109

Cầu Chúa báo trả kẻ thù

Thi Thiên của Đa-vít, sáng tác cho nhạc trưởng
  1Lạy Đức Chúa Trời mà con ca ngợi,
   Xin đừng nín lặng!
  2Vì miệng kẻ ác và bọn lừa dối hả ra chống lại con,
   Chúng nói nghịch con bằng lưỡi dối trá.
  3Vây phủ con bằng lời ghen ghét,
   Và tấn công con vô cớ.
  4Chúng tố cáo con mặc dù con yêu thương chúng,
   Vì thế, con chỉ biết cầu nguyện.
  5Chúng lấy dữ trả lành,
   Lấy ghét báo thương.

  6Xin sai kẻ ác chống lại nó,
   Và đặt kẻ chống đối đứng bên phải nó.
  7Khi nó bị phán xét, nguyện nó bị kết tội
   Và lời cầu nguyện nó bị kể như tội lỗi.
  8Nguyện các ngày của đời nó ngắn đi,
   Nguyện kẻ khác chiếm lấy chức vụ nó
  9Nguyện con cái nó trở thành kẻ mồ côi,
   Và vợ nó thành người góa bụa.
  10Nguyện con cái nó đi lang thang ăn mày,
   Phải đi xin ăn xa khỏi nhà hoang của chúng.
  11Nguyện chủ nợ xiết hết mọi vật nó có.
   Kẻ ngoại bang cướp lấy hoa lợi của công lao nó.
  12Nguyện chẳng ai làm ơn cho nó,
   Không ai thương xót đến những đứa con mồ côi của nó.
  13Nguyện dòng dõi nó bị diệt đi,
   Tên chúng bị xóa mất trong thế hệ kế tiếp.
  14Nguyện sự gian ác của tổ phụ nó bị nhắc lại trước mặt Đức Giê-hô-va;
   Tội lỗi của mẹ nó không hề bôi xóa được.
  15Nguyện các tội ác ấy hằng ở trước mặt Đức Giê-hô-va
   Để Ngài xóa kỷ niệm chúng khỏi đất.
  16Vì nó không nhớ làm ơn,
   Nhưng lại bắt bớ người khốn cùng thiếu thốn,
   Và kẻ có lòng đau thương để giết đi.
  17Nó ưa nguyền rủa; sự nguyền rủa đổ trên đầu nó;
   Nó không thích chúc phước; phước cũng cách xa nó.
  18Nó mặc sự nguyền rủa khác nào chiếc áo;
   Sự nguyền rủa thấm vào thân nó như nước,
   Như dầu thấm vô xương cốt nó.
  19Nguyện sự nguyền rủa như chiếc áo bao bọc nó,
   Như cái đai luôn thắt quanh lưng.

  20Đức Giê-hô-va sẽ báo trả như vậy cho kẻ thù của con,
   Và cho những kẻ nói điều ác để hại mạng sống con.
  21Nhưng lạy Chúa là Đức Giê-hô-va,
   Vì danh Chúa, xin hậu đãi con;
   Vì lòng nhân từ Chúa là tốt lành, xin giải cứu con.
  22Vì con khốn cùng và thiếu thốn;
   Lòng con đau xót tận tâm can.
  23Đời con qua đi như bóng xế chiều,
   Bị đẩy đi đây đó như cào cào.
  24Gối con run rẩy vì kiêng ăn,
   Thân thể con gầy mòn, ốm yếu.
  25Con trở thành nỗi sỉ nhục cho chúng;
   Mỗi khi chúng thấy con thì lắc đầu.

  26Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con ôi! Xin giúp đỡ con,
   Và cứu con theo lòng nhân từ của Chúa;
  27Để người ta biết rằng đây là tay Đức Giê-hô-va,
   Chính Ngài đã làm điều đó.
  28Chúng nguyền rủa con, nhưng Chúa lại ban phước cho con.
   Khi chúng dấy lên chắc sẽ bị hổ thẹn,
   Còn đầy tớ Chúa sẽ được vui vẻ.
  29Nguyện kẻ thù của con phải mặc lấy sự sỉ nhục,
   Bao phủ mình bằng sự xấu hổ như cái áo.
  30Bấy giờ, miệng con sẽ hết sức cảm tạ Đức Giê-hô-va
   Và ca ngợi Ngài giữa đoàn dân đông.
  31Vì Ngài đứng bên phải người thiếu thốn,
   Để giải cứu mạng sống họ khỏi kẻ kết án.

