18

Yô-nathan Parkhán Cớp Davĩt

1Toâq moâm puo Salơ táq ntỡng cớp Davĩt, Yô-nathan con samiang Salơ sâng bũi lứq chóq Davĩt. Án ayooq Davĩt ariang án ayooq tỗ án bữm. 2Noap tễ tangái ki, puo Salơ yỗn Davĩt ỡt cớp án, tỡ yỗn Davĩt píh noâng chu dống mpoaq án. 3Cỗ Yô-nathan ayooq lứq Davĩt, ngkíq án táq ŏ́c parkhán cỡt yớu ratoi cớp Davĩt toau sốt dỡi tamoong. 4Chơ Yô-nathan tũot au tuar án cớp asớp yỗn Davĩt. Cớp án yỗn Davĩt dếh au nsễl sapoan, dau, tamĩang, saráh, cớp parnoân hỡ. 5Ranáq ntrớu puo Salơ ớn Davĩt táq, Davĩt táq moâm, táq pĩeiq cớp o lứq. Yuaq ngkíq, Salơ chóh Davĩt yỗn cỡt cũai sốt tahan. Ma máh cũai sốt tahan canŏ́h la sâng bũi pahỡm tê tễ ranáq nâi, dếh dũ náq tahan la sâng bũi tê.

Puo Salơ Kêt Davĩt

6Toâq vớt Davĩt cachĩt Cô-liat, bo án cớp tahan canŏ́h chu pỡ vil, bữn mansễm tễ dũ vil tỗp I-sarel loŏh roap chỗm puo Salơ. Alới ũat cớp puan sarai bũi óh lứq, dếh toân sacơr, cớp tapáih achúng hỡ. 7Ma bo tỗp mansễm puan sarai, alới ũat neq: “Salơ bữn cachĩt cũai par‑ũal sa‑ữi ngin náq, mŏ Davĩt bữn cachĩt cũai par‑ũal sa‑ữi chít ngin náq.”
8Ngkíq puo Salơ sâng nsóq lứq, yuaq án tỡ bữn bũi pahỡm toâq sâng cansái ũat nâi. Chơ án chanchớm neq: “Alới achưng alư Davĩt bữn cachĩt cũai par‑ũal sa‑ữi vian náq. Ma alới pai cứq bữn cachĩt ống sa‑ữi ngin náq sâng. Nŏ́q chumát alới ễ chóh án ễn cỡt puo tỡ?”
9Noap tễ tangái ki Salơ sâng tớl-ớl pahỡm cớp nhêng tutuaiq níc Davĩt.
10Toâq poang tarưp parnỡ, Yiang Sursĩ yỗn yiang sâuq mut tâng mứt Salơ. Chơ Salơ loai tâng dống án riang cũai yúh. Bo Davĩt tapáih achúng toâr machớng án dốq táq tễ nling, puo Salơ ayễq coih tâng atĩ. 11Salơ chanchớm tâng mứt án bữm neq: “Cứq ễ toal coih cláng Davĩt tâng ratâng dống.”
 Chơ án toal, ma Davĩt viaq vớt nheq bar trỗ.
12Puo Salơ cỡt ngcŏh Davĩt, yuaq Yiang Sursĩ ỡt cớp Davĩt; ma Ncháu khoiq táh Salơ. 13Ngkíq puo Salơ ớn Davĩt dễq yỗn vớt tễ moat án. Salơ chóh án yỗn cỡt sốt tỗp tahan muoi ngin náq. Chơ Davĩt dững tahan loŏh chu ntốq rachíl. 14Dũ trỗ án rachíl, án chíl riap, yuaq Yiang Sursĩ ỡt cớp án. 15Puo Salơ nhêng cớp hữm Davĩt chíl riap dũ trỗ, ngkíq án ngcŏh Davĩt lứq lơ ễn. 16Ma cũai I-sarel cớp cũai Yuda ayooq Davĩt, yuaq án la cũai ayông alới loŏh chu ntốq rachíl.

