44

Các Chén Bạc

1Giô-sép ra chỉ thị cho quản gia: “Những người đó chở được bao nhiêu thì hãy đổ đầy lương thực trong bao họ bấy nhiêu, rồi để bạc của mỗi người lại trong bao của họ. 2Cũng hãy để cái chén bạc của ta nơi miệng bao chung với số bạc mua lúa của người em út.” Quản gia vâng lời làm mọi điều Giô-sép căn dặn.
3Hôm sau trời vừa sáng họ cho các người đó cỡi lừa ra đi. 4Họ ra khỏi thành chưa xa, Giô-sép bảo quản gia: “Anh hãy đuổi theo những người đó, khi bắt kịp hãy nói: ‘Tại sao các ngươi lấy oán trả ơn? 5Phải chăng đây là cái chén mà chủ ta thường dùng để uống rượu và bói toán? Các ngươi đã làm một việc gian ác!’ ”
6Khi bắt kịp, quản gia lặp lại những lời đó. 7Nhưng họ đáp: “Tại sao ngài trách chúng tôi như thế? Chẳng bao giờ các tôi tớ ngài làm như thế cả. 8Chúng tôi đã mang cho ngài số bạc tìm được trong miệng bao từ xứ Ca-na-an xuống đây. Lẽ nào chúng tôi lại ăn cắp bạc hoặc vàng trong nhà chủ ngài sao? 9Nếu người ta tìm được cái chén ấy trong bất cứ người nào trong vòng chúng tôi là tôi tớ ngài thì người đó phải chết còn chúng tôi xin làm nô lệ cho ngài.”
10Quản gia đáp: “Được, hãy làm như điều các ngươi nói. Ta tìm được cái chén ấy nơi ai thì người đó sẽ làm nô lệ cho ta; còn các ngươi không có gì đáng trách.”
11Mỗi người vội vã hạ bao mình xuống đất và mở ra. 12Quản gia bắt đầu lục từ người anh cả đến người em út, và tìm được cái chén trong bao của Bên-gia-min. 13Họ liền xé áo mình, mỗi người chất lại bao lúa trên lừa mình rồi cùng quay lại thành.
14Giô-sép vẫn còn ở nhà khi Giu-đa và các anh em bước vào. Họ sấp mình xuống đất trước mặt ông. 15Giô-sép trách: “Các ngươi làm chi vậy! Các ngươi không biết một người như ta có tài bói sao?”
16Giu-đa đáp: “Chúng tôi sẽ thưa với chúa làm sao, trình bày làm sao, biện minh làm sao? Đức Chúa Trời đã khám phá tội ác của chúng tôi rồi. Bây giờ chúng tôi xin làm nô lệ cho chúa. Tất cả chúng tôi lẫn người đã bị bắt quả tang có chén.”
17Nhưng Giô-sép đáp: “Ta chẳng bao giờ muốn làm điều như thế. Chỉ kẻ nào bị bắt được quả tang có chén mới làm nô lệ cho ta, còn các ngươi cứ về nhà cha mình bình an.”
18Giu-đa tiến lên gần Giô-sép mà nói: “Thưa chúa, xin cho phép kẻ tôi tớ chúa được thưa một lời với chúa. Xin đừng nổi giận cùng kẻ tôi tớ chúa dù chúa ngang vai với Pha-ra-ôn. 19Chúa tôi đã hỏi các tôi tớ chúa: ‘Các ngươi còn có cha hay anh em nào không?’ 20Chúng tôi đã thưa: ‘Chúng tôi còn cha già và một đứa em út sinh ra trong lúc người đã tuổi cao tác lớn. Anh ruột nó đã chết, trong các con của mẹ nó chỉ còn một mình nó và cha thương nó lắm.’
21Lúc ấy chúa bảo: ‘Hãy đưa nó xuống với ta để ta được thấy tận mắt.’ 22Chúng tôi đã thưa với chúa: ‘Đứa trẻ không thể nào lìa cha được; nếu nó rời cha thì cha sẽ chết.’ 23Nhưng chúa lại dạy: ‘Nếu em út các ngươi không xuống với các ngươi thì các ngươi chẳng bao giờ được thấy mặt ta nữa.’ 24Nên khi chúng tôi quay về kẻ tôi tớ chúa là cha tôi, chúng tôi có thuật lại cho người nghe lời chúa dạy.
25Sau đó cha chúng tôi lại bảo: ‘Các con hãy trở xuống để mua ít lương thực.’ 26Chúng tôi thưa lại: ‘Không thể nào được, chỉ khi nào em út đi với chúng con thì chúng con mới xuống đó được. Còn không chúng con chẳng bao giờ được thấy mặt lại người đó.’
27Kẻ tôi tớ chúa là cha tôi đáp: ‘Các con biết vợ ta sinh cho ta hai đứa con trai. 28Một đứa đã biệt tích nên ta nói chắc nó bị thú dữ xé xác rồi; vì từ đó ta chẳng bao giờ thấy nó nữa. 29Nếu các con cũng đem đứa này xa mặt cha và nếu có điều tổn hại xảy đến cho nó thì các con sẽ làm cho đầu bạc này đau lòng xót dạ mà xuống mộ địa.’
30Bây giờ nếu em út không theo chúng tôi trở về với kẻ tôi tớ chúa là cha tôi, và nếu cha tôi đã khắng khít với em út tôi là thế, 31bây giờ nếu thấy đứa trẻ không còn đó nữa chắc người sẽ chết, và các tôi tớ chúa sẽ làm cho đầu bạc của cha chúng tôi đau lòng xót dạ xuống mộ địa. 32Vì kẻ tôi tớ này của chúa đã bảo đảm an ninh cho em út trước mặt cha. ‘Nếu con không đem em con về cho cha thì con sẽ mang tội cùng cha suốt đời.’
33Vậy bây giờ xin cho tôi làm nô lệ thế cho đứa trẻ và cho đứa trẻ quay về với các anh nó. 34Nếu đứa trẻ không theo tôi, làm sao tôi có thể quay về với cha tôi? Không! tôi không nỡ nào chứng kiến cảnh đau lòng xót dạ của cha tôi đâu!”

