6

Hungh Diex Taaih Mo^nde^kai

1Wuov muonz hungh diex bueix maiv njormh. Ninh ziouc paaiv mienh mingh dorh hungh douh sou, dongh fiev jienv zic duqv jangx nyei sic, daaih doqc bun ninh muangx. 2Yiem wuov sou buatc fiev jienv Mo^nde^kai hiuv duqv ziouc gorngv cuotv hungh diex nyei i dauh zuov gaengh jien, Mbikc^taa^naa caux Teletv, daav za'eix daix Aa^haa^su^e^latv Hungh.
3Hungh diex naaic gaax, “Weic naaiv deix sic yie mbuo bun jiex haaix nyungc zingh nyeic fai zoux haaix nyungc taaih jiex ninh?”
 Fu-sux hungh diex nyei jien dau, “Maiv gaengh bun jiex haaix nyungc.”
4Hungh diex naaic, “Ih zanc maaih haaix dauh yiem hungh dinc nyei laatc gu'nyuoz maengx?” Wuov zanc Haamaan jang-jang bieqc laatc gaengh daaih oix tov hungh diex bun zorqv Mo^nde^kai dorh mingh ninh liuc leiz ziangx nyei ndiux jaang dorngx.
5Hungh nyei jien dau, “Haamaan souv jienv laatc gu'nyuoz.”
 Hungh diex gorngv, “Heuc ninh bieqc daaih maah!”
6Haamaan bieqc daaih, hungh diex ziouc naaic ninh, “Se gorngv yie buangv hnyouv oix taaih laanh mienh, yie horpc zuqc hnangv haaix nor zoux?”
 Haamaan yiem hnyouv hnamv, “Hungh diex oix taaih nyei mienh maiv zeiz yie nor, aengx maaih haaix laanh?”
7Ninh ziouc dau hungh diex, “Weic hungh diex buangv hnyouv taaih nyei mienh, 8oix zuqc zorqv hungh diex zuqv jiex nyei domh lui-ndaauv caux geh jiex nyei maaz, se maaih hungh diex nyei jangx-hoc yiem maaz nyei m'nqorngv. 9Aengx zorqv lui caux maaz jiu bun dauh zoux gauh hlo jiex nyei jien. Bun wuov dauh domh jien tengx dongh hungh diex buangv hnyouv taaih wuov laanh mienh zuqv jienv hungh lui, bun geh jienv maaz. Oix zuqc ken jienv gan zingh nyei hei-horngc, yiem wuov ndaangc maengx heuc jienv, zunh jienv mingh gorngv, ‘Hungh diex buangv hnyouv taaih nyei mienh se hnangv naaiv aqv.’+”
10Hungh diex gorngv mbuox Haamaan, “Gaanv mingh zorqv domh lui-ndaauv caux maaz daaih yaac ziux meih gorngv nyei waac zoux weic taaih zueiz jienv hungh dinc nyei laatc gaengh wuov laanh Yiutai Mienh, Mo^nde^kai. Ziux meih gorngv nyei waac maiv dungx bungx ndortv yietc nyungc.
11Haamaan ziouc dorh hungh diex nyei domh lui-ndaauv tengx Mo^nde^kai zuqv jienv, aengx dorh maaz bun ninh geh jienv ziouc ken jienv maaz gan zingh nyei hei-horngc mingh. Ninh yiem wuov ndaangc maengx heuc jienv gorngv, “Hungh diex buangv hnyouv taaih nyei mienh se hnangv naaiv aqv.”
12Nqa'haav Mo^nde^kai nzuonx hungh dinc nyei laatc gaengh. Haamaan cietv nzauh betv yieqv nyei buang jienv m'nqorngv, gaanv jienv nzuonx ninh ganh nyei biauv, 13zorqv ninh buangh nyei yietc zungv sic mbuox ninh nyei auv, Se^e^letv, caux ninh nyei zuangx loz-gaeng doic.
 Ninh nyei auv, Se^e^letv, caux tengx ninh caangh laangh nyei mienh gorngv, “Meih yiem Mo^nde^kai nyei nza'hmien jiez gorn suei. Ninh m'daaih Yiutai Mienh, meih ziouc maiv haih hingh aqv. Zungv oix zuqc baaic nzengc.”
14Ninh mbuo caux Haamaan corc gorngv jienv waac wuov zanc, hungh diex nyei jien daaih taux yaac dorh Haamaan gaanv mingh nyanc E^se^te mbenc ziangx nyei lai-hnaangx.