Davĩt Racoâiq Cớp Con Cumũr Salơ

17Toâq ntun ễn, Salơ atỡng Davĩt neq: “Nâi la Mê-rap con cumũr clúng cứq. Cứq chiau niang nâi yỗn mới táq lacuoi; ma mới cóq táq ranáq yỗn cứq, cỡt tahan clŏ́q cớp tanoang tapứng lứq chóq cứq, cớp rachíl chuai Yiang Sursĩ.” (Salơ chanchớm khân táq ngkíq, án tỡ bữn túh cachĩt Davĩt, ma án yỗn cũai Phi-li-tin ễn cachĩt Davĩt.)
18Davĩt ta‑ỡi: “Hếq la noau, cớp dống sũ mpoaq hếq la noau tâng tỗp I-sarel, mŏ têq cỡt partiam puo?”
19Ma toâq ngư chiau niang Mê-rap yỗn Davĩt, puo Salơ chiau chíq niang ki yỗn samiang canŏ́h, ramứh Atriel tễ vil Mê-hô-la.
20Ma Salơ noâng bữn con cumũr muoi noaq ễn, ramứh Mi-cal. Mi-cal yoc ễ bữn lứq Davĩt. Toâq puo Salơ sâng tễ ranáq nâi, án sâng bũi pahỡm. 21Án chanchớm neq: “Cứq ễ chiau niang Mi-cal yỗn Davĩt. Cứq yỗn niang cỡt samoât acáp yỗn Davĩt chuat, chơ tỗp Phi-li-tin têq cachĩt án.”
 Chơ trỗ bar ễn puo Salơ táq ntỡng cớp Davĩt neq: “Mới lứq cỡt partiam cứq.”
22Chơ Salơ ớn cũai ayững atĩ án pỡq táq ntỡng cớp Davĩt neq: “Puo sâng bũi pahỡm lứq chóq mới, cớp dũ náq hếq la bũi tê cớp mới. Sanua la o yỗn mới racoâiq cớp con cumũr puo Salơ.”
23Cũai ayững atĩ ki táq ntỡng ngkíq cớp Davĩt. Ma Davĩt ta‑ỡi neq: “Ơq! Ranáq nâi la o yỗn cứq cũai cadĩt cớp tỡ bữn khlữr ntrớu, ma bữn cỡt partiam puo.”
24Tỗp cũai ayững atĩ ki chu atỡng loah puo Salơ tễ santoiq Davĩt khoiq pai. 25Chơ Salơ ớn alới pỡq atỡng Davĩt ễn neq: “Puo tỡ bữn yoc ễ bữn voan ntrớu tễ mới, ma án yoc ễ bữn bĩq ngcâr tễ sarcal samiang tỗp Phi-li-tin muoi culám náq sâng, dŏq cỡt ranáq puo carláh dỡq chóq cũai par‑ũal án.” (Nâi la ngê puo Salơ aloŏh, ễq tỗp Phi-li-tin cachĩt Davĩt.)
26Toâq alới atỡng santoiq ki yỗn Davĩt tamứng, án sâng bũi pahỡm têq cỡt partiam puo. Nhũang tangái noau anoat racoâiq, 27Davĩt cớp tahan án bữn cachĩt cũai Phi-li-tin bar culám náq. Chơ Davĩt ĩt bĩq ngcâr tễ sarcal samiang tỗp Phi-li-tin dững achu yỗn puo Salơ. Án aloŏh cớp noap dũ lám dŏq án têq bữn cỡt partiam puo. Yuaq ngkíq, puo Salơ chiau niang Mi-cal yỗn Davĩt.
28Puo Salơ dáng raloaih lứq Yiang Sursĩ ỡt cớp Davĩt, cớp Mi-cal con cumũr án la ayooq lứq Davĩt. 29Chơ án sâng ngcŏh Davĩt lứq lơ ễn, cớp án cỡt cũai par‑ũal Davĩt toau sốt dỡi tamoong án.
30Máh cũai sốt tỗp Phi-li-tin dững tahan pỡq chíl tỗp I-sarel; ma dũ trỗ alới rachíl, Davĩt chíl riap níc, cớp án bữn cachĩt tỗp Phi-li-tin sa‑ữi hỡn tễ máh cũai sốt tahan canŏ́h khong puo Salơ. Ngkíq, ranáq nâi táq yỗn Davĩt bữn ramứh ranoâng cỡt parchia parhan lứq.