44

Kčok Luč

1Y-Yôsep mtă kơ dĭng buăl kiă sang ñu snei, “Bi bŏ kdô phung mnuih anăn hŏng mnơ̆ng ƀơ̆ng huă tui si dŭm diñu dưi djă, leh anăn dưm prăk grăp čô hlăm mbah kdô diñu. 2Brei ih dưm mơh kčok prăk kâo hlăm mbah kdô pô mda hĭn mbĭt hŏng prăk mdiê ñu.” Gơ̆ ngă tui si klei Y-Yôsep mtă. 3Ti aguah mngač, arăng brei phung anăn đuĕ nao mbĭt hŏng aseh dliê diñu. 4Tơdah diñu kbiă leh mơ̆ng ƀuôn, ka kbưi ôh, Y-Yôsep lač kơ dĭng buăl ñu, “Kgŭ bĕ ih, tiŏ phung anăn; leh anăn tơdah ih hmao diñu, brei ih lač, ‘Si ngă diih bi wĭt klei jhat kơ klei jăk? Si ngă diih tlĕ mă kčok prăk khua kâo? 5Amâo djŏ hĕ kčok anei khua kâo yua mnăm leh anăn yua mđăo klei hgăm? Hlăm klei anei diih ngă soh leh.’ ”
6Gơ̆ hmao diñu leh anăn lač klei anăn. 7Diñu lač kơ gơ̆, “Si ngă khua hmei blŭ snăn lĕ? Phung dĭng buăl ih amâo tuôm ngă klei msĕ snăn ôh! 8Prăk hmei ƀuh leh hlăm mbah kdô hmei lŏ djă ba leh kơ ih mơ̆ng čar Kanaan. Snăn si ngă hmei srăng tlĕ prăk amâodah mah mơ̆ng sang khua ih? 9Ti hlei pô hlăm phung dĭng buăl ih arăng ƀuh kčok anăn, brei ñu djiê, bi hmei srăng jing hlŭn khua kâo.” 10Ñu lač, “Brei klei anăn jing tui si klei diih blŭ. Ti hlei pô arăng ƀuh kčok srăng jing hlŭn kâo, bi phung mkăn srăng êngeh.” 11Snăn grăp čô diñu ruăt dưm kdô diñu ti lăn leh anăn pŏk. 12Ñu duah ksul dơ̆ng mơ̆ng ayŏng khua truh ti adei mda; leh anăn ñu ƀuh kčok hlăm kdô Y-Benjamin. 13Snăn diñu hiêk čhiăm ao diñu, grăp čô dưm kdô ti rŏng aseh dliê ñu, leh anăn lŏ wĭt kơ ƀuôn Y-Yôsep.
14Tơdah Y-Yuđa leh anăn phung ayŏng adei ñu truh kơ sang Y-Yôsep, Y-Yôsep ăt dôk ti sang. Diñu buôn ti lăn ti anăp gơ̆. 15Y-Yôsep lač kơ diñu, “Ya diih ngă leh? Diih amâo thâo hĕ mnuih msĕ si kâo dưi mđăo klei hgăm?” 16Y-Yuđa lač, “Ya hmei dưi lač kơ khua kâo? Ya klei hmei dưi blŭ? Si hmei dưi mgang hmei pô? Aê Diê ƀuh leh klei wê phung dĭng buăl ih. Nĕ anei, hmei jing hlŭn khua kâo, hmei leh anăn pô hlăm kdô ñu anăn arăng ƀuh kčok.” 17Ƀiădah Y-Yôsep lač, “Kâo amâo tuôm mĭn ôh ngă snăn! Knŏng pô hlăm kdô ñu anăn arăng ƀuh kčok srăng jing hlŭn kâo; bi diih, brei diih wĭt êđăp ênang kơ sang ama diih.”

