5

Êkei dôk mô̆:

  1Ơ adei kâo, mô̆ kâo, kâo hriê kơ war djam kâo,
   kâo pĕ êa mir wăt mnơ̆ng ƀâo mngưi kâo,
  kâo ƀơ̆ng ksing hnuê wăt êa hnuê kâo,
   kâo mnăm kpiê kâo wăt êa ksâo êmô kâo.
Phung găp
  Ơ phung mah jiăng hmei, ƀơ̆ng leh anăn mnăm bĕ;
   Ơ phung bi khăp, mnăm bĕ bi hrăp!

Klei Rŭng Răng Kyua Bi Ktlah

Mniê dôk ung:

  2Kâo pĭt leh, ƀiădah ai tiê kâo ăt dôk krŏng.
   Hmư̆ bĕ! Pô kâo khăp dôk khŏk.
  “Pŏk bĕ kơ kâo, Ơ adei kâo, pô kâo khăp,
   mgăm kâo, pô siam klă;
  kyuadah boh kŏ kâo msah hŏng êa nguôm,
   ƀŭk kâo msah hŏng êa nguôm êjai mlam.”
  3Kâo toh hĕ leh čhiăm ao kâo,
   snăn si kâo dưi lŏ hơô lĕ?
  Kâo rao leh jơ̆ng kâo,
   snăn si kâo dưi lŏ bi čhŏ diñu lĕ?
  4Pô kâo khăp djă leh ti kliăng ƀăng bhă,
   leh anăn ai tiê kâo kdjhưng mgei.
  5Kâo kgŭ čiăng pŏk brei kơ pô kâo khăp,
   leh anăn êa mir rôč ti kngan kâo,
  bi msah kđiêng kâo,
   êjai dôk djă ti kliăng ƀăng bhă.
  6Kâo pŏk leh kơ pô kâo khăp,
   ƀiădah pô kâo khăp wir đuĕ leh.
  Ai tiê kâo duah ñu êjai ñu blŭ.
   Kâo duah ñu, ƀiădah amâo ƀuh ñu ôh,
   kâo iêu ñu, ƀiădah ñu amâo hơŭt ôh.
  7Phung gak bi tuôm hŏng kâo,
   êjai diñu hiu hlăm ƀuôn;
  diñu čăm kâo, bi êka kâo,
   phung gak ti mnư̆ mă mđuĕ ao jhung kâo.
  8Kâo mtă kơ diih, Ơ phung anak mniê ƀuôn Yêrusalem,
   tơdah diih ƀuh pô kâo khăp,
  hưn brei kơ ñu
   kâo hwăt leh kyua klei kâo khăp đei.

Phung găp:

  9Si pô ih khăp jing kdlưn hĭn kơ pô arăng mkăn khăp,
   Ơ pô siam hĭn kơ phung mniê mkăn?
  Si pô ih khăp jing kdlưn hĭn kơ pô arăng mkăn khăp,
   tơl ih mtă kơ hmei msĕ snăn?

Mniê Dôk Ung Bi Mni kơ Êkei Dôk Mô̆

Mniê dôk ung:

  10Pô kâo khăp jing siam leh anăn kô̆ hrah,
   kdlưn hĭn ti krah phung pluh êbâo čô.
  11Boh kŏ ñu jing msĕ si mah yuôm hĭn,
   ƀŭk ñu kprêñ,
   jŭ msĕ si ak.
  12Ală ñu msĕ si mgăm
   dôk giăm akŏ êa,
  rao leh hŏng êa ksâo êmô,
   ală ñu dôk djŏ anôk.
  13Miêng ñu jing msĕ si đang mnơ̆ng ƀâo mngưi,
   bi đung mnâo ƀâo mngưi.
  Kƀông ñu jing msĕ si mnga lili,
   bi rôč êa mir.
  14Păl ñu msĕ si klŏ mah hgăl,
   mƀlir hŏng boh tâo yuôm.
  Asei mlei ñu msĕ si mnơ̆ng arăng ngă hŏng mla,
   mƀlir hŏng boh tâo saphir.
  15Jơ̆ng ñu msĕ si kmeh boh tâo marbrơ,
   arăng mdơ̆ng ti dlông tur mah.
  Arăng dlăng kơ ñu jing msĕ si čar Liƀan,
   jăk msĕ si kyâo sêdar.
  16Klei ñu blŭ jing mơak hĭn hmư̆,
   leh anăn arăng khăp snăk kơ ñu.
  Anăn yơh jing pô kâo khăp leh anăn mah jiăng kâo,
   Ơ phung anak mniê ƀuôn Yêrusalem.

