5

Môi-se Cớp Arôn Pỡq Ramóh Puo

1Vớt ki Môi-se cớp Arôn pỡq ramóh puo, cớp alới atỡng neq: “Yiang Sursĩ, la Ncháu cũai I-sarel, pai neq: ‘Cóq mới acláh proai cứq yỗn alới pỡq chu ntốq aiq dŏq puai rit cha bũi sang toam yám noap cứq.’”
2Ma puo blớh neq: “Yiang Sursĩ la noau? Cỗ nŏ́q cứq cóq tamứng án cớp acláh cũai I-sarel pỡq? Cứq tỡ bữn dáng Yiang Sursĩ. Chơ cứq tỡ bữn acláh cũai I-sarel yỗn pỡq.”
3Chơ Môi-se cớp Arôn ta‑ỡi neq: “Yiang Sursĩ tỗp Hê-brơ khoiq sapáh yỗn tỗp hếq chơ. Sanua tỗp hếq sễq puo yỗn hếq têq pỡq pái tangái tâng ntốq aiq dŏq chiau crơng sang yỗn Yiang Sursĩ hếq. Khân tỗp hếq mŏ tỡ bữn pỡq sang Yiang Sursĩ ngkíq, cŏh lơ án cachĩt chíq tỗp hếq na rachíl, tỡ la a‑ĩ ỗn.”
4Ma puo ta‑ỡi loah Môi-se cớp Arôn neq: “Nŏ́q anhia khớn yỗn proai cũai I-sarel táh ranáq alới? Cóq nheq cũai sũl ki táq loah ranáq sanua toâp! 5Sanua cũai proai I-sarel cỡt clứng hỡn tễ cũai proai Ê-yip-tô. Ma sanua anhia ễq yỗn alới táh chíq ranáq.”
6Tangái ki toâp, puo ớn ranễng ca sốt cũai sũl, cớp cũai I-sarel ca taniap cũai I-sarel canŏ́h táq ranáq, án ớn alới ki neq: 7“Anhia chỗi yỗn noâng soc pỡ cũai I-sarel yỗn alới têq táq kec. Cóq anhia ễp yỗn alới pỡq ravoât bữm. 8Mŏ sanua nâi cóq cũai I-sarel táq kec ki noap machớng tễ nhũang, tỡ yỗn yeh muoi ŏ́c aléq. Yuaq alới aloah, ngkíq alới cuclỗiq cucling sễq neq: ‘Sễq yỗn hếq pỡq chiau crơng sang yỗn Yiang Sursĩ hếq.’ 9Cóq anhia ravoât ranáq ntâng lứq ễn yỗn tỗp alới táq. Chơ alới tỡ bữn tamứng noâng parnai phếq thũ.”
10Máh ranễng ca sốt cũai sũl, dếh cũai I-sarel ca taniap cũai I-sarel táq ranáq, alới ki toâq pỡ cũai I-sarel cớp pai neq: “Puo pai neq: ‘Cứq tỡ bữn yỗn anhia bữn noâng soc dŏq táq kec. 11Cóq anhia pỡq chuaq bữm soc, ma cóq anhia táq kec sa‑ữi machớng tễ nhũang.’”
12Pân ngkíq, máh cũai I-sarel ma pỡq chuaq bữm soc dũ ntốq tâng cruang Ê-yip-tô. 13Cớp máh ranễng puo ca sốt cũai sũl ki, alới ớn níc neq: “Cóq anhia táq dũ ŏ́c kec cu rangái machớng tễ nhũang sĩa, tam tỡ bữn noau yỗn anhia bữn soc.”
14Chơ máh cũai ranễng ki toân máh cũai I-sarel ca taniap tỗp I-sarel táq ranáq. Cớp alới blớh neq: “Cỗ nŏ́q tỗp anhia tỡ bữn táq dũ kec cu rangái machớng anhia khoiq táq tễ nhũang?”
15Chơ máh cũai I-sarel ca taniap tỗp I-sarel táq ranáq, alới pỡq pỡ puo cớp cuclỗiq cucling pai neq: “Cỗ nŏ́q anhia mŏ táq tỗp hếq ngkíq? 16Alới tỡ bữn yỗn hếq soc, ma noâng alới ớn hếq táq kec. Cớp sanua alới toân hếq hỡ. Tỗp anhia toâp tỡ bữn táq pĩeiq.”
17Chơ puo ta‑ỡi neq: “Tỗp anhia aloah, tỡ ễq táq ranáq! Yuaq ngkíq, anhia sễq níc ễ pỡq chiau crơng sang yỗn Yiang Sursĩ. 18Sanua cóq anhia chu loah pỡq táq ranáq machớng tiaq. Tỡ bữn noau yỗn tỗp anhia bữn soc, mŏ cóq anhia táq yỗn dũ máh kec machớng tễ nhũang.”
19Ngkíq, máh cũai taniap tỗp proai I-sarel dáng bữn túh coat lứq, yuaq puo anoat cóq táq dũ kec machớng tễ nhũang.
20Toâq alới loŏh tễ dống puo, chơ alới hữm Môi-se cớp Arôn tayứng acoan alới ngki, 21cớp tỗp alới nhôp Môi-se cớp Arôn, pai neq: “Yiang Sursĩ dáng chơ máh ranáq anhia khoiq táq. Hếq sễq án yỗn anhia roap tôt, yuaq anhia táq yỗn puo cớp máh ranễng án táq túh coat chóq tỗp hếq. Anhia táq ngkíq, la tỡ bữn mpha ntrớu anhia avơi dau yỗn alới cachĩt chíq hếq.”

