63

Tơlơi Yahweh Dưi Hĭ Kơ Ƀing Rŏh Ayăt Ñu

1Ƀing gak dŏ ƀơi khul pơnăng plei Yerusalaim tơña tui anai,
  “Hlơi jing pô rai mơ̆ng plei Bozrah,
   jing plei phŭn lŏn čar Edôm, hlak buh ao phyung mriah huč lĕ?
  Hlơi jing pô anai, jing pô buh ao kơdrưh kơang,
   kơsung tơbiă pơrơđah tơlơi kơtang dưi hĭ ñu lĕ?”
 Pô Ding Kơna Yahweh laĭ glaĭ tui anai,
  “Anŭn jing Kâo yơh, pơhaih amăng tơlơi tơpă hơnơ̆ng,
   jing Pô dưi kơtang kiăng kơ pơklaih.”
2Ƀing gak tơña dơ̆ng tui anai,
  “Yua hơget khul ao ih mriah,
   hrup hăng ao ƀing juă dje̱t ƀơi anih djet boh kơƀâo lĕ?”
3Pô Ding Kơna anŭn laĭ glaĭ dơ̆ng tui anai,
  “Kâo hơmâo juă dje̱t laih hơjăn ƀơi anih djet,
   laih anŭn mơ̆ng ƀing lŏn čar pơkŏn ƀu hơmâo hlơi pô djru kơ Kâo ôh.
  Kâo jăm juă ƀing rŏh ayăt anŭn amăng tơlơi Kâo hil kar hăng juă dje̱t boh kơƀâo
   laih anŭn drah gơñu kơčaĭ pơ khul ao Kâo,
   tơl abih ao Kâo jing hĭ mriah huč yơh.
  4Kâo ngă khul tơlơi anŭn yuakơ hrơi rŭ nua dŏ amăng jua pơmĭn Kâo,
   laih anŭn thŭn tơlơi Kâo song mă ană plei Kâo hơmâo truh laih.
  5Kâo lăng hyu, samơ̆ ƀu hơmâo hlơi pô kiăng kơ djru kơ Kâo ôh,
   Kâo dŏ kơtuă biă mă kơ tơlơi ƀu hơmâo hlơi pô ôh gŭm djru brơi.
  Tui anŭn, hăng hơpăl tơngan Kâo pô yơh, Kâo pơklaih hĭ ƀing ană plei Kâo,
   laih anŭn tơlơi hil Kâo pô yơh pơkơtang brơi kơ Kâo.
  6Kâo jăm juă ƀing lŏn čar amăng tơlơi hil Kâo kar hăng juă dje̱t boh kơƀâo.
   Amăng tơlơi hil Kâo yơh Kâo brơi ƀing gơñu sêng grêng kar hăng măt tơpai
   laih anŭn tuh drah tơlơi hơdip gơñu ƀơi tơnah.”

Tơlơi Bơni Hơơč Laih Anŭn Tơlơi Iâu Laĭ

7Pô pơala Yesayah pơhiăp tui anai,
  “Kâo či ruai khul tơlơi khăp hiam klă Yahweh,
   laih anŭn bơni hơơč kơ Ñu kơ khul tơlơi hiam Ñu hơmâo ngă laih,
   jing abih bang bruă mơnuă Yahweh hơmâo ngă laih kơ ƀing ta.
  Sĭt yơh, lu tơlơi bruă hiam Ñu hơmâo ngă laih
   kiăng kơ brơi kơ ƀing ană plei Israel,
   tui hăng tơlơi glưh pran jua Ñu laih anŭn lu tơlơi khăp hiam klă Ñu.
  8Ñu laĭ tui anai, ‘Sĭt yơh ƀing gơñu jing ƀing ană plei Kâo,
   jing ƀing ană đah rơkơi ƀu či pleč ƀlŏr hăng Kâo ôh.’
   Tui anŭn, Ñu jing hĭ Pô Pơklaih gơñu yơh.
  9Tơdang ƀing gơñu tŭ mă abih bang tơlơi rŭng răng truh ƀơi ƀing gơñu, Ñu ăt rŭng răng mơ̆n,
   laih anŭn ling jang ƀơi anăp Ñu pơklaih hĭ ƀing gơñu yơh.
  Ñu song mă ƀing gơñu lu wơ̆t, yuakơ Ñu khăp laih anŭn pap brơi kơ ƀing gơñu yơh.
   Amăng abih bang khul rơnŭk hlâo adih yơh, Ñu pŭ̱ đĭ ƀing gơñu laih anŭn pi ba ƀing gơñu.
  10Samơ̆ ƀing gơñu tơgŭ pơkơdơ̆ng
   laih anŭn pơrơngot hĭ Yang Bơngăt Hiam.
  Tui anŭn, Ñu wơ̆t glaĭ hăng jing hĭ rŏh ayăt gơñu
   laih anŭn Ñu pô pơblah pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing gơñu.

