12

Y-Yakơ Khĭt, Y-Pêtrôs Bu Krŭng Jêh Ri Klaih

1Rnôk nây lĕ, hđăch Hêrôt ntơm ƀư djơh ma bar pe nuyh tâm phung ngih Brah Ndu. 2Păng đă bu nkhĭt Y-Yakơ, nâu Y-Yôhan, ma đao gưm. 3Saơ nau nây maak ma phung Yuđa, păng đă bu nhŭp Y-Pêtrôs tâm ban lĕ. Nar nây jêng nar sa kapŭng mâu geh ndrui. 4Jêh nhŭp, păng krŭng tâm ndrung. Păng jao ma phung tahan puăn kơn gak, du kơn geh puăn nuyh tahan, hđăch Hêrôt mĭn jêh, lôch nar Nau Găn mra sŏk leo păng ta năp phung ƀon lan. 5Pôri Y-Pêtrôs gŭ tâm ndrung, ƀiălah phung ngih Brah Ndu mbơh sơm ma Brah Ndu mâu blau hŭnh yor păng.
6Măng lor ma hđăch Hêrôt ŭch sŏk păng, ăn ta năp phung ƀon lan, Y-Pêtrôs bêch ta vah vang bar hê tahan chiă, ti păng kât ma bar njăr rse rvăk, jêh ri ta năp bôk mpông geh phung tahan chiă uănh ndrung bu nă. 7Ƀâtlât du huê tông păr ueh Kôranh Brah văch jêh ri geh nau ang nchrat tâm ndrung. Tông păr ueh gŏ Y-Pêtrôs ta pŭng, rlay păng jêh ri lah pô aơ: "Dâk hom gơnh." Jêh ri rse rvăk tŭp tă bơh ti păng: 8Tông păr ueh lah ma păng: "Vân hom rse bŭt may, soh ntâu jot", Y-Pêtrôs tông. Tông păr ueh lah ma păng: "Soh hom ao mbâl may hăn tĭng gâp." 9Y-Pêtrôs du luh jêh ri tĭng. Păng mâu gĭt nau tông păr ueh nây jêng ngăn, ƀiălah păng mĭn ma nau păng mbơi saơ. 10Tơlah khân păng rgăn lăn jêh ntŭk tahan chiă tal nguay, n'ho ma tal bar, khân păng tât ta mpông pêr nây pơk êng păng, ta năp khân păng. Khân păng luh hăn ta trong sâng. Ƀâtlât, tông păr ueh du bơh Y-Pêtrôs.
11Tơlah Y-Pêtrôs mĭn nanê̆ jêh, păng lah pô aơ: "Aƀaơ aơ mơ gâp gĭt ngăn, Kôranh Brah njuăl jêh tông păr ueh Păng, tâm rklaih gâp bơh ti hđăch Hêrôt, jêh ri bơh lĕ nau phung Yuđa ŭch ƀư ma gâp ", 12jêh păng mĭn, păng hăn ta ngih H'Mari, mê̆ Y-Yôhan, trơn amoh Y-Markôs. Ta nây geh âk bunuyh gŭ rƀŭn mbơh sơm. 13Păng goh mpông padih, geh du huê bu ur, amoh H'Rôt hăn iăt. 14Jêh gĭt năl bâr Y-Pêtrôs, păng răm ngăn, tât mâu hôm pơk mpông ôh, ƀiălah păng sĭt mbơh ma bu, Y-Pêtrôs gŭ panăp mpông. 15Bu lah ma păng: "Ay moih." Ƀiălah păng râng nau nây jêng ngăn. Khân păng lah: "Tông păr ueh păng yơh!" 16Ƀiălah Y-Pêtrôs ăt goh ngăn. Tơlah jêh pơk mpông, khân păng hih rhâl ngăn saơ Y-Pêtrôs. 17Ƀiălah Y-Pêtrôs yơr ti đă khân păng gŭ rklăk, jêh ri nkoch bri mâm nau Kôranh Brah rklaih jêh păng tă bơh ndrung nây: "Mbơh hom nau aơ ma Y-Yakơ jêh ri ăn phung oh nâu gĭt." Jêh nau nây păng luh du, hăn ta ntŭk êng.
18Lah trôk ang jêh, geh nau uh ah toyh tâm phung tahan, yorlah khân păng mâu gĭt ôh moh nau tât jêh ma Y-Pêtrôs. 19Hđăch Hêrôt đă bu joi ƀiălah mâu hôm dơi saơ ôh. Păng sek ôp phung tahan chiă jêh ri đă bu nhŭp nkhĭt lơi. Jêh ma nây hđăch jŭr tă bơh n'gor Yuđa hăn ta ƀon Sêsarê, păng gŭ ta nây.

Hđăch Hêrôt Khĭt

20Hđăch Hêrôt nuih ma phung Tyre jêh ri phung Sidôn, ƀiălah phung nây, tă sa jiăng đah Y-Blastus, du huê kôranh toyh păng, khân păng du ai ndrel hăn ta hđăch dăn nau đăp mpăn, yorlah n'gor khân păng geh ndơ sông sa bơh n'gor hđăch. 21Tât ta nar tâm nal, jêh hđăch Hêrôt nkrơ̆ ndơ hđăch, gŭ ta klơ sưng, jêh ri nti lah ta năp phung âk. 22Phung ƀon lan nter lah: "Bâr aơ brah ngơi, mâu di bâr bunuyh ôh!" 23Ƀâtlât geh du huê tông păr ueh Kôranh Brah dong hđăch Hêrôt yorlah păng mâu yơk ma Brah Ndu ôh, jêh ri păng khĭt rhai sa.
24Ƀiălah Nau chroh Brah Ndu lơ hâu bu tăng lư lam ntŭk. 25Y-Ƀarnaƀas jêh ri Y-Sôl, jêh lôch kan khân păng, sĭt tă ƀon Yêrusalem, jă hăn ndrel ma khân păng Y-Yôhan, trơn amoh Y-Markôs.