Môi-se Cuclỗiq Cucling Chóq Yiang Sursĩ

22Chơ Môi-se cuclỗiq cucling chóq Yiang Sursĩ neq: “Cucốh Yiang Sursĩ ơi! Nŏ́q anhia tỡ bữn sâng sarũiq táq chóq tỗp proai anhia? Cỗ nŏ́q anhia yỗn cứq toâq pỡ nâi? 23Tữ cứq pỡq ramóh puo atỡng nhơ ramứh anhia, ki án táq yỗn proai anhia ramóh túh coat sa‑ữi lứq lơ ễn. Ma cứq tỡ hữm anhia chuai ntrớu tỗp alới.”

5

Mô-se và A-rôn trình diện vua

1Sau khi Mô-se và A-rôn nói chuyện với dân chúng xong thì hai người đi gặp vua Ai-cập và thưa rằng, “CHÚA là Thượng Đế của dân Ít-ra-en nói: ‘Hãy để dân ta đi để chúng nó cử hành một lễ cho ta trong sa mạc.’”
2Nhưng vua Ai-cập hỏi lại, “CHÚA là ai? Tại sao ta phải vâng lời người để cho dân Ít-ra-en đi? Ta chẳng biết CHÚA nào cả. Ta cũng sẽ không cho dân Ít-ra-en đi đâu hết.”
3A-rôn và Mô-se liền nói, “Thượng Đế của dân Do-thái đã hiện ra cùng chúng tôi. Bây giờ xin vua cho chúng tôi đi ba ngày trong sa mạc để chúng tôi dâng của lễ cho CHÚA, là Thượng Đế chúng tôi. Nếu chúng tôi không làm như thế Ngài có thể dùng dịch lệ hay chiến tranh tiêu diệt chúng tôi.”
4Nhưng nhà vua bảo họ, “Nầy hai anh Mô-se và A-rôn, tại sao các anh làm cho dân chúng xao lãng công việc? Hãy trở lại làm việc của các anh đi! 5Dân Do-thái khá đông đảo, mà bây giờ các anh muốn họ bỏ bê công việc à?”

Pha-ra-ôn trừng phạt dân chúng

6Ngày hôm đó nhà vua liền hạ lệnh cho các cai và trưởng toán nô lệ. 7Vua bảo, “Đừng phát rơm cho họ để làm gạch nữa. Bảo họ đi kiếm rơm ở đâu thì kiếm. 8Nhưng họ phải sản xuất cho đủ số gạch y như trước. Không cho họ làm ít hơn. Họ đã trở nên lười biếng nên mới kiếm cớ xin ta, ‘Hãy cho phép chúng tôi đi dâng của lễ cho Thượng Đế chúng tôi.’ 9Hãy bắt họ làm cực nhọc hơn nữa, đừng cho họ rảnh tay, để họ không có thì giờ nghe những lời dối gạt của Mô-se.”
10Thế là những người cai và trưởng toán nô lệ đi đến nói với người Ít-ra-en, “Vua truyền: Ta sẽ không cấp rơm cho các ngươi nữa. 11Các ngươi hãy đi kiếm rơm ở đâu ra thì kiếm. Nhưng các ngươi phải làm đủ số gạch như trước.”
12Nên họ đi khắp nơi trong xứ Ai-cập để tìm gốc rạ khô làm rơm. 13Các cai nô lệ bắt họ làm cực nhọc hơn trước và bảo họ, “Các anh phải sản xuất đủ số gạch như trước, lúc các anh còn được cấp rơm.” 14Các cai nô lệ bắt những trưởng toán người Ít-ra-en chịu trách nhiệm về công việc dân chúng làm. Các cai nô lệ người Ai-cập đánh đập các trưởng toán và hạch hỏi, “Tại sao các anh không làm đủ số gạch như trước?”
15Các trưởng toán Ít-ra-en đi đến khiếu nại với vua, “Tâu bệ hạ, tại sao ngài đối xử với các kẻ tôi tớ ngài như thế nầy? 16Ngài không cấp rơm cho chúng tôi mà buộc chúng tôi phải làm ra gạch. Các cai nô lệ đánh đập chúng tôi, nhưng lỗi là ở dân ngài.”
17Nhà vua đáp, “Các ngươi lười lắm! Các ngươi không muốn làm việc nên mới giả bộ xin phép đi dâng của lễ cho CHÚA. 18Bây giờ hãy trở lại làm việc đi! Ta sẽ không cấp rơm cho các ngươi đâu, nhưng các ngươi phải giao đủ số gạch như trước.”
19Các trưởng toán Ít-ra-en biết mình đang gặp lôi thôi vì nhà vua đã bảo họ, “Các ngươi phải làm đủ số gạch mỗi ngày như trước.”
20Sau khi gặp vua rồi về, họ gặp Mô-se và A-rôn, hai người đang chờ họ. 21Họ liền bảo Mô-se và A-rôn, “Cầu CHÚA phạt các ông. Các ông làm cho vua và các quần thần ghét chúng tôi. Các ông gây cớ cho họ giết chúng tôi.”

Mô-se kêu ca cùng Thượng Đế

22Mô-se liền trở lại thưa cùng CHÚA, “Lạy CHÚA, tại sao Ngài đưa chuyện lôi thôi nầy đến cho dân Ngài? CHÚA sai con để làm gì? 23Con đã đến gặp vua và thuật lại cho vua mọi điều Ngài dặn con, nhưng từ lúc đó trở đi vua lại hành hạ dân Ngài càng khổ sở hơn. Còn Ngài thì chẳng làm gì để cứu họ cả.”