73

SŎP HRĂ TAL KLÂO

Tơlơi Adoh Hơđăp 73–89

Ơi Adai Phat Kơđi Tơpă Hơnơ̆ng

Tơlơi bơni hơơč Asap adoh.
  1Sĭt yơh Ơi Adai jing hiam klă hăng ƀing Israel;
   Ñu jing hiam klă kơ ƀing hlơi pô hơmâo pran jua jơngeh agaih.
  2Samơ̆ bơ kơ kâo, kâo jĕ či rơngiă hĭ tơlơi kơjăp hơđơ̆ng laih anŭn tơlơi đaŏ kơnang kâo
   kar hăng tơkai kâo tơbơr rơbuh hĭ yơh,
  3yuakơ kâo pơiăng hăng ƀing mơnuih pơgao ang yơh
   tơdang kâo ƀuh tơlơi ƀing gơñu jơna̱p mơak wơ̆t tơdah ƀing gơñu jing sat ƀai.

  4Ƀing sat ƀai anŭn ƀu ruă nuă ôh;
   ƀing gơñu kơtang laih anŭn hiam drơi jan.
  5Ƀing gơñu ƀu hơmâo ôh tơlơi tơnap tap kar hăng arăng juăt hơmâo;
   ƀing gơñu kŏn hơmâo tơlơi rŭng răng hrup hăng mơnuih pơkŏn lơi.
  6Tui anŭn, ƀing gơñu băk tơlơi pơgao ang gơñu kar hăng băk añŭ ƀơi tơkuai
   laih anŭn buh hơô tơlơi ƀrưh mơhiăh gơñu kar hăng buh sa blah ao phyung kiăng kơ arăng dưi ƀuh.
  7Pran jua kơpĭl gơñu pơčeh rai tơlơi sat ƀai,
   laih anŭn jua pơmĭn khăng gơñu bŏ hrŏ hăng bruă sat ƀai.
  8Ƀing gơñu klao djik laih anŭn pơhiăp khul tơlơi jŭ̱ sat kơ ƀing arăng;
   ƀing gơñu prap pre hơdră kiăng kơtư̆ juă ƀing arăng hăng tơlơi pơgao ang.
  9Amăng bah gơñu pơhiăp mơhiăh kơ Ơi Adai pơ adai adih
   laih anŭn jơlah gơñu pơư pơang gơñu pô ƀơi lŏn tơnah anai.
  10Hơnŭn yơh, wơ̆t hăng ƀing ană plei Ơi Adai mơ̆n wir nao pơ ƀing gơñu
   laih anŭn hơmư̆ tui hơget tơlơi ƀing gơñu pơhiăp kar hăng ƀing mơhao ia mơñum ia yơh.
  11Ƀing sat ƀai anŭn laĭ tui anai, “Ơi Adai ƀu dưi thâo krăn ôh,
   Pô Glông Hloh anŭn ƀu či hơduah ƀuh ôh.”

  12Hrup hăng anŭn yơh ƀing mơnuih sat ƀai jing.
   Ƀing gơñu ƀu hơmâo tơlơi ƀlơ̆ng bơngơ̆t ôh samơ̆ ăt nanao mă thim mŭk dram dơ̆ng.

  13Tui anŭn, tơlơi kâo hơmâo răk wai laih pran jua kâo pô agaih laih anŭn ƀu ngă soh ôh,
   laih anŭn kâo răk pioh tơngan kâo ƀu ngă soh ôh;
   tơlơi anŭn kơnơ̆ng jing hĭ đôč đač đôč hă?
  14Ơi Adai brơi kơ kâo ruă nuă nanao amăng rĭm hrơi;
   laih anŭn Ñu ăt pơkơhma̱l hĭ laih kâo mơ̆n amăng rĭm mơguah.