109

Thơ Đa-vít - Soạn cho nhạc trưởng

1Thưa Thượng Đế, Đấng con ca tụng,
Xin đừng im hơi lặng tiếng!
2Mồm mép quân thù đang mở rộng,
Uốn lưỡi dối gạt nói hành con,
3Phủ đầu con với những câu thù hận,
Đả kích, sỉ mạ con vô cớ.
4Con thương họ, nhưng họ tố cáo,
Ngay cả lúc con cầu thay cho họ.
5Họ luôn luôn lấy ác báo thiện
Lấy hận thù đáp lễ tình thương
6Xin Chúa đặt người bạo ngược xét xử nó,
Cử người buộc tội nó trước phiên tòa.
7Trước vành móng ngựa, nó bị kết án,
Lời cầu khẩn nó bị coi là mắc tội.
8Cuộc đời nó bị rút ngắn lại,
Tài sản nó bị người khác tước đoạt,
9Con cái nó trở thành côi cút,
Vợ nó lâm vào cảnh góa bụa,
10Dòng dõi nó lang thang hành khất,
Nhà dột vách nát cũng bị tịch thu.
11Để bọn chủ nợ cướp mất tài sản,
Và người lạ tước đoạt tiền công họ.
12Không còn ai tỏ chút lòng thương xót,
Không một kẻ chạnh thương đàn con côi.
13Để con cái họ bị tuyệt tự,
Và tên tuổi họ bị gạch bỏ.
14Tội ác cha ông họ vẫn bị Ngài ghi nhớ
Và lỗi lầm của mẹ họ không được xóa bôi.
15Nguyện họ phải ra hầu Chúa luôn,
Và kỷ niệm của họ trên đất bị xóa.
16Vì họ chẳng bao giờ thương xót ai,
Chỉ khủng bố, bức hại người nghèo khổ,
Và săn bắt người nản lòng để giết đi.
17Họ thích chửi rủa, nên bị người nguyền rủa,
Chẳng bao giờ cầu phúc nên phúc lánh xa.
18Họ lấy nguyền rủa phủ thân mình như mặc áo,
Nguyện lời rủa sả tràn ngập họ như nước,
Dầm thấm xương tủy họ như dầu.
19Nguyện họ bị lời nguyền rủa bao bọc,
Như giây nịt mang luôn dưới hông.
20Nguyện quân thù bị báo trả xứng đáng
Và bọn nói hành tôi bị hình phạt công bằng.
21Nhưng, thưa Chúa Hằng Hữu, xin can thiệp
Vì con mang danh là con cái Chúa,
Xin giải cứu con vì Chúa nhân từ.
22-23Con trượt dốc rơi vô tử địa,
Như châu chấu bị rảy văng vào lửa,
24Con đói khát nên đầu gối rã rời
Thân hình tiều tụy, gầy guộc.
25Con trở thành biểu tượng con người thất bại,
Dân chúng thấy con đều lắc đầu phỉ nhổ.
26Thưa Chúa Hằng Hữu, Chân Thần,
Xin ra tay cứu giúp, phù hộ
Giải cứu con vì Chúa nhân từ.
27Xin cho họ biết bàn tay Chúa,
Chính Ngài đã can thiệp giải nguy.
28Dù họ nguyền rủa thế nào con cũng chịu,
Miễn sao con được Chúa ban phúc lành.
Khi họ nổi lên quấy phá, xin dằn mặt
Trong khi các tôi tớ Chúa hân hoan.
29Nguyện bọn người gian cáo bị ô danh,
Sỉ nhục bao trùm người họ.
30Con sẽ reo mừng cảm tạ Chúa,
Con sẽ ca tụng Ngài, giữa nhân dân,
31Vì Chúa luôn luôn phù hộ người nghèo khổ,
Giải cứu người khỏi tay bọn sát nhân.