12

Quyền sửa dạy của Cha thiên thượng

1Như thế, vì chung quanh ta có những rừng người chứng kiến, ta hãy kiên nhẫn chạy xong cuộc đua đang tham dự, sau khi cất bỏ các chướng ngại và tội lỗi dễ vướng chân. 2Ta cứ nhìn chăm Chúa Giê-xu, là căn nguyên và cứu cánh của đức tin. Nhằm vào niềm vui tối hậu, Chúa đã kiên nhẫn vác cây thập tự, xem thường sỉ nhục và hiện nay ngồi trên ngai uy quyền tuyệt đối, bên phải ngai Thượng Đế. 3Anh em hãy ghi nhớ gương kiên nhẫn của Chúa trước những cuộc tiến công vũ bão của bọn người tội lỗi, để khỏi nản lòng.
4Anh em chiến đấu với tội ác dù gian khổ đến đâu cũng chưa phải đổ huyết như Ngài. 5Anh em đã quên lời khuyên nhủ của Chúa, chẳng khác lời cha khuyên con:
“Con ơi, đừng xem thường sự sửa dạy của Chúa
Khi Chúa quở trách, con đừng chán nản!
6Vì Chúa sửa dạy người Ngài yêu thương
Dùng roi vọt sửa trị con ruột.”
7Anh em được sửa dạy vì Thượng Đế coi anh em là con ruột. Có người con nào mà cha không sửa dạy? 8Nếu anh em không được sửa dạy như tất cả con cái Chúa thì chưa phải con thật của Ngài. 9Cha thể xác sửa dạy vẫn được ta tôn kính. Ta lại càng nên vâng phục Cha tâm linh để được sức sống dồi dào. 10Cha thể xác sửa dạy một thời gian ngắn, cố gắng giúp ích ta. Nhưng Cha tâm linh sửa dạy vì lợi ích đời đời, để ta trở nên thánh khiết như Ngài. 11Người bị sửa trị lúc đầu chỉ thấy đau buồn chứ chẳng vui sướng gì; nhưng về sau mới thấy kết quả tốt đẹp là tâm hồn bình an và tâm tính thánh thiện, công chính ngày càng tăng trưởng.

Lời kêu gọi và cảnh cáo

12Vậy anh em hãy duỗi thẳng bàn tay mỏi mệt và đầu gối tê liệt. 13Hãy làm đường thẳng cho chân anh em đi để người què khỏi lạc đường, lại còn được chữa lành.
14Hãy cố gắng sống hòa hảo với mọi người và đeo đuổi con đường thánh hóa vì nếu không thánh hóa không ai được thấy Thượng Đế. 15Hãy đề cao cảnh giác, để khỏi trật phần ân phúc của Thượng Đế. Đừng để điều cay đắng đâm rễ trong anh em, gây trở ngại và làm hoen ố nhiều người. 16Đừng ai gian dâm, hoặc phàm tục như Ê-sau, người đã bán quyền trưởng nam chỉ vì miếng ăn. 17Như anh em đã biết, về sau Ê-sau muốn hưởng phúc lành nhưng bị khước từ, dù khóc lóc van xin cũng không thể làm cha mình đổi ý.
18Anh em không phải đến gần núi Si-nai đang cháy rực, hoặc đến chốn tối tăm, nơi tử địa hay chỗ gió gào. 19Anh em cũng không nghe tiếng loa vang hay tiếng nói kinh khiếp đến nỗi ai nghe cũng xin đừng nói nữa. 20Vì dân Y-sơ-ra-ên không chịu đựng nổi lời cảnh cáo: “Dù thú vật đụng đến núi này cũng bị ném đá.” 21Quang cảnh trên núi ấy rùng rợn đến nỗi Mai-sen phải nhìn nhận: “Tôi đã khiếp sợ và run cầm cập.”
22Nhưng anh em đã đến gần núi Si-ôn, gần thành phố của Thượng Đế Hằng sống, gần thủ đô Thiên quốc, gần hàng triệu thiên sứ, 23gần đoàn thể và Giáo hội của các con trưởng được ghi danh vào sổ trên trời, gần Thượng Đế là Thẩm phán Tối cao của nhân loại, gần linh hồn các người công chính được hoàn toàn, 24gần Chúa Giê-xu là Đấng Hòa giải của Giao ước mới và gần máu rưới ra, là máu có năng lực cứu người và biện hộ hùng hồn hơn máu của A-bên.
25Anh em hãy giữ mình, đừng từ khước tiếng gọi của Chúa. Nếu người xưa khước từ lời cảnh cáo dưới đất, còn không thoát khỏi trừng phạt, ta chạy đâu cho thoát một khi khước từ tiếng cảnh cáo từ trời? 26Lúc ấy, tiếng Chúa đã làm rúng chuyển cả mặt đất. Ngày nay, Chúa lại hứa: “Lần sau, Ta sẽ làm rúng chuyển cả đất lẫn trời.” 27Câu ấy xác nhận những gì hay rúng chuyển sẽ bị đào thải, và những gì không rúng chuyển sẽ tồn tại.
28Đã thuộc về một Nước bền vững, tồn tại đời đời, ta hãy ghi ân, phục vụ Chúa với lòng nhiệt thành, kính sợ để Chúa vui lòng. 29Vì Thượng Đế chúng ta là một ngọn lửa thiêu đốt.