18

Giô-na-than và Đa-vít kết bạn. – Lòng ganh ghét của Sau-lơ

1 Đa-vít vừa tâu xong cùng Sau-lơ, thì lòng của Giô-na-than khế hiệp cùng lòng Đa-vít, đến đỗi Giô-na-than yêu mến Đa-vít như mạng sống mình. 2 Từ ngày đó, Sau-lơ rước Đa-vít về đền mình, không cho trở về nhà cha người nữa. 3 Giô-na-than khế hiệp cùng Đa-vít, bởi vì yêu mến người như mạng sống mình. 4 Người cổi áo mình mặc mà trao cho Đa-vít, luôn với áo xống khác, cho đến gươm, cung, và đai của mình nữa. 5 Đa-vít đi đánh giặc nhiều: bất luận nơi nào Sau-lơ sai người đi, thì đều được việc, nên Sau-lơ đặt người làm đầu chiến sĩ; người đẹp ý bá tánh và những tôi tớ của Sau-lơ.
6 Khi Đa-vít đã giết được người Phi-li-tin, trở về cùng đạo binh, thì những người nữ của các thành Y-sơ-ra-ên đi ra đón Sau-lơ, hát múa, đánh trống cơm, gõ nhịp, và reo tiếng vui mừng. 7 Những người múa đối đáp nhau rằng:
 Sau-lơ giết hàng ngàn,
 Còn Đa-vít giết hàng vạn!
8 Sau-lơ lấy làm giận lắm, và các lời nầy không đẹp lòng người. Người nói: Người ta cho Đa-vít hàng vạn, còn ta hàng ngàn; chỉ còn thiếu cho nó ngôi nước mà thôi! 9 Kể từ ngày ấy, Sau-lơ thường ngó Đa-vít cách giận.
10 Ngày mai, ác thần bởi Đức Chúa Trời khiến nhập vào Sau-lơ; người có cơn sốt hoảng trong đền mình, thì Đa-vít gảy đàn như những ngày khác. Sau-lơ cầm một cây giáo nơi tay, 11 bèn phóng Đa-vít, mà rằng: Ta sẽ đóng đinh nó nơi vách. Nhưng Đa-vít tránh hai lần khỏi mũi giáo. 12 Sau-lơ sợ Đa-vít, vì Đức Giê-hô-va ở cùng Đa-vít, và đã lìa khỏi mình. 13 Sau-lơ khiến Đa-vít cách xa mình, lập người làm trưởng ngàn người: Đa-vít ra trận trở về thì đứng đầu đạo binh. 14 Trong các công việc, người đều được may mắn, và Đức Giê-hô-va ở cùng người. 15 Sau-lơ thấy người được may mắn dường ấy, thì lấy làm sợ người. 16 Nhưng cả Y-sơ-ra-ên và Giu-đa đều yêu mến Đa-vít, bởi vì người ra trận trở về đứng đầu chúng.
17 Sau-lơ nói cùng Đa-vít rằng: Nầy Mê-ráp, con gái cả ta; ta sẽ gả nó cho ngươi làm vợ. Chỉ phải giúp ta cách mạnh bạo và đánh giặc cho Đức Giê-hô-va. Vả, Sau-lơ nói thầm rằng: Tay ta chớ nên hành hại hắn, nhưng thà tay của dân Phi-li-tin còn hơn. 18 Đa-vít thưa rằng: Tôi là ai? Thân phận tôi là gì? Họ hàng cha tôi nơi Y-sơ-ra-ên ra chi mà tôi trở nên phò mã của vua? 19 Vả, khi đến kỳ Mê-ráp, con gái của Sau-lơ, phải gả cho Đa-vít, thì lại gả cho Át-ri-ên, người Mê-hô-la. 20 Nhưng Mi-canh, con gái của Sau-lơ, yêu mến Đa-vít. Khi Sau-lơ hay điều đó, thì lấy làm đẹp lòng. 21 Người nói thầm rằng: Ta sẽ biểu hắn cưới nàng, hầu cho nàng làm cái bẫy cho hắn, và hắn sa vào tay của dân Phi-li-tin. Vậy, Sau-lơ nói lần thứ nhì cùng Đa-vít rằng: Ngươi sẽ làm phò mã ta.
22 Đoạn, Sau-lơ truyền lịnh cho các tôi tớ mình rằng: Hãy nói kín cùng Đa-vít rằng: Ngươi thấy vua lấy làm đẹp lòng ngươi, và hết thảy tôi tớ vua đều yêu mến ngươi: Vậy, hãy làm phò mã của vua. 23 Các tôi tớ của Sau-lơ nói lại các lời ấy cùng Đa-vít, Đa-vít đáp rằng: Làm phò mã của vua, há là việc nhỏ mọn trước mặt các ngươi sao? Tôi vốn một người nghèo nàn và hèn tiện. 24 Các tôi tớ của Sau-lơ thuật lại cho vua câu trả lời của Đa-vít. 25 Sau-lơ nói cùng chúng rằng: Các ngươi hãy nói cùng Đa-vít như vầy: Vua chẳng đòi sính lễ gì khác, chỉ đòi một trăm dương bì của người Phi-li-tin, đặng trả thù kẻ cừu địch mình. Vả, cái mưu của Sau-lơ là khiến cho Đa-vít sa vào tay dân Phi-li-tin.
26 Các tôi tớ kể lại những lời nầy cho Đa-vít nghe, thì Đa-vít chiều theo sự buộc ấy mà làm phò mã của vua. Trước kỳ định, 27 Đa-vít chỗi dậy, cùng quân thủ hạ mình đi đánh giết hai trăm người Phi-li-tin. Người đem dương bì của chúng nó về, và nộp cho vua đủ số, đặng trở làm phò mã người. Vậy, Sau-lơ gả Mi-canh, con gái mình, cho người làm vợ. 28 Sau-lơ nhìn biết Đức Giê-hô-va ở cùng Đa-vít. Mi-canh, con gái của Sau-lơ, yêu mến Đa-vít. 29 Nhưng Sau-lơ càng sợ Đa-vít hơn nữa, và trọn đời mình làm kẻ thù nghịch người.
30 Mỗi lần các quan trưởng dân Phi-li-tin ra trận, thì Đa-vít may mắn hơn các tôi tớ của Sau-lơ; vì vậy danh người trở nên tôn trọng lắm.