18

Noau Toâr Clữi Nheq Tễ Canŏ́h?

(Mac 9:33-37, 42-48; Luca 9:46-48; 17:1-2)

1Bo ki tỗp rien tễ Yê-su toâq pỡ án cớp blớh neq: “Tâng tỗp Yiang Sursĩ sốt, noau toâr hỡn nheq tễ canŏ́h?”
2Yê-su arô manoaq carnễn cớp yỗn án tayứng mpứng dĩ tỗp alới. 3Chơ Yê-su pai neq: “Cứq atỡng anhia samoât lứq, khân anhia tỡ bữn ralêq mứt cớp cỡt samoât riang carnễn nâi, lứq anhia tỡ têq mut tâng tỗp Yiang Sursĩ sốt. 4Cũai aléq ma asễng tỗ yỗn cỡt samoât riang carnễn nâi, cũai ki cỡt toâr clữi nheq tễ canŏ́h tâng tỗp Yiang Sursĩ sốt. 5Cớp cũai aléq ma roap manoaq carnễn máh nâi cỗ án sa‑âm cứq, cũai ki roap dếh cứq tê.
6“Cũai aléq ma radững manoaq carnễn ca khoiq sa‑âm cứq, yỗn tỡ bữn sa‑âm noâng cứq, o lứq la noau alễu tamáu toâr tâng tacong án cớp apŏ́ng án tâng dỡq mưt, nhũang án ễ toâq radững carnễn ki calỡih táh cứq. 7Coat lứq yỗn cũai tâng dỡi nâi, yuaq bữn sa‑ữi ramứh ễ radững alới táq lôih. Máh ramứh ki lứq cỡt, ma bap lứq toâq pỡ cũai ca radững cũai canŏ́h táq lôih.
8“Ngkíq, khân atĩ tỡ la ayững anhia ma radững anhia táq lôih, cóq anhia cŏ́h voang chíq atĩ tỡ la ayững ki. Khaq anhia tamoong cớp bữn mut tâng ntốq Yiang Sursĩ sốt bữn atĩ tỡ la ayững talút, saláng bữn dũ bar lám atĩ tỡ la ayững ma Yiang Sursĩ voang anhia tâng pống sarloac. 9Cớp khân ŏ́c moat anhia ma radững anhia táq lôih, cóq anhia culáiq voang táh chíq ŏ́c moat ki. Khaq anhia pứt muoi ŏ́c moat ma bữn tamoong, saláng bữn dũ bar ŏ́c moat ma Yiang Sursĩ voang anhia tâng pống sarloac.”

Yê-su Sacâm Charán Cữu Pứt Ma Ramóh Loah

(Luca 15:3-7)

10“Anhia nhêng o! Chỗi mumat muoi noaq aléq tễ máh carnễn nâi. Yuaq cứq atỡng anhia neq: Máh ranễng Yiang Sursĩ tâng paloŏng bán kĩaq níc carnễn ki. Máh ranễng ki ỡt níc yáng moat Mpoaq cứq tâng paloŏng. 11Con Yiang Cỡt Cũai toâq pỡ cutễq nâi, cỗ ễ chuai amoong máh cũai clŏ́c rana.
12“Nŏ́q anhia chanchớm? Khân bữn manoaq samiang bữn muoi culám cữu, ma khân muoi lám cữu án clŏ́c rana, ntrớu cũai ki táq? Lứq án dŏq takêh chít takêh lám tâng lễng, chơ án chỗn toâp tâng cóh dŏq chuaq ravoât muoi lám cữu ca khoiq clŏ́c rana ki. Lứq tỡ? 13Cứq atỡng anhia samoât lứq, khân án ramóh loah cữu ki, án lứq sâng bũi hỡn tễ cữu takêh chít takêh lám ca tỡ bữn pứt. 14Machớng ki tê Mpoaq anhia tâng paloŏng tỡ ễq yỗn pứt muoi noaq tễ carnễn nâi.”

Yê-su Atỡng Tễ Sễm Ai Ca Táq Lôih

15“Khân bữn manoaq sễm ai ma táq lôih chóq mới, cóq mới pỡq sưoq cớp atỡng án, ống anhia bar náq sâng. Khân án tamứng santoiq mới, ki án cỡt loah sễm ai mới. 16Ma khân án tỡ bữn tamứng santoiq mới, cóq mới dững muoi tỡ la bar náq ễn, chơ pỡq loah pỡ án. Táq ngkíq anhia puai phễp rit Yiang Sursĩ khoiq patâp, dŏq yỗn bar pái náq ễn atỡng yỗn dáng raloaih án bữn lôih. 17Ma khân án tỡ bữn tamứng tê bar pái náq ki, chơ anhia atỡng yỗn nheq tữh tỗp sa‑âm dáng tê. Cớp khân án tỡ bữn trĩh tỗp sa‑âm, chơ anhia táq chóq cũai ki ariang án la cũai tỡ bữn sa‑âm, tỡ la ariang án la cũai parỗm práq thễq.
18“Cứq atỡng anhia samoât lứq, ramứh ntrớu anhia pruam, lứq Yiang Sursĩ pruam ramứh ki tê. Cớp ramứh ntrớu anhia tỡ bữn pruam, Yiang Sursĩ tỡ bữn pruam ramứh ki tê. 19Cớp lứq samoât cứq atỡng anhia tê, khân bữn bar náq ỡt tâng cốc cutễq nâi, ma pruam muoi mứt sễq muoi ramứh ntrớu tễ Yiang Sursĩ, Mpoaq cứq tâng paloŏng lứq yỗn anhia bữn ŏ́c ki. 20Yuaq toâq bar pái náq ỡt rôm parnơi yoc ễ puai ngê cứq, cứq lứq ỡt parnơi cớp alới.”

