8

犹太人的反击

1那日,亚哈随鲁王把犹太人的仇敌哈曼的家产赐给以斯帖王后。末底改也来到王面前,因为以斯帖已经告诉王,末底改跟她是什么关系。 2王摘下自己的戒指,就是从哈曼取回的,给了末底改以斯帖末底改管理哈曼的家产。
3以斯帖又在王面前求情,俯伏在他脚前,流泪哀求他阻止亚甲哈曼犹太人的恶谋。 4王向以斯帖伸出金杖,以斯帖就起来,站在王面前, 5说:“王若以为好,我若在王面前蒙恩,王若认为合宜,我若在王眼前得喜悦,请王下谕旨,废除亚甲哈米大他的儿子哈曼设谋,要杀灭王各省的犹太人所颁的诏书。 6我何忍见我本族的人受害?何忍见我同宗的人被灭呢?” 7亚哈随鲁王对以斯帖王后和犹太末底改说:“因为哈曼要下手害犹太人,看哪,我已把他的家产赐给以斯帖,也把哈曼挂在木架上了。 8你们可以照你们看为好的,奉王的名写谕旨给犹太人,用王的戒指盖印;因为奉王的名所写、用王的戒指盖印的谕旨是不能废除的。”
9三月,就是西弯月二十三日,当时王的一些书记受召而来,按着末底改所吩咐的,用各省的文字、各族的语言,以及犹太人的文字语言写谕旨,传给那从印度直到古实一百二十七省的犹太人,以及总督、省长和领袖。 10末底改亚哈随鲁王的名写谕旨,用王的戒指盖印,交给信差们骑上御用的王室快马去颁布。 11-12王准各城各镇的犹太人在一日之内,在十二月,就是亚达月的十三日聚集,在亚哈随鲁王的各省保护自己的性命,剪除,杀戮,灭绝那要攻击犹太人的各省各族所有的军队,以及他们的妻子儿女,夺取他们的财产为掠物。 13这谕旨的抄本以敕令的方式在各省颁布,通知各族,使犹太人预备等候那日,好在仇敌身上报仇。 14于是骑御用快马的信差奉王命催促,急忙起行;敕令传遍了书珊城堡。
15末底改穿着蓝色白色的朝服,头戴大金冠冕,又穿紫色细麻布的外袍,从王面前出来;书珊城充满了欢乐的呼声。 16犹太人有光荣,欢喜快乐,得享尊贵。 17王的谕旨和敕令所到的各省各城,犹太人都欢喜快乐,摆设宴席,以那日为吉日。国中许多民族的人因惧怕犹太人,就自称为犹太人。

8

Mạc-đốc hưởng vinh hoa

1Cũng trong ngày đó, hoàng đế A-suê-ru ban cho hoàng hậu E-xơ-thê tất cả tài sản của Ha-man, kẻ thù dân Do thái. E-xơ-thê cho hoàng đế biết Mạc-đốc là bà con và cha nuôi của bà, nên Mạc-đốc được vào cung gặp vua. 2Vua tháo chiến nhẫn đã lấy lại từ Ha-man, trao cho Mạc-đốc. Hoàng hậu E-xơ-thê lập Mạc-đốc làm quản đốc tài sản của Ha-man.
3Hoàng hậu E-xơ-thê lại vào nội điện quỳ dưới chân vua khóc lóc cầu xin vua hủy bỏ kế hoạch Ha man định tiêu diệt dân Do- thái. 4Vua đưa quyền trượng bằng vàng ra cho E-xơ-thê, bà đứng dậy trước mặt vua, 5và tâu: "Nếu điều tôi cầu xin đẹp ý vua và được vua chấp thuận, nếu phận hèn này được vua thương xót, xin ban sác lệnh hủy bỏ công văn của Ha man, con Ha-mê-đa-tha, người A-gát định tiêu diệt dân Do-thái trong toàn thể đế quốc. 6Làm sao tôi chịu đựng nổi thảm họa xảy đến cho đồng bào tôi và đứng nhìn cảnh dân tộc tôi bị diệt chủng?"
7Vua A-suê-ru bảo hoàng hậu E-xơ-thê và Mạc-đốc, người Do thái: "Ta đã cho E-xơ-thê tài sản của Ha-man, còn nó đã bị treo cổ vì âm mưu tiêu diệt người Do-thái. 8Bây giờ hãy viết thư cho người Do-thái, ngươi muốn viết gì tùy ý. Thư sẽ ký tên ta, đóng dấu bằng nhẫn của ta, như thế sẽ không thể nào thay đổi được."
9Các thư ký của vua lập tức được triệu tập vào ngày 23 tháng 3, theo lệnh Mạc-đốc để thảo văn thư gửi cho người Do-thái, cho các thống đốc, tổng trấn và quan chức các tỉnh từ Ấn độ đến Ê-ti-ô-pi, gồm 127 tỉnh. Thư viết theo ngôn ngữ từng dân tộc ở mỗi địa phương, thư cho người Do-thái theo ngôn ngữ của họ. 10Thư này ký tên vua A-suê-ru và đóng dấu bằng nhẫn vua, do lính trạm của hoàng đế cỡi ngựa, lừa, lạc đà đem đi khắp nơi. 11Theo văn thư này, vua cho phép người Do-thái tại mỗi đô thị được tập họp lại để bảo vệ sinh mạng mình và đánh giết, tiêu diệt tất cả lực lượng của các dân thù địch và cướp đoạt tài sản của họ. 12Ngày ấn định để thực hiện việc này trong tất cả các tỉnh của vua A-suê-ru là ngày 13 tháng chạp. 13Bản sao sắc lệnh này cũng được gởi đến cho mỗi tỉnh trong đế quốc để công bố cho mọi nước biết và để người Do-thái chuẩn bị sẵn sàng báo thù kẻ chống nghịch. 14Vâng lệnh vua, các lính trạm hoả tốc tống đạt sắc lệnh này đi khắp nơi cũng như tại kinh đô Su-sa. 15Mạc-đốc, mặc triều phục xanh và trắng, đầu đội mão miện bằng vàng với chiếc áo dài màu tím, từ hoàng cung bước ra đường phố, được dân thành Su-sa hoan hô nhiệt liệt. 16Dân Do-thái khắp nơi đều vui mừng, sung sướng, rạng rỡ, hãnh diện. 17Tại các tỉnh và đô thị, khi đạo luật của vua gửi đến, người Do-thái mở tiệc ăn mừng, liên hoan như ngày hội. Nhiều người dân bản xứ cũng tự xưng là Do-thái, vì họ rất sợ người Do-thái.