  15Tơdah kâo pô hơmâo pơhiăp laih kơ tơlơi Ơi Adai ƀu dưi thâo krăn ôh,
   sĭt kâo ƀu tŏng ten hăng ƀing ană plei Ñu ôh.
  16Kâo gir kiăng thâo hluh abih bang tơlơi truh tơnap anŭn,
   samơ̆ tơlơi anŭn jing tơnap đơi kơ kâo thâo hluh,
  17tơl kâo mŭt nao amăng Sang Yang Ơi Adai.
   Giŏng anŭn, kâo thâo hluh yơh hơget tơlơi či truh kơ ƀing sat ƀai pơanăp.

  18Ơ Ơi Adai ăh, sĭt Ih či pioh ƀing gơñu ƀơi jơlan tơbơr
   laih anŭn plĕ ƀing gơñu lê̆ amăng tơlơi răm rai yơh!
  19Ƀing gơñu či răm rai hĭ tañ mơtam,
   laih anŭn trŭn nao pơ anih pơsat hăng tơlơi đŭt huĭ sat biă mă yơh!
  20Ơ Khua Yang hơi, tơdang Ih pô tơgŭ đĭ kiăng kơ rai djru kâo
   ƀing sat ƀai anŭn či rơngiă hĭ thĕng mơ̆ng tơlơi pơmĭn Ih yơh;
   ƀing gơñu či jing kar hăng tơlơi rơpơi sat rơngiă hĭ tơdang mơdưh mơguah yơh;

  21Hlak tơlơi jua pơmĭn kâo jing hĭ ruă phĭ̱
   laih anŭn pran jua kâo tơnap rŭng,
  22kâo ƀu thâo hluh Ih ôh;
   ƀơi anăp Ih jing hĭ mlŭk mơgu kar hăng sa drơi hlô mơnơ̆ng.

  23Wơ̆t tơdah tui anŭn kâo ăt dŏ jĕ hăng Ih nanao mơ̆n
   laih anŭn Ih pơpŭ kơ kâo yơh tơdang Ih djă̱ ƀơi tơngan hơnuă kâo.
  24Ih dui ba kâo hăng tơlơi Ih djru pơmĭn,
   laih anŭn tơl hơnăl tuč Ih či tŭ mă kâo hăng tơlơi pơpŭ pơyom.
  25Amăng adai adih, rơngiao kơ Ih hlơi pô pơkŏn kâo hơmâo kiăng kơ djru kơ kâo dơ̆ng lĕ?
   Yuakơ kâo hơmâo Ih laih, kâo ƀu kiăng hơmâo hơget tơlơi pơkŏn dơ̆ng tah ƀơi lŏn tơnah anai.

  26Wơ̆t tơdah jua pơmĭn kâo laih anŭn drơi jan kâo năng ai či tơdu tui,
   Ơi Adai yơh jing tơlơi kơtang kơ pran jua kâo nanao kar hăng pơtâo prŏng;
   laih anŭn Ñu yơh jing abih bang tơlơi kâo kơƀah kiăng hlŏng lar.

  27Ơ Ơi Adai ăh, ƀing hlơi pô đuaĭ ataih hĭ mơ̆ng Ih,
   sĭt ƀing gơñu či răm rai hĭ yơh;
   Ih pơrai hĭ abih bang ƀing hlơi pô ƀu dŏ tŏng ten hăng Ih.
  28Samơ̆ bơ kơ kâo, yom pơphan biă mă yơh kâo dưi dŏ jĕ Ih, Ơ Ơi Adai ăh,
   kâo rai pơ Ih kiăng kơ Ih Pô pơgang kâo, Ơ Khua Yang Yahweh hơi,
   kâo či pơhaih abih bang tơlơi Ih hơmâo ngă laih.