Yê-su Atỡng Tễ Cũai Tu Práq

21Moâm ki Phi-er toâq pỡ Yê-su cớp blớh án neq: “Ncháu ơi! Khân sễm ai cứq táq lôih chóq cứq, sếq trỗ cứq cóq táh lôih án? Tapul trỗ péq tỡ, Ncháu?”
22Yê-su ta‑ỡi loah án neq: “Cứq tỡ bữn pai ống tapul trỗ sâng. Ma cóq anhia táh lôih án tapul chít trỗ tapul.”
23“Yiang Sursĩ táq sốt la samoât riang manoaq cũai puo. Puo ki ễ blớh loah práq tễ cũai tu án. 24Dâu lứq noau dững pỡ puo, cũai ca tu án tỡ dáng sếq trĩeu práq. 25Cũai ki tỡ bữn ntrớu ễ culáh práq puo. Ngkíq puo ớn noau dững chếq chíq án, cớp chếq dếh con lacuoi án yỗn cỡt sũl cũai canŏ́h. Cớp noau chếq dếh mun án hỡ. Nheq práq kia ki, chơ ĩt culáh práq tu puo. 26Ma cũai tu ki sacốh racớl yáng moat puo, cớp án pai neq: ‘Sễq cucốh puo. Sễq puo chỗi cartál yũah. Hếq sễq sâi sa lua cứt voai, chơ hếq lứq culáh dũ yỗn puo.’ 27Tữ puo ki sâng cũai ki cuap ngkíq, án sâng sarũiq táq chóq cũai ki. Chơ án táh nheq máh práq cũai ki tu án. Cớp án yỗn cũai ki chu.
28“Ma tữ cũai ki loŏh tễ puo, án ramóh manoaq yớu ca tu án. Yớu ki tu án bĩq práq sâng. Ma án cháp tacong yớu ki, cớp pai neq: ‘Mới culáh toâp práq mới tu cứq.’ 29Cũai tu án ap tâng cutễq, cớp sễq cuap án neq: ‘Mới chỗi cartál yũah. Cứq sễq sâi sa lua cứt voai, chơ cứq lứq culáh dũ yỗn mới.’ 30Ma án tỡ pruam. Án yỗn noau cỗp cũai tu án, dững kháng tâng cuaq toau toâq cũai ki culáh dũ nheq práq án. 31Toâq cũai canŏ́h ca táq ranáq puo, hữm án táq ngkíq, alới sâng ngua lứq. Chơ alới chu atỡng puo. 32Ngkíq puo arô loah cũai ki. Án pai chóq cũai ki neq: ‘Mới la cũai sâuq la‑ỡq. Cứq táh nheq máh práq mới tu cứq cỗ mới cuap cứq. 33Ma nŏ́q mới tỡ bữn ayooq táq yớu machớng cứq ayooq táq mới?’ 34Puo ki sâng cutâu lứq. Chơ án ớn noau chóq cũai ki tâng cuaq tũ toau cũai ki culáh dũ nheq práq puo ki.”
35Chơ Yê-su atỡng ễn neq: “Machớng ki tê Mpoaq cứq tâng paloŏng ễ táq chóq anhia, khân anhia tỡ bữn táh lôih yỗn sễm ai anhia tễ mứt pahỡm anhia.”

18

Ai là người cao trọng nhất?

1Lúc ấy các môn đệ đến hỏi Chúa Giê-xu, “Ai là người lớn nhất trong Nước Trời?”
2Chúa Giê-xu gọi một em nhỏ đến đứng trước mặt các môn đệ. 3Rồi Ngài nói, “Ta bảo thật, các con phải thay đổi và trở nên giống như trẻ thơ. Nếu không các con không thể vào Nước Trời được đâu. 4Người lớn nhất trong Nước Trời là người khiêm nhường như đứa trẻ nầy.
5Ai nhân danh ta tiếp một em nhỏ như thế nầy tức là tiếp ta.

