20

在葡萄园做工的比喻

1“因为天国好比一家的主人清早去雇人进他的葡萄园做工。 2他和工人讲定一天一个银币,就打发他们进葡萄园去。 3约在上午九点钟出去,看见市场上还有闲站的人, 4就对那些人说:‘你们也进葡萄园去,我会给你们合理的工钱。’ 5他们也进去了。约在正午和下午三点钟又出去,他也是这么做。 6约在下午五点钟出去,他看见还有人站在那里,就问他们:‘你们为什么整天在这里闲站呢?’ 7他们说:‘因为没有人雇我们。’他说:‘你们也进葡萄园去。’ 8到了晚上,园主对工头说:‘叫工人都来,给他们工钱,从后来的起,到先来的为止。’ 9约在下午五点钟雇的人来了,各人领了一个银币。 10那些最先雇的来了,以为可以多领,谁知也是各领一个银币。 11他们领了工钱,就埋怨那家的主人说: 12‘我们整天劳苦受热,那些后来的只做了一小时,你竟待他们和我们一样吗?’ 13主人回答其中的一人说:‘朋友,我没亏待你,你与我讲定的不是一个银币吗? 14拿你的钱走吧!我乐意给那后来的和给你的一样, 15难道我的东西不可随我的意思用吗?因为我作好人,你就眼红了吗?’ 16这样,那在后的,将要在前;在前的,将要在后了。”

耶稣第三次预言受难和复活

(可10.32-34;路18.31-34)

17耶稣上耶路撒冷去的时候,在路上把十二个门徒带到一边,对他们说: 18“看哪,我们上耶路撒冷去,人子将被交给祭司长和文士;他们要定他死罪, 19把他交给外邦人戏弄,鞭打,钉在十字架上;第三天他要复活。”

为首与为仆

(可10.35-45)

20那时,西庇太儿子的母亲和她两个儿子上前来,向耶稣叩头,求他一件事。 21耶稣问她:“你要什么呢?”她对耶稣说:“在你的国里,请让我这两个儿子一个坐在你右边,一个坐在你左边。” 22耶稣回答:“你们不知道所求的是什么。我将要喝的杯,你们能喝吗?”他们对他说:“我们能。” 23耶稣说:“我所喝的杯,你们要喝。可是坐在我的左右,不是我可以赐的,而是我父为谁预备就赐给谁。” 24其余十个门徒听见,就对他们兄弟二人很生气。 25耶稣叫了他们来,说:“你们知道,外邦人有君王作主治理他们,有大臣操权管辖他们。 26但是在你们中间,不可这样。你们中间谁愿为大,就要作你们的用人; 27谁愿为首,就要作你们的仆人。 28正如人子来,不是要受人的服事,乃是要服事人,并且要舍命,作多人的赎价。”

治好两个盲人

(可10.46-52;路18.35-43)

29他们出耶利哥的时候,有一大群人跟随耶稣。 30有两个盲人坐在路旁,听说是耶稣经过,就喊着说:“主啊大卫之子,可怜我们吧!” 31众人责备他们,不许他们作声,他们却越发喊着说:“主啊大卫之子,可怜我们吧!” 32耶稣就站住,叫他们来,说:“你们要我为你们做什么?” 33他们说:“主啊,让我们的眼睛能看见。” 34耶稣动了慈心,摸了他们的眼睛,他们立刻看得见,就跟从耶稣。