73

(Bài 73-89)

TẬP THỨ BA

Cuối Ðời của Người Ngay Lành và Kẻ Gian Ác

Thơ của A-sáp

  1Quả thật, Ðức Chúa Trời đối xử thật tốt với I-sơ-ra-ên,
  Và với những người có lòng trong sạch.
  2Riêng tôi, suýt chút nữa chân tôi đã vấp ngã;
  Chỉ chút xíu nữa thôi, các bước tôi đã trợt rồi,
  3Vì tôi đã ganh tức với kẻ kiêu ngạo,
  Khi tôi thấy kẻ gian ác được hưng thịnh,

  4Bởi chúng chẳng ốm đau gì cả;
  Thân thể chúng cứ khỏe khoắn và mạnh lành.
  5Chúng chẳng gặp khó khăn như bao nhiêu người khác;
  Chúng chẳng gặp tai họa như người ta.
  6Vì thế chúng đã lấy kiêu ngạo làm dây chuyền đeo cổ,
  Lấy bạo tàn làm quần áo che thân.
  7Mắt chúng chứa đầy những ý đồ thâm hiểm;
  Lòng dạ chúng toan tính những tội ác khôn lường.
  8Chúng nhạo báng và nói những lời độc hại;
  Chúng ngang tàng hăm dọa đàn áp người ta.
  9Miệng chúng luôn nói nghịch thiên thượng;
  Lưỡi chúng cứ khi dễ thế nhân.

  10Ðã vậy mà nhiều người còn quay lại ca tụng chúng,
  Và cho rằng chúng chẳng có tội lỗi gì.
  11Chúng nói rằng, “Ðức Chúa Trời làm sao biết được?
  Ðấng Tối Cao há thấu rõ được sao?”
  12Hãy xem, không biết tại sao kẻ ác mà lại được như thế;
  Chúng luôn được thoải mái và của cải chúng cứ gia tăng.
  13Phải chăng dầu tôi cứ giữ lòng mình trong sạch,
  Và rửa tay tôi trong vô tội, tôi cũng chỉ hoài công vô ích?
  14Vì suốt ngày tôi như kẻ bị đánh đòn;
  Mỗi buổi sáng tôi như người bị sửa phạt.

  15Nếu con nói rằng, “Con sẽ nói như vậy đó,”
  Kìa, con đã không trung thực với con cái của Ngài rồi.
  16Khi con suy gẫm để cố am tường điều ấy,
  Con thấy đó thật là một vấn đề nan giải cho con,
  17Cho đến khi con vào trong đền thánh của Ðức Chúa Trời,
  Bấy giờ con mới hiểu rõ được số phận cuối cùng của chúng.
  18Quả thật, Ngài đã đặt chúng trong một nơi trơn trợt;
  Ngài để chúng ngã nhào hầu chúng bị diệt vong.
  19Kìa, chúng bị hủy diệt trong khoảnh khắc;
  Tất cả bị đùa đi trong nỗi kinh hoàng.
  20Chúa ôi, người ta đối với giấc mơ sau khi thức dậy thể nào,
  Khi trỗi dậy Ngài coi thường phù vinh của chúng cũng thể ấy.

  21Khi lòng con cay đắng,
  Khi tự ái con bị tổn thương,
  22Con trở nên quẫn trí và bướng bỉnh;
  Con chẳng khác gì một con vật vô ý thức trước mặt Ngài.
  23Dầu vậy, con vẫn tiếp tục bám víu vào Ngài;
  Ngài nắm lấy tay phải con.
  24Ngài dùng lời khuyên của Ngài dẫn dắt con;
  Sau đó Ngài đưa con vào nơi vinh hiển.
  25Ở trên trời, con có ai ngoài Chúa?
  Còn dưới đất nầy, con không ước ao chi khác hơn Ngài.
  26Dù thân xác con và lòng con có thể tàn tạ,
  Nhưng Ðức Chúa Trời vẫn là sức mạnh của lòng con và là phần của con mãi mãi.

  27Thật vậy, những kẻ xa cách Ngài sẽ bị hư mất;
  Ngài tiêu diệt những kẻ bất trung đối với Ngài.
  28Nhưng đối với con, được gần bên Ðức Chúa Trời ấy là phước hạnh;
  Con đã chọn CHÚA Hằng Hữu làm nơi ẩn náu của con,
  Ðể con có thể thuật lại mọi công việc của Ngài.