7
1Người Ki-ri-át Giê-a-rim đến thỉnh Rương giao ước của Chúa về nhà A-bi-na-đáp ở trên đồi. Người ta cử Ê-lê-a-sa, con A-bi-na-đáp coi giữ Rương.
2Rương ở lại Ki-ri-át Giê-a-rim suốt hai mươi năm. Trong khi đó, người Y-sơ-ra-ên than van tưởng nhớ Chúa.
3Bấy giờ, Sa-mu-ên kêu gọi nhân dân: "Nếu đồng bào thực lòng quay về với Chúa Hằng Hữu, đồng bào phải phế bỏ các thần lạ và tượng Át-tạt-tê, hết lòng hướng về Chúa, phụng sự Ngài mà thôi; như vậy Ngài sẽ cứu đồng bào khỏi tay người Phi-li-tin."
4Người Y-sơ-ra-ên vâng lời phá hủy tượng Ba-anh và Át-tạt-tê, phụng sự Chúa Hằng Hữu mà thôi.
Đại hội và chiến tranh
5Sa-mu-ên bảo họ: "Triệu tập đại hội toàn dân tại Mích-ba. Tôi sẽ cầu Chúa cho đồng bào."
6Trong đại hội Mích-ba, họ múc nước đổ tràn ra trước Chúa, kiêng ăn trọn ngày, rồi xưng tội: "Chúng tôi có tội với Chúa." Và tại đấy Sa-mu-ên xét xử nhân dân.
7Nghe tin người Y-sơ-ra-ên họp tại thành Mích-ba, các nhà lãnh đạo Phi-li-tin kéo quân đến đánh. Người Y-sơ-ra-ên run sợ khi được tin này.
8Họ khẩn khoản với Sa-mu-ên: "Xin ông tiếp tục cầu nguyện Thượng Đế Hằng Hữu của Y-sơ-ra-ên, để Ngài cứu chúng ta khỏi tay người Phi-li-tin."
9Sa-mu-ên bắt một con cừu non còn bú, dâng cả con làm lễ thiêu cho Chúa Hằng Hữu và kêu cầu Ngài cứu giúp Y-sơ-ra-ên. Chúa đáp lời ông cầu nguyện.
10Khi Sa-mu-ên còn đang dâng lễ thiêu, quân Phi-li-tin đã kéo đến nơi. Nhưng Chúa phát sấm sét rầm trời, làm quân Phi-li-tin hỗn loạn và bị Y-sơ-ra-ên đánh bại hôm ấy.
11Người Y-sơ-ra-ên đuổi quân Phi-li-tin chạy từ Mích-ba cho đến quá Bết-ca và chém giết vô số.
12Sa-mu-ên lấy một tảng đá dựng quãng giữa Mích-ba và Sen, đặt tên đá là Ê-bên-ê-xe,⚓ vì ông nói: "Chúa đã cứu giúp chúng ta."
13Vậy, người Phi-li-tin chịu khuất phục, không còn xâm lấn địa phận Y-sơ-ra-ên nữa. Trọn đời Sa-mu-ên, tay Chúa khống chế người Phi-li-tin.
14Các thành bị người Phi-li-tin chiếm, từ Éc-rôn đến Gát, đều được trả lại cho người người Y-sơ-ra-ên, kể cả các vùng phụ cận của các thành ấy. Giữa Y-sơ-ra-ên và dân Am-môn cũng được hòa bình.
15Sa-mu-ên làm thẩm phán Y-sơ-ra-ên trọn đời.
16Hằng năm ông kinh lý Bê-tên, Ghinh-ganh và Mích-ba để xét xử nhân dân tại các nơi ấy.
17Sau đó, ông trở về Ra-ma, là nơi ông cư ngụ và tiếp tục xét xử các vụ kiện tụng của nhân dân. Tại đấy, ông xây một bàn thờ cho Chúa.
7
1基列‧耶琳人就來了,將耶和華的約櫃接上去,抬到山上亞比拿達的家中,將他兒子以利亞撒分別為聖,看守耶和華的約櫃。
2從約櫃留在基列‧耶琳的那天起,經過了許多日子,有二十年;以色列全家都哀哭歸向耶和華。
撒母耳治理以色列
3撒母耳對以色列全家說:「你們若全心回轉歸向耶和華,就要從你們中間除掉外邦的神明和亞斯她錄,預備你們的心歸向耶和華,單單事奉他,他必救你們脫離非利士人的手。」
4以色列人就除掉諸巴力和亞斯她錄,單單事奉耶和華。
5撒母耳說:「要召集以色列眾人到米斯巴去,我好為你們向耶和華禱告。」
6他們就聚集在米斯巴,打水澆在耶和華面前。當日他們禁食,說:「我們得罪了耶和華。」撒母耳在米斯巴作以色列人的士師。
7非利士人聽見以色列人聚集在米斯巴,非利士的領袖就上來要攻擊以色列。以色列人聽見,就懼怕非利士人。
8以色列人對撒母耳說:「願你不住為我們呼求耶和華-我們的上帝,救我們脫離非利士人的手。」
9撒母耳就把一隻吃奶的羔羊獻給耶和華作全牲的燔祭,為以色列人呼求耶和華,耶和華就應允他。
10撒母耳正獻燔祭的時候,非利士人前來要與以色列爭戰。當日,耶和華打雷,發出極大的聲音,使非利士人潰亂,他們就敗在以色列面前。
11以色列人從米斯巴出來,追趕非利士人,擊殺他們,直到伯‧甲的下邊。
12撒母耳拿一塊石頭立在米斯巴和善的中間,給石頭起名叫以便‧以謝,說:「到如今耶和華都幫助我們。」
13因此,非利士人被制伏了,不再入侵以色列境內。撒母耳有生之年,耶和華的手攻擊非利士人。
14非利士人所奪取以色列的城鎮,從以革倫直到迦特,都歸回以色列了。以色列也從非利士人手中收回這些城所屬的地界。那時以色列與亞摩利人和平相處。
15撒母耳一生作以色列的士師。
16他每年巡行到伯特利、吉甲、米斯巴,在這些地方審判以色列人。
17隨後他回到拉瑪,因為他的家在那裏;他在那裏審判以色列人,並且在那裏為耶和華築了一座壇。