12

The Race of Faith

1Therefore we also, since we are surrounded by so great a cloud of witnesses, let us lay aside every weight, and the sin which so easily ensnares us, and let us run with endurance the race that is set before us, 2looking unto Jesus, the author and finisher of our faith, who for the joy that was set before Him endured the cross, despising the shame, and has sat down at the right hand of the throne of God.

The Discipline of God

3For consider Him who endured such hostility from sinners against Himself, lest you become weary and discouraged in your souls. 4You have not yet resisted to bloodshed, striving against sin. 5And you have forgotten the exhortation which speaks to you as to sons:
  “My son, do not despise the chastening of the Lord,
   Nor be discouraged when you are rebuked by Him;
   6For whom the Lord loves He chastens,
   And scourges every son whom He receives.”
7If you endure chastening, God deals with you as with sons; for what son is there whom a father does not chasten? 8But if you are without chastening, of which all have become partakers, then you are illegitimate and not sons. 9Furthermore, we have had human fathers who corrected us, and we paid them respect. Shall we not much more readily be in subjection to the Father of spirits and live? 10For they indeed for a few days chastened us as seemed best to them, but He for our profit, that we may be partakers of His holiness. 11Now no chastening seems to be joyful for the present, but painful; nevertheless, afterward it yields the peaceable fruit of righteousness to those who have been trained by it.

Renew Your Spiritual Vitality

12Therefore strengthen the hands which hang down, and the feeble knees, 13and make straight paths for your feet, so that what is lame may not be dislocated, but rather be healed.
14Pursue peace with all people, and holiness, without which no one will see the Lord: 15looking carefully lest anyone fall short of the grace of God; lest any root of bitterness springing up cause trouble, and by this many become defiled; 16lest there be any fornicator or profane person like Esau, who for one morsel of food sold his birthright. 17For you know that afterward, when he wanted to inherit the blessing, he was rejected, for he found no place for repentance, though he sought it diligently with tears.

The Glorious Company

18For you have not come to the mountain that may be touched and that burned with fire, and to blackness and darkness and tempest, 19and the sound of a trumpet and the voice of words, so that those who heard itbegged that the word should not be spoken to them anymore. 20(For they could not endure what was commanded: “And if so much as a beast touches the mountain, it shall be stoned or shot with an arrow.” 21And so terrifying was the sight that Moses said, “I am exceedingly afraid and trembling.”)
22But you have come to Mount Zion and to the city of the living God, the heavenly Jerusalem, to an innumerable company of angels, 23to the general assembly and church of the firstborn who are registered in heaven, to God the Judge of all, to the spirits of just men made perfect, 24to Jesus the Mediator of the new covenant, and to the blood of sprinkling that speaks better things than that of Abel.

Hear the Heavenly Voice

25See that you do not refuse Him who speaks. For if they did not escape who refused Him who spoke on earth, much more shall we not escape if we turn away from Him who speaks from heaven, 26whose voice then shook the earth; but now He has promised, saying, “Yet once more I shake not only the earth, but also heaven.” 27Now this, “Yet once more,” indicates the removal of those things that are being shaken, as of things that are made, that the things which cannot be shaken may remain.
28Therefore, since we are receiving a kingdom which cannot be shaken, let us have grace, by which we may serve God acceptably with reverence and godly fear. 29For our God is a consuming fire.