39

Tơlơi Mơnuih Ruă Nuă Pơhaih

Kơ pô gai ayŭ Yeduthun. Tơlơi bơni hơơč Dawid adoh.
  1Kâo pơmĭn amăng pran jua kâo, “Kâo či răng kơ tơlơi kâo ngă
   kiăng kơ ƀu či brơi ôh jơlah kâo pơhiăp soh;
   kâo či go̱m akă hĭ amăng bah kâo yơh tơdang ƀing mơnuih sat ƀai dŏ ƀơi anăp kâo.”
  2Samơ̆ tơdang kâo dŏ rơiăt kar hăng mơnuih kơmlô
   laih anŭn kâo ƀu pơhiăp sa boh hiăp ôh,
   sĭt tơlơi khăp kiăng kâo anŭn kơnơ̆ng pơrăm hĭ kâo đôč yơh.
  3Amăng pran jua kâo pơiă hlơr bă hăng tơlơi ƀlơ̆ng bơngơ̆t yơh.
   Jai kâo hơđơ̆ng pơmĭn lu hloh, jai kâo jing hĭ rŭng răng hloh dơ̆ng;
   kâo ƀu dưi pơkơ̆ng hĭ jơlah kâo dơ̆ng tah, tui anŭn kâo laĭ;

  4“Ơ Yahweh ăh, yua hơget Ih ƀu brơi kơ kâo thâo ôh hơbĭn sui kâo či hơdip lĕ?
   Laih anŭn hiư̆m Ih pơkă tơlơi hơdip kâo lĕ?
   Rơkâo kơ Ih ruai bĕ kơ kâo hơbĭn tơlơi hơdip kâo či rơgao hĭ.
  5Be̱r biă mă kar hăng sa čơgam đôč yơh Ih hơmâo pơjing laih kơ tơlơi hơdip kâo!
   Ƀơi anăp mơta Ih, abih tơlơi hơdip kâo kơnơ̆ng jing hĭ đôč đač.
   Sĭt yơh ƀing mơnuih mơnam kơnơ̆ng jing kar hăng sa jua angĭn bluh ƀiă đôč,
  6laih anŭn kơnơ̆ng jing kar hăng tơui hơmâo mă ƀiă đôč yơh.
   Sĭt yơh abih bang tơlơi ñu ngă le̱ng kơ jing đôč đač yơh;
   ñu pơƀut glaĭ dram gơnam, samơ̆ ƀu thâo ôh hlơi či mă tŭ gơnam anŭn tơdơi kơ ñu rơngiă hĭ laih.

  7“Tui anŭn, Ơ Khua Yang ăh, hơget tơlơi kâo dưi đaŏ kơčăng lĕ?
   Kâo đaŏ kơčăng amăng Ih yơh.
  8Rơkâo kơ Ih pơklaih hĭ bĕ kâo mơ̆ng abih bang tơlơi soh sat kâo,
   laih anŭn anăm brơi hĭ ƀing mlŭk klao djik kơ kâo ôh.
  9Kâo či dŏ rơiăt kar hăng kơmlô, amăng bah kâo ƀu či pơhiăp sa boh hiăp ôh,
   yuakơ kâo thâo Ih yơh jing Pô brơi kâo tơnap kar hăng anŭn.
  10Mă pơđuaĭ hĭ bĕ tơlơi taih ama̱ng Ih mơ̆ng kâo;
   Kâo ruă jĕ či răm rai yơh yuakơ tơngan Ih taih.
  11Ih ƀuăh pơkra mơnuih mơnam hăng tơlơi Ih pơkơhma̱l yơh yuakơ hơdôm tơlơi soh gơñu yơh,
   laih anŭn Ih pơrai hĭ tơlơi ñu khăp, jing tơlơi hơdip ñu, kar hăng mot ƀŏh pơrai hĭ dram gơnam yơh.
   Sĭt yơh mơnuih mơnam kơnơ̆ng jing kar hăng sa jua angĭn bluh ƀiă đôč.

  12“Hơmư̆ bĕ tơlơi kâo kwưh iâu, Ơ Yahweh hơi,
   pơđi̱ng bĕ kơ tơlơi kâo rơkâo kơ tơlơi djru,
   laih anŭn anăm ngă amơ̱ng ôh kơ tơlơi kâo čŏk hia.
   Kâo ăt hrup hăng abih bang ƀing ơi adon kâo mơ̆n,
   jing hrup hăng tuai Ih dŏ jưh mă ƀiă hrơi đôč yơh.
  13Rơkâo kơ Ih anăm gle̱ng lăng amơ̱ng kơ kâo ôh kiăng kơ kâo dưi mơak ƀiă
   hlâo kơ kâo či rơngiă hĭ thĕng laih anŭn ƀu dŏ hơdip dơ̆ng tah.”

39

大卫的诗。交给圣咏团长耶杜顿。

受苦者的认罪

  1我曾说:“我要谨慎我的言行,
   免得我的舌头犯罪;
   恶人在我面前的时候,
   我要用嚼环勒住我的口。”
  2我默然无声,连好话也不出口,
   我的愁苦就更加深。
  3我的心在我里面发热;
   我默想的时候,火就烧起,
   我用舌头说话:

  4“耶和华啊,求你让我晓得我的结局,
   我的寿数几何,
   使我知道我的生命何等短暂!
  5看哪,你使我的年日窄如手掌,
   我一生的年数,在你面前如同无有;
   各人最稳妥的时候,真是全然虚幻。(细拉)
  6世人行动实系幻影,
   他们忙乱,真是枉然,
   积蓄财宝,不知将来有谁收取。

  7“主啊,如今我等什么呢?
   我的指望在乎你!
  8求你救我脱离一切的过犯,
   不要使我受愚顽人的羞辱。
  9我保持沉默,闭口不言,
   因为这一切都是你所做的。
  10求你从我身上免去你的责罚;
   因你手的责打,我就消灭。
  11因人的罪恶你惩罚管教他的时候,
   如蛀虫一般,吃掉他所喜爱的。
   世人真是虚幻!(细拉)

  12“耶和华啊,求你听我的祷告,
   侧耳听我的呼求!
   我流泪,求你不要静默无声!
   因为在你面前我是客旅,
   是寄居的,像我列祖一般。
  13求你宽容我,
   使我在去而不返之先可以喜乐。”