29

Tuyên Án Dân Ai-cập

1Vào ngày mười hai, tháng Mười, năm thứ mười, lời của CHÚA đến với tôi, 2“Hỡi con người, hãy hướng mặt ngươi chống lại Pha-ra-ôn vua Ai-cập, hãy nói tiên tri chống lại nó và toàn dân Ai-cập. 3Hãy cất tiếng và nói, ‘CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy,
  “Này, Ta chống lại ngươi, hỡi Pha-ra-ôn vua Ai-cập,
  Con thủy quái lớn đang nằm giữa các dòng sông;
  Ngươi đã dám nói, ‘Sông Nin là của ta;
  Ta đã làm ra con sông ấy cho ta.’
  4Nầy Ta sẽ móc các lưỡi câu vào hàm ngươi,
  Ta sẽ làm cho cá trong các dòng sông của ngươi bám vào vảy của ngươi;
  Ta sẽ kéo ngươi lên khỏi các dòng sông của ngươi,
  Cùng với cá trong các dòng sông của ngươi đã bám vào vảy của ngươi.
  5Ta sẽ quăng ngươi vào trong đồng hoang,
  Ngươi cùng tất cả cá trong các dòng sông của ngươi;
  Ngươi sẽ rơi vào một đồng trống, không được gom lại và đem chôn.
  Ta sẽ ban ngươi làm thức ăn cho các thú vật trên đất và các chim trời.
  6Bấy giờ toàn dân ở Ai-cập sẽ biết rằng Ta là CHÚA;
  Vì đối với nhà I-sơ-ra-ên, ngươi chỉ là một cây gậy bằng sậy.
  7Khi chúng đưa tay bám lấy ngươi, ngươi gãy ngang, và làm xước cả hai vai chúng;
  Khi chúng dựa vào ngươi, ngươi gãy ngang, và làm chúng bị lảo đảo.”’”
  8Vì thế, CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy,
  “Này, Ta sẽ sai một thanh gươm đến với ngươi,
  Nó sẽ tiêu diệt cả loài người lẫn loài thú;
  9Ðất Ai-cập sẽ trở nên hoang tàn và đổ nát;
  Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA.
  Bởi vì ngươi nói, ‘Sông Nin là của ta;
  Ta đã tạo ra con sông ấy.’
  10Vì thế, Ta chống lại ngươi, và chống lại các dòng sông của ngươi;
  Ta sẽ biến đất Ai-cập thành một nơi hoàn toàn đổ nát và hoang vu,
  Từ Mích-đôn cho đến Sy-ê-nê, và cho đến tận biên giới của Ê-thi-ô-pi.
  11Không một bàn chân nào của người ta sẽ đi qua đó,
  Không một bàn chân nào của thú vật sẽ đi qua đó;
  Nó sẽ trở nên chốn không người ở trong bốn mươi năm.
  12Ta sẽ làm cho đất Ai-cập thành một nơi hoang vu trong số những đất nước bị hoang vu;
  Các thành phố của nó sẽ không có người ở trong số các thành bị hoang phế trong bốn mươi năm.
  Ta sẽ rải người Ai-cập ra giữa các dân, và phân tán chúng ra giữa các nước.”
  13Ngoài ra, CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy,
  “Vào cuối bốn mươi năm, Ta sẽ gom nhóm người Ai-cập từ giữa các nước chúng đã bị rải đến.
  14Ta sẽ phục hồi vận mạng của Ai-cập và sẽ đem chúng trở về trong đất Pát-rô, nơi nguyên quán của chúng;
  Tại đó chúng sẽ là một vương quốc nhỏ yếu.
  15Nó sẽ là vương quốc nhỏ yếu nhất trong các vương quốc;
  Nó sẽ không bao giờ trổi hơn các nước nữa;
  Ta sẽ làm cho nó nhỏ dần, để nó sẽ không bao giờ thống trị các nước nữa.
  16Nó sẽ không còn là nơi nương dựa của nhà I-sơ-ra-ên nữa;
  Ðể chúng nhớ lại tội của chúng khi chúng quay sang nhờ cậy nó;
  Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA Hằng Hữu.”

Ba-by-lôn Sẽ Cướp Phá Ai-cập

17Vào ngày mồng một, tháng Giêng, năm thứ hai mươi bảy, lời của CHÚA đến với tôi, 18“Hỡi con người, Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã bắt quân đội của nó làm việc vất vả để đánh chiếm Ty-rơ. Mọi đầu đều đã trọc và mọi vai đều đã sờn. Tuy nhiên nó và quân đội của nó đều chẳng được chi sau khi chiếm được thành. Những gì nó chiếm được ở Ty-rơ sẽ không đủ để trả các chiến phí cho việc đánh thành. 19Vì vậy, CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, ‘Ta sẽ ban đất Ai-cập cho Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn. Nó sẽ mang đi các của cải, chiếm đoạt các chiến lợi phẩm, và cướp sạch nước ấy; đó sẽ là lương bổng cho quân đội của nó. 20Ta sẽ ban cho nó đất Ai-cập để trả lương cho những gì nó đã làm cho Ta, bởi vì chúng đã làm việc cho Ta,’” CHÚA Hằng Hữu phán vậy.
21“Trong ngày ấy, Ta sẽ khiến một sừng mọc lên cho nhà I-sơ-ra-ên, và những lời ngươi nói sẽ được chúng lắng nghe. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA.”