20

Người làm công trong vườn nho

1“Vương quốc thiên đàng giống như một chủ nông trại kia, sáng sớm đi ra thuê người làm công trong vườn nho của mình. 2Sau khi đã thỏa thuận với các người làm công mỗi ngày một đơ-ni-ê, người chủ sai họ vào vườn nho. 3Khoảng chín giờ sáng, người chủ trở ra, thấy những người khác rảnh rỗi đang đứng trong chợ 4thì bảo họ rằng: ‘Các anh hãy vào vườn nho của tôi, tôi sẽ trả công phải chăng cho.’ Họ liền đi. 5Khoảng mười hai giờ trưa, và ba giờ chiều, người chủ lại ra, và cũng làm y như vậy. 6Khoảng năm giờ chiều, người chủ đi ra và thấy những người khác đang đứng thì nói với họ rằng: ‘Sao các anh đứng không ở đây cả ngày vậy?’ 7Họ trả lời: ‘Vì không ai thuê chúng tôi cả.’ Người chủ nói với họ: ‘Các anh cũng hãy đi vào vườn nho của tôi.’
8Đến tối, chủ vườn nho nói với người quản lý rằng: ‘Hãy gọi những người làm công đến và trả công cho họ, bắt đầu từ người cuối đến người đầu.’ 9Những người được thuê từ năm giờ chiều đến, mỗi người lãnh được một đơ-ni-ê. 10Khi những người đầu đến, họ tưởng sẽ được nhiều hơn; nhưng họ cũng lãnh được một đơ-ni-ê. 11Lúc nhận tiền công, họ cằn nhằn với chủ. 12Họ nói: ‘Những người cuối nầy chỉ làm có một giờ, mà chủ cũng đối xử ngang bằng với chúng tôi là những người đã phải làm nặng nhọc và dang nắng cả ngày.’ 13Nhưng chủ trả lời với một người trong bọn họ rằng: ‘Bạn ơi, tôi không đối xử bất công với bạn đâu! Chẳng phải bạn đã thỏa thuận với tôi một đơ-ni-ê đó sao? 14Hãy cầm lấy tiền công của bạn, rồi đi đi; tôi muốn trả cho người cuối nầy như đã trả cho bạn vậy. 15Chẳng lẽ tôi không được phép sử dụng những gì tôi có theo ý tôi sao? Hay là bạn thấy tôi rộng lượng mà ganh tị?’ 16Như vậy, người cuối sẽ nên đầu, còn người đầu sẽ nên cuối.”

Đức Chúa Jêsus báo trước lần thứ ba về sự chết và sống lại của Ngài

(Mác 10:32-34; Lu-ca 18:31-34)

17Trong lúc đi lên thành Giê-ru-sa-lem, Đức Chúa Jêsus đem mười hai môn đồ riêng ra, và phán với họ rằng: 18“Nầy, chúng ta đi lên thành Giê-ru-sa-lem, và Con Người sẽ bị nộp vào tay các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo. Họ sẽ kết án tử hình Ngài, 19rồi giao Ngài cho dân ngoại để chúng chế nhạo, đánh đòn, và đóng đinh trên thập tự giá. Nhưng đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại.”

Lời thỉnh cầu của bà Xê-bê-đê

20Lúc ấy, có mẹ của các con trai Xê-bê-đê cùng hai con mình đến với Đức Chúa Jêsus, quỳ xuống và xin Ngài một việc. 21Ngài hỏi: “Bà muốn xin điều gì?” Bà thưa: “Xin cho hai con trai của con đây, một đứa ngồi bên phải, một đứa bên trái của Chúa, trong vương quốc Ngài.” 22Đức Chúa Jêsus đáp: “Các con không biết điều mình xin. Các con có thể uống chén Ta sắp uống không?” Họ đáp: “Thưa, có thể được.” 23Ngài nói với họ: “Các con sẽ uống chén của Ta; còn việc ngồi bên phải hay bên trái Ta, thì Ta không cho được. Vị trí ấy dành cho những người mà Cha Ta đã chuẩn bị.”
24Nghe vậy, mười môn đồ kia rất tức giận hai anh em nầy. 25Nhưng Đức Chúa Jêsus gọi họ đến và khuyên rằng: “Các con biết các nhà cầm quyền của dân ngoại thống trị dân, còn những quan chức cao cấp thì dùng quyền lực mà cai trị. 26Nhưng giữa các con thì không phải vậy; trái lại, ai muốn làm lớn trong các con, thì phải làm đầy tớ; 27còn ai muốn đứng đầu, thì phải làm nô lệ cho các con. 28Ngay cả Con Người đã đến, không phải để được người ta phục vụ mình, nhưng để phục vụ người ta và phó mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người.”

Đức Chúa Jêsus chữa lành hai người mù ở Giê-ri-cô

(Mác 10:46-52; Lu 18:35-43)

29Khi Đức Chúa Jêsus và các môn đồ ra khỏi thành Giê-ri-cô, một đoàn người rất đông đi theo Ngài. 30Kìa, có hai người mù ngồi bên đường, nghe nói Đức Chúa Jêsus đi qua đó thì kêu lên: “Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!” 31Dân chúng rầy họ, bảo im đi; nhưng họ càng kêu lớn hơn: “Lạy Chúa, Con vua Đa-vít, xin đoái thương chúng con!” 32Đức Chúa Jêsus dừng lại, gọi họ đến và nói rằng: “Các con muốn Ta làm gì cho các con?” 33Họ thưa: “Lạy Chúa, xin cho mắt chúng con được mở ra!” 34Đức Chúa Jêsus cảm thương, nên chạm vào mắt họ. Lập tức họ được sáng mắt và đi theo Ngài.