6

Vua Tri Ơn Mộc-đê-cai

1Tối hôm đó vua ngủ không được; vua truyền lệnh mang các sách kỷ yếu và sách sử ký đến đọc cho vua nghe. 2Người ta thấy trong đó có chép thể nào Mộc-đê-cai đã báo cáo âm mưu của Bích-than và Tê-rếch, hai quan thái giám của vua, những người có trách nhiệm canh giữ cung môn, đã âm mưu ám sát Vua A-ha-suê-ru. 3Vua hỏi, “Mộc-đê-cai có được tưởng thưởng hay tuyên dương gì vì công trạng ấy chăng?”
 Các cận thần của vua đáp, “Ông ấy chẳng được gì cả.”
4Vua hỏi, “Ai đang ở ngoài nội điện?”
 Vả, bấy giờ Ha-man vừa bước vào tiền sảnh của nội điện để đến tâu với vua, xin phép treo cổ Mộc-đê-cai trên mộc hình ông đã dựng.
5Vì thế các cận thần của vua tâu với vua, “Tâu, có Ha-man ở ngoài đó. Ông ấy đang đứng ở sân chầu.”
 Vua phán, “Hãy truyền cho ông ấy vào.”
6Vậy Ha-man vào và vua nói với ông, “Người mà trẫm muốn tôn trọng thì phải làm gì cho người ấy?”
 Ha-man tự nhủ thầm, “Có ai mà vua muốn tôn trọng hơn ta chứ?”
7Vì thế Ha-man tâu với vua, “Người mà hoàng thượng muốn tôn trọng thì xin hoàng thượng 8cho lấy bộ triều phục của hoàng thượng mặc, con ngựa hoàng thượng cỡi, và vương miện hoàng thượng đội trên đầu đến. 9Ðoạn, xin hoàng thượng truyền cho vị thượng quan được tôn trọng nhất, để vị ấy mặc bộ áo mão đó cho người được hoàng thượng muốn tôn trọng, rồi để vị ấy dắt con ngựa có người được hoàng thượng muốn tôn trọng cỡi, đi dạo khắp quảng trường ở kinh đô, và hô to trước mặt người ấy rằng: ‘Ðây là cách đãi ngộ cho người được vua muốn tôn trọng.’”
10Bấy giờ vua nói với Ha-man, “Hãy mau mau lấy bộ triều phục và ngựa, y như lời ngươi nói, mặc cho Mộc-đê-cai người Do-thái đang ngồi ở cổng hoàng cung. Tất cả những gì ngươi nói, chớ bỏ sót điều nào.”
11Vậy Ha-man lãnh lấy bộ triều phục và ngựa. Ông mặc bộ triều phục ấy cho Mộc-đê-cai, rồi dắt con ngựa có Mộc-đê-cai cỡi, đi dạo khắp quảng trường của kinh đô và hô to, “Ðây là cách đãi ngộ cho người được vua muốn tôn trọng.”
12Sau đó Mộc-đê-cai trở lại cổng hoàng cung, còn Ha-man thì vội vàng đi về nhà ông, lòng đầy sầu thảm và đầu trùm lại. 13Ha-man thuật lại cho Xê-rếch vợ ông và cho các bạn ông về những gì đã xảy ra cho ông. Các cố vấn của ông và Xê-rếch vợ ông nói với ông, “Nếu đó là Mộc-đê-cai, dòng dõi của dân Do-thái, thì hoạn lộ của ông đã bắt đầu suy bại rồi. Ông sẽ không thắng nổi hắn đâu, nhưng ông chắc chắn sẽ thất bại trước mặt hắn.”
14Ðang khi họ còn nói chuyện với ông, các quan thái giám của vua đến mời Ha-man phải mau lẹ đến dự tiệc do Ê-xơ-tê đã chuẩn bị.