  11“Tơdơi kơ anŭn, ƀing ană plei Ñu hơdơr glaĭ khul rơnŭk đưm hlâo adih,
   jing rơnŭk Môseh hrŏm hăng ƀing ană plei Israel,
  ƀing gơñu čŏk hia hăng pơtơña kơ tơdruă: Pơpă Pô ba laih ƀing gơñu găn ia rơsĭ,
   hăng ƀing wai triu tơpul triu Ñu lĕ?
  Pơpă Pô pơkiaŏ
   Yang Bơngăt Hiam Ñu kiăng kơ dŏ amăng ƀing gơñu lĕ?
  12Pơpă Pô brơi laih hơpăl ang yang dưi mơyang Ñu
   kiăng kơ gŭm djru tơngan gah hơnuă Môseh lĕ?
  Pơpă Pô pơkăh pơpha ia ƀơi anăp ƀing Israel,
   kiăng kơ anăn Ñu jing anăn hing ang hlŏng lar lĕ?
  13Pơpă Pô dui ba laih ƀing gơñu găn ia dơlăm anŭn lĕ?
   Kar hăng sa drơi aseh amăng glai kơmrơ̆ng,
   ƀing gơñu ƀu tơhneč rơbuh ôh,
  14laih anŭn kar hăng tơpul rơmô trŭn nao pơ anih tơhnă̱,
   Yang Bơngăt Yahweh yơh brơi kơ ƀing gơñu pơdơi.
  Ơ Yahweh hơi, anŭn yơh jing hiư̆m Ih kơčrâo brơi kơ ană plei Ih
   kiăng kơ anăn Ih jing sa boh anăn ang yang.

  15“Ơ Yahweh ăh, lăng trŭn bĕ mơ̆ng adai laih anŭn pơmĭn ƀlơ̆ng bĕ kơ ƀing gơmơi
   mơ̆ng grê pơtao Ih, jing rơgoh hiam laih anŭn ang yang.
  Pơpă tơlơi hur har Ih laih anŭn tơlơi kơtang Ih pơrơđah kơ ƀing gơmơi hlâo adih lĕ?
   Tơlơi tơdu rơun laih anŭn tơlơi glưh pran jua Ih dŏ ataih mơ̆ng ƀing gơmơi.
  16Samơ̆ Ih yơh jing Ama gơmơi.
   Wơ̆t tơdah ơi adon gơmơi, Abraham, ƀu thâo krăn ƀing gơmơi ôh
  laih anŭn ơi adon gơmơi, Yakôb, kŏn thâo krăn ƀing gơmơi lơi,
   Ih yơh, Ơ Yahweh hơi, jing Ama gơmơi sĭt,
   laih anŭn Pô Song Mă Gơmơi Mơ̆ng Đưm Hlâo Adih yơh jing anăn Ih.
  17Yua hơget, Ơ Yahweh hơi, Ih ngă brơi kơ ƀing gơmơi đuaĭ ataih hĭ mơ̆ng khul jơlan Ih
   laih anŭn pơkhăng hĭ pran jua gơmơi tơl ƀing gơmơi ƀu pơpŭ kơ Ih ôh lĕ?
  Wơ̆t glaĭ bĕ yuakơ tơhơnal tơlơi gơmơi jing ƀing ding kơna mă bruă kơ Ih
   jing ƀing kơnung djuai lŏm kơ Ih nanao.
  18Amăng ƀiă thŭn gơmơi, jing ƀing ană plei Ih dŏ amăng anih lŏn rơgoh hiam Ih,
   samơ̆ ră anai ƀing rŏh ayăt gơmơi hơmâo juă pơrai hĭ laih anih sang yang rơgoh hiam Ih.
  19Ƀing gơmơi jing ƀing lŏm kơ Ih čơdơ̆ng mơ̆ng đưm hlâo adih,
   samơ̆ sui biă mă ƀing gơmơi jing kar hăng mơnuih Ih ƀu git gai wai lăng ôh,
   jing kar hăng ƀing mơnuih ƀu lŏm kơ Ih ôh.

