1

Lĕ Rngôch Ndơ Jêng Dơm Dam

1Nau kôranh nơm nti kon bu klâu Y-David hađăch on Yêrusalem ngơi.
2Nau dơm dam ơh nau dơm dam, kôranh nơm nti lah,
 Nau dơm dam bơh nau dơm dam!
 Lĕ rngôch ndơ jêng dơm dam da dê.
3Moh dơ khlay bunuyh geh tă bơh lĕ nau hŏt a-ah tă bơh nau păng pah kan tâm dâng măt ar?
4Du ô̆ nuyh aơ lôch jêh ri du rô̆ nuyh êng ât, ƀiălah neh ntu hôm e mro mrăng.
5Nar uh jêh ri nar nhâp, jêh ri ndal ngăn plơ̆ sĭk ntŭk păng uh.
6Sial hôm mpeh rđŭng, jêh ri ndăch mpeh dor; sial ndăch mro mrăng, ndăch rvang tă bơh ntŭk păng ntơm saơm plơ̆ ĭt tay ma ntŭk păng ntơm saơm đŏng.
7Lĕ ngôch dak krong hoch chruh dak mƀŭt, ƀiălah dak mƀŭt mâu bêng ôh.
 Ntŭk dak krong vay hŏ hoch jêh,
 Tanây yơh păng chruh đŏng.
8Lĕ ngôch ndơ bêng ma nau hŏt ra-ah bu; kon bunuyh mâu dơi nkoch bri ôh; trôm măt mâu dơi dĭl lĕ uănh, tôr kŏ mâu mpay lĕ iăt.
9Moh au lĕ tât jêh mra tât đŏng, jêh ri moh nau bu hŏ ƀư jêh, bu mra ƀư ay đŏng; mâu geh nau mhe ôh tâm dâng nar.
10Geh lĕ du nau u mra lah,
 Aơ, jêng nau mhe?
 Ndơ nây hŏ geh ngăn jêh.
 Tâm rnôk rô̆ lor ma he.
11Bu mâu kah ĭt đŏng ôh ma rô̆ ơm, mâu lĕ bu mra kah gĭt ma nau mra tât ta nklang phung rô̆ pakơi.

Nau Kôranh Nơm Nti Gĭt Vât Yor Nau Tât Ma Păng

12Gâp nơm ơh Kôranh Nơm Nti hŏ ƀư hađăch 'gor bri Israel ta ƀon Yêrusalem. 13Gâp răp jêh nau mĭn gâp gay sek uănh jêh i joi ma nau blau mĭn lĕ rngôch nau bu ƀư âm dâng trôk; nây jêng nau kan hŏt a-ah Brah Ndu ăn êh ma kon bunuyh ƀư. 14Gâp hŏ saơ ăp ntil nau bu ƀư êh tâm dâng măt nar, jêh ri aơ, ĕ rngôch jêng nau dơm dam jêh ri tĭng long sial khôm.
15Moh dơ lĕ jêng kue jêh bu mâu dơi bât sŏng ôh,
 jêh ri moh ndơ bu mâu tŏng mâu dơi lau kơp ôh.
16Gâp lah ma âp nơm, Gâp sŏk dơn jêh âk au blau mĭn, rlau lơn ma lĕ rngôch phung chĭa ănh tâm ƀon Yêrusalem lor panăp gâp; âp geh âk nau blau mĭn jêh ri nau gĭt băng yor nau tât jêh ma gâp. 17Gâp răp jêh nau mĭn gâp ŭch gĭt năl au blau mĭn jêh ri gay gĭt nau moih jêh ri au rluk. Gâp saơ nau nây tâm ban lĕ êng nau tĭng sial khôm.
18Yorlah đah âk au blau mĭn geh âk nau khek biănh, jêh ri bu nơm n'hao nau gĭt rbăng ƀư n'hao au rngot rvê lĕ.

1

Vạn vật đều hư không

1Lời của người truyền đạo, con trai của Đa-vít, vua tại Giê-ru-sa-lem. 2Người truyền đạo nói:

  Hư không của sự hư không,
   Hư không của sự hư không! Tất cả đều hư không.

  3Con người được ích lợi gì
   Khi phải lao khổ nhọc nhằn dưới ánh mặt trời?
  4Thế hệ nầy qua đi, thế hệ khác đến,
   Nhưng quả đất cứ tồn tại mãi mãi.
  5Mặt trời mọc, mặt trời lặn,
   Rồi vội vã trở về nơi nó mọc.
  6Gió thổi về hướng nam,
   Rồi xoay qua hướng bắc;
  Gió xoay đi vần lại không ngừng,
   Rồi trở về vòng cũ của nó.
  7Mọi sông đều đổ vào biển,
   Nhưng biển vẫn không đầy;
  Nơi mà sông thường chảy vào,
   Thì từ đó sông lại tiếp tục chảy ra.
  8Muôn vật đều mòn mỏi,
   Loài người không thể nói hết được;
  Mắt nhìn mãi vẫn không thỏa mãn,
   Tai nghe mãi cũng chẳng ích gì.
  9Điều gì đã có chính là điều sẽ có,
   Điều gì đã làm chính là điều sẽ làm;
   Chẳng có điều gì mới ở dưới mặt trời.
  10Nếu có điều gì mà người ta nói:
   “Hãy xem, cái nầy mới!”
  Thật ra điều ấy đã có rồi,
   Trong các thời đại trước chúng ta.
  11Không ai nhớ đến người thời trước;
   Và đối với những người thời sau,
  Là những người chưa xuất hiện, cũng vậy,
   Những người sau họ cũng không nhớ đến họ.

Sự hư không của khôn ngoan

12Ta là người truyền đạo đã làm vua Y-sơ-ra-ên tại Giê-ru-sa-lem. 13Ta chuyên tâm tìm hiểu và dùng sự khôn ngoan mình để khảo sát mọi việc xảy ra dưới bầu trời. Đó là công việc lao khổ mà Đức Chúa Trời đã giao cho loài người lo thực hiện.
14Ta đã quan sát mọi việc xảy ra dưới ánh mặt trời; kìa, tất cả đều hư không theo luồng gió thổi.
  15Cái gì đã cong thì không thể làm cho ngay được,
   Và cái gì đã thiếu thì không thể đếm cho đủ.
16Ta tự nhủ: “Nầy, ta đã được sự khôn ngoan hơn tất cả các vua cai trị trước ta tại Giê-ru-sa-lem; thật, ta đã kinh nghiệm nhiều về sự khôn ngoan và tri thức.” 17Ta cũng chuyên tâm học biết sự khôn ngoan, học biết sự ngu dại và điên rồ. Ta nhận thấy điều đó cũng chỉ là theo luồng gió thổi.
  18Vì càng nhiều khôn ngoan, càng thêm phiền não,
   Ai thêm tri thức là thêm khổ đau.