7

Nau Y-Haman Ŭch Mâu Geh Tât Ôh. Nau Bu Yông Ko Y-Haman

1Pôri, hađăch jêh ri Y-Haman tât nhêt dak kriăk ƀâu ndrel hađăch bu ur H'Êsther. 2Nar tal bar, dôl nhêt dak kriăk ƀâu, hađăch lah đŏng ma H'Êsther, "Moh nau ay ŭch dăn, Hơi Hađăch Buur H'Êsther? Gâp mra ăn nau nây ma ay. Jêh ri moh nau ay ŭch" Nđâp kŏ tât n'gul ƀon bri hađăch gâp, gâp mra ăn đŏng." 3Hađăch Buur H'Êsther plơ̆ lah: "Tơlah gâp geh nau yô̆ ta năp may, Hơi hađăch, jêh ri tơlah di nau hađăch mĭn, ăn gâp gŭ rêh, nây jêng nau gâp ŭch. 4Yorlah bu tăch jêh hên, gâp jêh ri phung ƀon lan gâp, ŭch ƀư rai lơi, nkhĭt lơi, jêh ri ƀư rai lôch lơi. Tơlah tăch hên gay ăn ƀư dĭk, buur jêh ri buklâu, gâp hŏ gŭ klêm jêh, yorlah nau rêh ni hên mâu dơi tâm ntĭl ôh nau uh ah hađăch." 5Hađăch Asuêrus ngơi đah Hađăch Buur H'Êsther, "Mbu moh nây, jêh ri ta ntŭk păng gŭ, nơm janh ƀư nau aơ?" 6H'Êsther plơ̆ lah, "Du huê rlăng jêh ri mhĭk! Nây kêng Y-Haman djơh aơ yơh!" Rnôk nây Y-Haman klach ngăn ta năp hađăch jêh ri hađăch bu ur. 7Hađăch dâk tă bơh ntŭk nhêt sa ma nau ji nuih ngăn, jêh ri păng lăp tâm n'gar kao ngih hađăch. Ƀiălah Y-Haman gŭ gay vơh vơl ma nau rêh păng tă bơh Hađăch Buur H'Êsther, yorlah păng saơ jêh nau mhĭk hađăch mĭn mra ƀư ma păng. 8Hađăch plơ̆ sĭt tă bơh n'gar kao ngih hađăch ma ntŭk khân păng gŭ nhêt dak kriăk ƀâu dôl Y-Haman ntơm lâng bêch ta sưng bêch ntŭk H'Êsther gŭ. Hađăch lah, Nđâp păng ŭch tom hađăch bu ur ta năp gâp tâm ngih nơm lĕ?" Dôl hađăch ngơi bu nkŭm muh măt Y-Haman. 9Rnôk nây Y-Harbôna du huê tâm phung oh mon char pah kan ma hađăch lah, "Ri, tơm si yông ko, prêh prăm jê̆t hăt, "Y-Haman hŏ rơm ndrăp ndâk tâm ngih păng nơm gay yông Y-Môrdêkai, jêng bunuyh hŏ răp jăp dơi rklaih hađăch. 10Hađăch lah, "Yông ko păng ta nây!" pôri bu yông ko Y-Haman ta ntŭk yông ko păng nơm nkra jêh ma Y-Môrdêkai. Jêh ri nau hađăch ji nuih aih jêh.

7

Ê-xơ-tê bày tỏ cho A-suê-ru biết mưu của Ha-man. – Vua truyền xử treo hắn

1 Vậy, vua và Ha-man đến dự tiệc rượu với hoàng hậu Ê-xơ-tê. 2 Ngày thứ hai, trong khi dự tiệc rượu, vua cũng nói với bà Ê-xơ-tê rằng: Hỡi hoàng hậu Ê-xơ-tê, ngươi muốn xin sự gì? tất sẽ ban cho ngươi; muốn cầu gì? dầu cho đến phân nửa nước, tất cũng ban cho. 3 Hoàng hậu Ê-xơ-tê thưa lại rằng: Ôi vua! nếu tôi được ơn trước mặt vua, và nếu vua vừa ý, xin vua hãy nhậm lời cầu khẩn tôi mà ban mạng sống cho tôi, và theo sự nài xin tôi mà ban cho tôi dân tộc tôi. 4 Vì tôi và dân tộc tôi đã bị bán để hủy diệt, giết chết, và làm cho hư mất đi. Vả, nếu chúng tôi bị bán để làm nô lệ, tất tôi đã nín lặng, mặc dầu kẻ thù nghịch chẳng bồi thường sự thiệt hại cho vua lại được. 5 Vua A-suê-ru nói với hoàng hậu Ê-xơ-tê rằng: Kẻ dám toan lòng làm như vậy là ai, và nó ở đâu? 6 Bà Ê-xơ-tê thưa: Kẻ cừu thù, ấy là Ha-man độc ác kia. Ha-man bèn lấy làm khiếp vía trước mặt vua và hoàng hậu. 7 Vua nổi thạnh nộ, đứng dậy khỏi bữa tiệc, đi ra nơi ngự viện. Còn Ha-man vì thấy rõ vua nhứt định giáng họa cho mình, bèn ở lại nài khẩn hoàng hậu Ê-xơ-tê cứu sanh mạng mình. 8 Khi vua ở ngoài ngự viện trở vào nhà tiệc, thì Ha-man đã phục xuống trên ghế dài nơi bà Ê-xơ-tê đương ngồi. Vua bèn nói: Trong cung tại trước mặt ta, nó còn dám lăng nhục hoàng hậu sao? Lời vừa ra khỏi miệng vua, người ta liền che mặt Ha-man lại. 9 Hạt-bô-na, một hoạn quan chầu chực vua, rằng: Kìa, cây mộc hình, cao năm mươi thước, mà Ha-man đã sắm dựng tại trong nhà mình cho Mạc-đô-chê, là người đã nói trung tín để cứu vua. Vua rằng: Hãy treo nó lên đó! 10 Người ta bèn treo Ha-man nơi mộc hình mà hắn đã dựng lên cho Mạc-đô-chê. Rồi cơn giận vua bèn nguôi đi.