29

Lời Phán Xét Ai Cập

1Vào ngày mười hai, tháng mười năm thứ mười, có lời của CHÚA phán với tôi rằng: 2“Hỡi con người, hãy quay mặt nghịch cùng Pha-ra-ôn, vua Ai Cập và phán tiên tri nghịch cùng toàn thể Ai Cập. 3Hãy nói, hãy bảo nó: ‘CHÚA Toàn Năng phán rằng:
  Này, hỡi Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, Ta chống lại ngươi.
   Ngươi, con cá sấu vĩ đại đang nằm giữa các dòng sông;
  Ngươi bảo: Sông Ninh là của Ta,
   Chính Ta đã tạo ra nó.
  4Ta sẽ tra móc vào hàm ngươi,
   Làm cho cá các sông bám vào vẩy ngươi.
  Ta sẽ kéo ngươi cùng tất cả cá nơi sông
   Đã bám vào vẩy ngươi ra khỏi các dòng sông.
  5Ta sẽ ném ngươi vào sa mạc,
   Ngươi và cả những cá dưới các sông của ngươi.
  Ngươi sẽ ngã gục nơi đồng trống,
   Không thu lại được và cũng không được chôn cất.
  Ta sẽ ban ngươi làm mồi
   Cho thú vật dưới đất và chim chóc trên trời.
6Bấy giờ cả dân cư Ai Cập sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.
 Vì ngươi chỉ là cây gậy bằng lau đối với nhà Y-sơ-ra-ên.
7Khi chúng dùng tay nắm lấy ngươi thì ngươi vỡ ra từng mảnh và làm chúng rách cả vai. Khi chúng dựa vào ngươi thì ngươi gẫy và làm chúng gẫy gập lưng.
8Cho nên, CHÚA Toàn Năng phán: Này, Ta đem gươm giáo đến phạt ngươi, Ta sẽ diệt cả người lẫn thú khỏi ngươi. 9Bấy giờ đất Ai Cập sẽ trở nên hoang vu, đổ nát và chúng sẽ biết rằng Ta chính là CHÚA.
 Bởi vì ngươi bảo: Sông Ninh là của Ta, Ta đã tạo ra nó.
10Cho nên, này, Ta chống lại ngươi và các sông của ngươi. Ta sẽ làm cho đất Ai Cập, từ Mích-đôn đến Sy-e-nê ra tận bờ cõi Ê-thi-ô-bi, trở thành hoang vu đổ nát. 11Chân người sẽ không đi qua đó, chân thú vật cũng không đi qua và không ai cư trú ở đó trong bốn mươi năm. 12Trong bốn mươi năm Ta sẽ làm cho đất Ai Cập thành hoang vu giữa những đất nước hoang vu và các thành chúng nó đổ nát giữa các thành đổ nát. Ta sẽ làm cho dân Ai Cập tản lạc giữa các dân và phân tán chúng nó giữa các nước.
13Thật vậy, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Mãn hạn bốn mươi năm, Ta sẽ tập họp dân Ai Cập từ các dân mà chúng đã bị tản lạc. 14Ta sẽ hoàn lại cơ đồ cho Ai Cập, đem chúng trở về đất Pha-trô, là nguyên quán của chúng. Tại đó chúng sẽ thành một vương quốc thấp hèn. 15Ai Cập sẽ là một vương quốc thấp bé nhất trong các vương quốc và sẽ không bao giờ vươn cao hơn các nước khác nữa. Ta sẽ làm cho nó bé nhỏ đi để nó không bao giờ cai trị các nước nữa. 16Ai Cập sẽ không còn là nơi nhờ cậy cho nhà Y-sơ-ra-ên nữa nhưng chỉ gợi cho họ nhớ lại tội lỗi của họ khi chạy theo Ai Cập. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.’ ”
17Vào ngày một tháng thứ nhất năm thứ hai mươi bảy, lời của Chúa phán với tôi rằng: 18“Hỡi con người, Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn đã đem quân vất vả tấn công thành Ty-rơ. Mọi đầu đều trọc, mọi vai đều trầy, nhưng dù vất vả đánh thành Ty-rơ, người và đạo binh người đều chẳng được gì. 19Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Nầy, Ta sẽ ban đất Ai Cập cho Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn. Người sẽ đem của cải đi, chiếm đoạt các chiến lợi phẩm và cướp phá đất; những thứ ấy là tiền công cho quân đội người. 20Ta đã ban đất Ai Cập cho người để đền bù công lao người đã đánh nó vì người đã hành động cho Ta. CHÚA Toàn Năng tuyên bố.
21Vào ngày ấy Ta sẽ làm cho sừng nhà Y-sơ-ra-ên mọc lên. Còn ngươi, Ta sẽ cho môi miệng mở ra giữa chúng nó; bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.”