocent.
  29Since I am already found guilty,
   why should I struggle in vain?
  30Even if I washed myself with soap
   and my hands with cleansing powder,
  31you would plunge me into a slime pit
   so that even my clothes would detest me.

  32“He is not a mere mortal like me that I might answer him,
   that we might confront each other in court.
  33If only there were someone to mediate between us,
   someone to bring us together,
  34someone to remove God’s rod from me,
   so that his terror would frighten me no more.
  35Then I would speak up without fear of him,
   but as it now stands with me, I cannot.