Lời cảnh cáo về nguyên nhân gây ra tội lỗi

6Nếu ai làm cho một trong những em nhỏ nầy, đã tin ta mà phạm tội thì nên lấy tảng đá buộc vào cổ người ấy quăng cho chết chìm dưới biển còn hơn. 7Khốn cho người trong thế gian vì nguyên nhân khiến họ phạm tội. Những điều ấy phải xảy ra nhưng khốn cho ai gây ra nguyên nhân ấy.
8Nếu tay hay chân khiến các con phạm tội, thì hãy chặt và ném đi, vì chẳng thà thiếu một phần cơ thể mà được sự sống thật còn hơn đủ cả hai tay hai chân mà bị ném vào lửa không hề tắt. 9Nếu mắt khiến các con phạm tội, thì hãy móc nó ra ném đi, vì chẳng thà thiếu một mắt mà được sự sống thật còn hơn đủ cả hai mắt mà bị ném vào lửa hỏa ngục.

Con chiên lạc

10Hãy thận trọng! Đừng xem thường đứa nào trong các trẻ thơ nầy. Ta bảo cho các con biết là những thiên sứ của chúng nó lúc nào cũng ở cạnh Cha ta trên thiên đàng. 11
12Nếu ai có một trăm con chiên mà một con đi lạc thì sẽ làm gì? Có phải người ấy sẽ để chín mươi chín con lại trong núi, rồi đi tìm con chiên lạc không? 13Ta bảo thật, người ấy sẽ hớn hở khi tìm được con chiên lạc hơn là chín mươi chín con không đi lạc. 14Cũng thế, Cha các con trên thiên đàng không muốn cho một đứa nào trong các trẻ thơ nầy bị lạc mất.

Khi người khác phạm tội với mình

15Nếu một anh em tín hữu phạm tội cùng các con thì hãy đi trách riêng người ấy. Nếu người ấy nghe các con, thì được lại tình anh em. 16Nhưng nếu người ấy không chịu nghe, thì hãy mang một hoặc hai người nữa cùng đi để nói chuyện. ‘Vấn đề gì cũng phải có hai hoặc ba nhân chứng.’ 17Nếu người ấy không chịu nghe họ nữa, thì thông báo với hội thánh. Và nếu người ấy không nghe hội thánh thì hãy xem người ấy như người không tin Thượng Đế hoặc như kẻ thu thuế vậy.
18Ta bảo thật, những gì các con buộc tội dưới đất cũng là những điều Thượng Đế buộc tội. Còn những gì các con tha thứ dưới đất cũng là những gì Thượng Đế tha thứ.
19Hơn nữa, ta bảo các con, nếu hai người trong các con ở dưới đất đồng ý với nhau mà cầu xin điều gì, thì Cha ta trên trời sẽ làm điều ấy cho. 20Hễ nơi nào có hai hoặc ba người nhân danh ta họp lại thì có ta ở giữa họ.”

Đầy tớ không chịu tha thứ

21Bấy giờ Phia-rơ đến hỏi Chúa Giê-xu, “Thưa Chúa, khi anh em con phạm tội cùng con thì con phải tha thứ họ đến mấy lần? Có phải đến bảy lần không?”
22Chúa Giê-xu đáp, “Ta bảo con, con phải tha họ hơn bảy lần. Dù họ phạm tội cùng con đến bảy mươi lần bảy, con vẫn phải tha thứ.
23Nước Trời giống như một vị vua kia ra lệnh đòi tiền những đầy tớ thiếu nợ mình. 24Khi bắt đầu đòi thì người ta đưa đến cho vua một đầy tớ mắc nợ vua hơn mấy chục ngàn lượng vàng. 25Vì người đầy tớ không đủ tiền trả chủ là vị vua đó, nên chủ ra lệnh bán tất cả tài sản của anh ta, luôn cả vợ con, để lấy tiền trả nợ.
26Người đầy tớ ấy liền sụp lạy trước mặt vua và van xin, ‘Xin vua hãy hoãn nợ cho con, con sẽ trả hết.’ 27Chủ cảm thấy tội nghiệp nên tha nợ cho anh ta. Người đầy tớ được tha nợ ra về.
28Sau đó, anh ta gặp một người đầy tớ khác, thiếu mình chỉ có một lượng vàng. Anh ta liền nắm bóp cổ người đầy tớ này, và gằn giọng bảo, ‘Mầy phải trả hết nợ cho tao!’
29Người đầy tớ kia sụp lạy năn nỉ, ‘Hãy hoãn nợ cho tôi, tôi sẽ trả hết cho anh.’
30Nhưng anh ta nhất định không chịu. Anh bắt nhốt người đầy tớ kia vào tù cho đến khi trả hết nợ. 31Những đầy tớ khác rất buồn khi chứng kiến chuyện ấy nên trình lại cho chủ.
32Chủ gọi người đầy tớ ấy lại bảo, ‘Nầy tên đầy tớ gian ác! Ta tha nợ cho ngươi vì ngươi van xin ta. 33Ngươi đáng lẽ phải tỏ lòng nhân từ đối với đầy tớ kia như ta đã tỏ lòng nhân từ đối với ngươi.’ 34Ông chủ nổi giận tống giam hắn vào tù cho đến khi trả hết nợ.
35Cha ta trên thiên đàng cũng sẽ làm như thế đối với các con nếu trong lòng các con không tha thứ cho anh chị em mình.”