22

Ê-li-pha cáo các lỗi của Gióp và khuyên người hối cải

1 Ê-li-pha, người Thê-man, bèn đáp rằng:
2 Loài người có ích lợi chi cho Đức Chúa Trời chăng?
 Người khôn ngoan chỉ ích lợi cho chính mình mình thôi.
3 Dầu ông công bình, Đấng Toàn năng có vui chi chăng?
 Tánh hạnh ông trọn vẹn, ấy được ích lợi gì cho Ngài sao?
4 Có phải vì Ngài sợ ông nên Ngài trách phạt,
 Và xét đoán ông chăng?
5 Sự dữ của ông há chẳng phải lớn sao?
 Các tội ác ông há không phải vô cùng ư?
6 Vì ông đã lấy của cầm của anh em mình vô cớ,
 Và lột quần áo của kẻ bị trần truồng.
7 Ông không cho kẻ khát xin nước uống,
 Chẳng ban cho người đói bánh ăn.
8 Còn người cường thạnh,… đất tất thuộc về người;
 Ai được nể vì đã ở tại đó.
9 Ông có đuổi kẻ góa bụa đi tay không,
 Bẻ gẫy, nơi nương nhờ của kẻ mồ côi.
10 Bởi cớ ấy, ông bị bẫy bao vây,
 Và sự kinh khủng thình lình làm ông rối cực;
11 Hoặc tối tăm ngăn cản cho ông không thấy,
 Và nước tràn chìm ngập ông.

12 Đức Chúa Trời há chẳng phải cao như các từng trời kia sao?
 Hãy xem chót các ngôi sao: cao biết bao nhiêu!
13 Còn ông nói: Đức Chúa Trời biết điều gì?
 Ngài có thể xét đoán ngang qua tăm tối đen kịt sao?
14 Đám mây mịt mịt che phủ Ngài, nên Ngài chẳng thấy;
 Ngài bước đi trên bầu các từng trời.
15 Ông sẽ giữ theo lối xưa,
 Mà các kẻ gian ác đã đi sao?
16 Chúng nó bị truất diệt trước kỳ định,
 Cái nền họ bị dòng nước đánh trôi đi;
17 Chúng nó nói với Đức Chúa Trời rằng: Chúa hãy lìa khỏi chúng tôi;
 Lại rằng: Đấng Toàn năng sẽ làm được gì cho chúng ta?
18 Dẫu vậy, Ngài có làm cho nhà họ đầy vật tốt:
 Nguyện các mưu chước kẻ ác hãy cách xa tôi!
19 Người công bình thấy điều đó, và vui mừng;
 Còn người vô tội sẽ nhạo báng chúng nó, mà rằng:
20 Kẻ dấy lên cùng chúng tôi quả hẳn bị diệt,
 Và kẻ nào sót lại của chúng lửa đã thiêu đốt đi.

21 Ấy vậy, ông hãy hòa thuận với Ngài.
 Hãy ở bình an: nhờ đó phước hạnh sẽ giáng cho ông.
22 Hãy nhận lãnh luật pháp từ nơi miệng Ngài.
 Và để các lời Ngài vào lòng của mình.
23 Nếu ông trở lại cùng Đấng Toàn năng, tất ông sẽ được lập lại.
 Nếu ông trừ bỏ sự gian ác khỏi trại mình,
24 Ném bửu vật mình vào bụi đất,
 Và quăng vàng Ô-phia giữa các hòn đá của khe,
25 Thì Đấng Toàn năng sẽ là bửu vật của ông,
 Ngài sẽ là bạc quý cho ông.
26 Vì bấy giờ, ông sẽ được vui sướng nơi Đấng Toàn năng,
 Và được ngước mắt lên cùng Đức Chúa Trời.
27 Ông sẽ cầu khẩn cùng Ngài, Ngài sẽ nghe lời mình,
 Và ông sẽ trả xong lời khẩn nguyện mình.
28 Nếu ông nhứt định việc gì, việc ấy chắc sẽ được thành;
 Ánh sáng sẽ chói trên đường lối mình.
29 Khi người ta gây cho mình bị hạ xuống, thì ông sẽ nói rằng: Hãy chỗi lên!
 Còn kẻ khiêm nhường Đức Chúa Trời sẽ cứu rỗi;
30 Đến đỗi Ngài sẽ giải cứu kẻ có tội;
 Thật, kẻ ấy sẽ nhờ sự thanh sạch của tay ông mà được cứu.

22

第三次對話

(22.1-27.23)

  1提幔以利法回答說:
  2「人能使上帝有益嗎?
  智慧人能使他有益嗎?
  3你為人公義,豈能叫全能者喜悅呢?
  你行為完全,豈能使他得利呢?
  4他豈是因你敬畏的心就責備你,
  審判你嗎?
  5你的罪惡豈不是大嗎?
  你的罪孽不是沒有窮盡嗎?
  6因你無故強取弟兄的抵押,
  剝去赤身者的衣服。
  7疲乏的人,你沒有給他水喝;
  飢餓的人,你沒有給他食物。
  8有能力的人得土地;
  尊貴的人住在其中。
  9你打發寡婦空手回去,
  你折斷孤兒的膀臂。
  10因此,有羅網環繞你,
  有恐懼忽然使你驚惶;
  11或有黑暗使你看不見
  有洪水淹沒你。

  12「上帝豈不是在高天嗎?
  你看星宿的頂點何其高呢!
  13你說:『上帝知道甚麼?
  他豈能透過幽暗施行審判呢?
  14密雲將他遮蓋,使他不能看見;
  他周遊穹蒼。』
  15你要依從上古的道嗎?
  這道是惡人行過的。
  16他們未到時候就被抓去
  他們的根基被江河沖去。
  17他們向上帝說:『離開我們吧!』
  全能者能把他們怎麼樣呢?
  18然而,是上帝以美物充滿他們的房屋;
  惡人的計謀離我好遠!
  19義人看見他們的結局就歡喜;
  無辜的人嗤笑他們:
  20『攻擊我們的果然被剪除,
  剩餘的都被火吞滅。』

  21「你要與上帝和好,要和平,
  這樣,福氣必臨到你。
  22你當領受他口中的教導,
  將他的言語存在心裏。
  23你若歸向全能者,就必得建立。
  你要從你帳棚中遠離不義,
  24你要將黃金丟到塵土裏,
  將俄斐的金子丟在溪河石頭之間;
  25全能者就必作你的黃金,
  作你成堆的銀子。
  26那時,你要以全能者為喜樂,
  向上帝仰臉。
  27你要向他禱告,他就聽你;
  你也要還你的願。
  28你定意要做何事,必然為你成就;
  亮光也必照耀你的路。
  29當人降卑,你說:是因驕傲;
  眼目謙卑的人,上帝必然拯救。
  30不是無辜的人,上帝尚且要搭救他
  他必因你手中的清潔得蒙拯救。」