5

1 Hỡi em gái ta, tân phụ ta ơi, ta đã vào trong vườn ta rồi!
 Ta có hái một dược và hương liệu ta,
 Ăn tàng mật ong với mật ong ta,
 Uống rượu với sữa ta.
 Hỡi các bạn, hãy ăn; hỡi các ái hữu, khá uống cho nhiều!

2 Tôi ngủ nhưng lòng tôi tỉnh thức.
 Ấy là tiếng của lương nhân tôi gõ cửa, mà rằng:
 Hỡi em gái ta, bạn tình ta, chim bồ câu ta, kẻ toàn hảo của ta ơi, hãy mở cửa cho ta!
 Vì đầu ta đầy sương móc,
 Lọn tóc ta thấm giọt ban đêm. ---
3 Tôi đã cởi áo ngoài rồi, làm sao mặc nó lại? ---
 Tôi đã rửa chân rồi, lẽ nào làm lấm lại? ---
4 Lương nhân tôi thò tay vào lỗ cửa,
 Lòng dạ tôi cảm động vì cớ người.
5 Tôi bèn chỗi dậy đặng mở cửa cho lương nhân tôi;
 Tay tôi nhỏ giọt một dược,
 Và ngón tay tôi chảy một dược ròng trên nạm chốt cửa.
6 Tôi mở cửa cho lương nhân tôi,
 Nhưng người đã lánh đi khỏi rồi.
 Đương khi người nói lòng tôi mất vía.
 Tôi tìm kiếm người, nhưng không gặp;
 Tôi gọi người, song người chẳng đáp.
7 Kẻ canh tuần quanh thành gặp tôi,
 Đánh tôi, và làm tôi bị thương;
 Các kẻ canh giữ vách thành cất lấy lúp khỏi tôi.
8 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi,
 Nếu gặp lương nhân ta, khá nói với người rằng
 Ta có bịnh vì ái tình.

9 Hỡi người xinh đẹp hơn hết trong các người nữ, lương nhân của chị có gì hơn lương nhân khác?
 Lương nhân của chị có gì hơn lương nhân khác?
 Mà chị ép nài chúng tôi dường ấy?

10 Lương nhân tôi trắng và đỏ,
 Đệ nhứt trong muôn người.
11 Đầu người bằng vàng thật ròng;
 Lọn tóc người quăn, và đen như quạ.
12 Mắt người như chim bồ câu gần suối nước,
 Tắm sạch trong sữa, được nhận khảm kỹ càng.
13 Gò má người như vuông đất hương hoa,
 Tợ khóm cỏ thơm ngát;
 Môi người tỉ như hoa huệ ướm chảy một dược ròng.
14 Tay người như ống tròn vàng có nhận huỳnh ngọc:
 Thân mình người khác nào ngà bóng láng cẩn ngọc xanh.
15 Hai chân người giống trụ cẩm thạch trắng,
 Để trên táng vàng ròng;
 Tướng mạo người tợ như núi Li-ban, xinh tốt như cây hương nam,
16 Miệng người rất êm dịu;
 Thật, toàn thể cách người đáng yêu đương.
 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, lương nhân tôi như vậy,
 Bạn tình tôi dường ấy!