63

Năm cứu chuộc

1Ai đang từ Ê-đôm và Bốt-ra ngự đến, vận y phục rực rỡ màu đỏ thẫm? Ai đang tiến bước cách uy nghiêm, hùng dũng, khoác vương bào? Ấy chính Ta, là Đấng thông báo ân tha tội, Ta là Đấng có thừa năng lực cứu rỗi.
2Sao áo Chúa đỏ rực như áo người đạp nho trong phòng ép nho?
3“Ta đã đạp nho một mình, không ai giúp đỡ. Ta đã chà đạp chúng trong cơn phẫn nộ, nước nho tung tóe vấy áo Ta. 4Ta đã định ngày báo ứng trong lòng Ta, và Năm Cứu chuộc của Ta đã đến. 5Ta nhìn xem, chẳng có ai đến giúp họ. Ta ngạc nhiên, sửng sốt. Vì thế, Ta báo ứng một mình, xét xử và đoán phạt một mình, 6Trong cơn phẫn nộ, Ta chà nát các dân vô đạo, khiến chúng lảo đảo rồi ngã gục xuống đất."

Lòng nhân ái của Chúa

7Ta sẽ nói đến lòng thương xót của Chúa Hằng hữu. Ta sẽ ca ngợi Ngài vì những việc Ngài làm. Ta sẽ hân hoan trong sự nhân từ vĩ đại của Ngài đối với dân ta. tùy theo lòng thương xót và nhân ái Ngài. 8Chúa phán: "Họ là dân ta, là con cái không bao giờ dối gạt nữa." Ngài là Cứu Chúa của họ. 9Trong khi họ gặp hoạn nạn, Chúa cùng chia sẻ, và Chúa thân hành giải cứu họ. Chúa lấy tình yêu và thương xót mà chuộc họ. Chúa đã ẵm bồng và cõng họ suốt các ngày xưa.
10Tuy nhiên, họ đã nổi loạn và chọc giận Thánh Linh Ngài. Chúa bèn trở thành thù địch và chống đánh họ. 11Lúc ấy, dân Chúa mới nhớ lại quá khứ, nhớ đến Mai-sen, mà hỏi: Đấng đã đem dân tộc và người chăn bầy Ngài ra khỏi lòng biển ở đâu? Đấng đã đặt Thánh Linh Ngài trong Mai-sen ở đâu? 12là Đấng đã dùng tay mặt Mai-sen hướng dẫn nhân dân với Cánh tay vinh quang của Ngài; là Đấng rẽ nước trước mặt họ và tạo cho Ngài một danh đời đời; 13là Đấng dìu dắt nhân dân vượt qua vực thẳm, như ngựa phi trên sa mạc không bao giờ vấp ngã. 14Như bầy gia súc được đi về thung lũng và Thần Linh Chúa cho chúng an nghỉ, cũng thế, Chúa lãnh đạo nhân dân và Danh Chúa đầy vinh quang rực rỡ.
15Xin Chúa từ trời nhìn xuống, từ nơi ngự thánh khiết vinh quang đoái nhìn! Nhiệt tình và quyền năng Chúa ở đâu? Lòng ưu ái và thương xót của Chúa bị ngăn lại hay sao? 16Vì Chúa là Cha chúng con. Dù Áp-ra-ham không biết chúng con và Y-sơ-ra-ên không thừa nhận chúng con, chính Chúa là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu là Cha chúng con, là Đấng Cứu chuộc chúng con! Danh Chúa trường tồn bất diệt. 17Lạy Chúa Hằng hữu, sao Chúa nỡ để chúng con tẻ tách lạc xa đường lối Ngài, ngoan cố khinh lờn Ngài, mất lòng kính sợ Ngài? Xin Chúa trở lại, vì chúng con thuộc về Ngài và đang cần được Ngài cứu giúp. 18Dân thánh của Ngài mới hoàn thành Đền thánh một thời gian ngắn, mà quân địch đã dày xéo lên Đền thánh rồi. 19Từ lâu, chúng con đã giống như một dân tộc mà Chúa chưa bao giờ cai trị và chưa bao giờ mang Danh Chúa.