12

Hội Thánh bị bắt bớ. – Phi-e-rơ bị tù và được giải cứu

1Đang lúc ấy, vua Hê-rốt ra tay bức hại một số người trong Hội Thánh. 2Vua dùng gươm giết Gia-cơ là anh của Giăng; 3Khi thấy điều đó vừa lòng người Do Thái, vua cũng sai bắt Phi-e-rơ nữa. 4Bấy giờ là những ngày lễ Bánh Không Men. Vua bắt Phi-e-rơ bỏ vào ngục, giao cho bốn toán lính thay phiên canh giữ, và định sau lễ Vượt Qua sẽ đem ra xử trước dân chúng. 5Vậy, Phi-e-rơ bị giam trong ngục, còn Hội Thánh cứ khẩn thiết cầu nguyện với Đức Chúa Trời cho ông.
6Nhưng, ngay trong đêm trước khi Hê-rốt đưa Phi-e-rơ ra xử, Phi-e-rơ đang ngủ giữa hai tên lính, bị xích bằng hai xiềng và có lính canh giữ trước cửa ngục. 7Thình lình, một thiên sứ của Chúa xuất hiện, và ánh sáng chiếu trong ngục tối. Thiên sứ đập vào sườn Phi-e-rơ đánh thức ông và nói: “Hãy mau trỗi dậy.” Xiềng liền rớt ra khỏi tay ông. 8Thiên sứ bảo: “Hãy nịt lưng và mang dép vào.” Phi-e-rơ làm theo. Thiên sứ lại tiếp: “Hãy mặc áo ngoài và theo ta.” 9Phi-e-rơ bước ra theo mà không biết rằng điều thiên sứ làm đó là thật, cứ tưởng là mình thấy khải tượng. 10Khi qua khỏi vọng canh thứ nhất, rồi vọng canh thứ hai, họ đến cổng sắt dẫn vào thành phố. Cổng đó tự động mở ra trước mặt hai người và họ vượt qua, ra ngoài đường phố; thiên sứ lập tức lìa Phi-e-rơ.
11Phi-e-rơ tỉnh lại và nói: “Bây giờ tôi biết chắc rằng Chúa đã sai thiên sứ Ngài giải cứu tôi thoát khỏi tay Hê-rốt và khỏi mọi điều dân Do Thái đang mong đợi.” 12Khi nhận thức được điều đó, ông đến nhà Ma-ri, mẹ của Giăng, cũng gọi là Mác; ở đây có nhiều người đang nhóm lại cầu nguyện. 13Ông gõ cửa cổng trước, một đầy tớ gái tên Rô-đơ đi ra nghe ngóng. 14Nhận ra tiếng Phi-e-rơ, cô quá vui mừng đến nỗi quên cả mở cổng, mà chạy trở vào báo tin rằng Phi-e-rơ đang đứng trước cổng. 15Họ bảo: “Cô điên rồi!” Nhưng nàng quả quyết đó là thật. Họ nói: “Chắc là thiên sứ của ông.” 16Nhưng Phi-e-rơ cứ tiếp tục gõ; khi họ mở cổng, thấy Phi-e-rơ thì kinh ngạc. 17Nhưng ông lấy tay ra hiệu bảo im lặng, rồi thuật lại cho họ cách nào Chúa đã cứu mình khỏi ngục; ông bảo: “Hãy cho Gia-cơ và anh em biết việc nầy.” Sau đó, ông ra đi và đến một nơi khác.
18Đến sáng, có sự rối loạn lớn giữa bọn binh lính, vì họ không biết việc gì đã xảy ra cho Phi-e-rơ. 19Hê-rốt sai truy lùng nhưng không tìm được Phi-e-rơ; vua tra hỏi những người lính canh, rồi ra lệnh giết chúng. Sau đó, vua rời Giu-đê xuống Sê-sa-rê và lưu lại tại đó.

Vua Hê-rốt băng hà

20Bấy giờ, Hê-rốt rất tức giận dân Ty-rơ và Si-đôn; vì vậy, họ đồng lòng đến chầu vua. Sau khi thuyết phục được viên cận thần của vua là Ba-la-tút, họ đến cầu hòa vì xứ họ lệ thuộc vào lương thực của xứ vua. 21Đến ngày đã định, Hê-rốt mặc triều phục ngồi trên ngai truyền phán cho họ. 22Dân chúng kêu lớn: “Đây là tiếng của một vị thần, không phải tiếng loài người đâu!” 23Lập tức, một thiên sứ của Chúa đánh Hê-rốt vì vua không nhường vinh quang cho Đức Chúa Trời. Vua bị trùng đục mà chết.
24Bấy giờ, đạo Đức Chúa Trời tiếp tục gia tăng và ngày càng phát triển. 25Sau khi hoàn tất nhiệm vụ giao phó, Ba-na-ba và Sau-lơ rời Giê-ru-sa-lem trở về An-ti-ốt, dẫn theo Giăng, cũng gọi là Mác.