Y-Yuđa Kwưh Klei Phưi Y-Benjamin

18Y-Yuđa nao giăm Y-Yôsep leh anăn lač, “Ơ khua kâo, kâo akâo kơ ih brei dĭng buăl ih dưi blŭ sa boh kơ khua kâo; leh anăn đăm brei klei ih ăl ngă kơ dĭng buăl ih ôh; kyuadah ih jing msĕ si Pharaôn. 19Khua kâo êmuh leh phung dĭng buăl ñu, lač, ‘Diih mâo mơ̆ ama amâodah adei?’ 20Hmei lač kơ khua kâo, ‘Hmei mâo sa čô ama mduôn leh, leh anăn sa čô adei mda arăng kkiêng kơ ñu hlăk ñu mduôn. Ayŏng hđeh anăn djiê leh, leh anăn knŏng hjăn ñu adôk mơ̆ng phung anak amĭ ñu. Ama ñu khăp kơ ñu.’ 21Ih lač leh kơ phung dĭng buăl ih, ‘Atăt ba ñu kơ kâo, čiăng kơ kâo dưi ƀuh ñu.’ 22Hmei lač leh kơ khua kâo, ‘Hđeh anăn amâo dưi lui ama ñu ôh, kyuadah tơdah ñu lui ama ñu, ama ñu srăng djiê.’ 23Ƀiădah ih lač leh kơ phung dĭng buăl ih, ‘Tơdah adei diih amâo hriê mbĭt hŏng diih, diih amâo srăng lŏ ƀuh ƀô̆ mta kâo ôh.’ 24Tơdah hmei lŏ wĭt leh kơ dĭng buăl ih, ama kâo, hmei yăl dliê kơ ñu klei khua kâo blŭ. 25Tơdah ama hmei lač, ‘Lŏ nao blei mnơ̆ng ƀơ̆ng huă ƀiă kơ drei,’ 26hmei lač, ‘Hmei amâo lŏ dưi nao ôh. Tơdah adei mda hmei nao mbĭt hŏng hmei, snăn hmei srăng nao; kyuadah hmei amâo dưi lŏ ƀuh ƀô̆ mta pô anăn ôh, knŏng tơdah adei mda hmei nao mbĭt hŏng hmei.’ 27Dĭng buăl ih ama kâo lač kơ hmei, ‘Diih thâo kơ mô̆ kâo kkiêng kơ kâo leh dua čô anak êkei. 28Sa čô kbiă mơ̆ng kâo leh anăn kâo lač leh, “Sĭt nik mnơ̆ng dliê hiêk ƀơ̆ng ñu leh,” leh anăn kâo amâo lŏ ƀuh ñu ôh. 29Tơdah diih lŏ mă pô anei mơ̆ng kâo mơh, leh anăn tơdah klei jhat truh kơ ñu, diih srăng brei êkei mduôn anei trŭn nao kơ ƀuôn phung djiê hŏng klei ênguôt.’ 30Ară anei tơdah kâo lŏ wĭt kơ dĭng buăl ih ama kâo, leh anăn hđeh êdam anăn amâo mâo mbĭt hŏng hmei ôh, kyuadah klei hdĭp ñu jing sa hŏng klei hdĭp hđeh êdam anăn, 31tơdah ñu ƀuh hđeh êdam anăn amâo wĭt mbĭt hŏng hmei ôh, ñu srăng djiê. Snăn phung dĭng buăl ih srăng brei ñu djiê kyua mduôn leh, brei ñu trŭn nao kơ Ƀuôn Phung Djiê hŏng klei ênguôt. 32Kyuadah dĭng buăl ih rơ̆ng kơ hđeh êdam anăn kơ ama kâo, lač, ‘Kâo srăng klam klei soh nanao ti anăp ama kâo tơdah kâo amâo bi wĭt gơ̆ kơ ih ôh.’ 33Ară anei lĕ, kâo akâo kơ ih brei dĭng buăl ih dưi dôk jing hlŭn khua kâo hrô hđeh êdam anăn; leh anăn brei hđeh êdam wĭt mbĭt hŏng phung ayŏng ñu. 34Kyuadah si kâo dưi wĭt kơ ama kâo tơdah hđeh êdam anăn amâo wĭt mbĭt hŏng kâo ôh? Kâo huĭ ƀuh klei jhat srăng truh kơ ama kâo.”