11

Tình yêu của Thượng-Đế
dành cho Ít-ra-en

  1“Khi Ít-ra-en còn thơ ấu,
   ta rất yêu nó,
   ta đem con ta ra khỏi Ai-cập.
  2Nhưng khi ta càng gọi dân Ít-ra-en ta,
   thì chúng càng bỏ đi.
  Chúng cúng sinh tế cho Ba-anh
   và đốt hương cho các tượng chạm.
  3Chính ta dạy cho Ít-ra-en biết đi,
   chính ta nắm tay dẫn dắt chúng,
  nhưng nó không biết ta đã chữa lành cho chúng.
  4Ta dẫn dắt chúng bằng dây nhân từ, bằng dây thừng yêu thương.
  Ta đã tháo bỏ ách khỏi cổ chúng,
   cúi xuống cho chúng ăn.
  5Dân Ít-ra-en sẽ bị làm tù binh trở lại
   như thuở ở Ai-cập,
  A-xy-ri sẽ làm vua chúng,
   vì chúng không chịu trở về cùng Thượng-Đế.
  6Chiến tranh sẽ chui vào các thành phố chúng và tiêu diệt chúng,
  chiến tranh sẽ giết chúng
   vì những âm mưu độc ác của chúng.
  7Dân ta đã nhất quyết quay khỏi ta.
   Các nhà tiên tri kêu gọi chúng
   trở về cùng ta,
  nhưng chẳng có ai tôn kính ta cả.

Chúa sẽ không tiêu diệt Ít-ra-en

  8Hỡi Ít-ra-en, làm sao ta bỏ ngươi được?
   Ít-ra-en ơi, ta đâu thể nào giao ngươi cho kẻ khác?
  Ta không muốn làm cho ngươi
   giống như Ách-ma
   hay đối với ngươi như Xê-bôi-im.
  Lòng ta cảm động vì ngươi,
   tình yêu ta cho ngươi khiến ta tội nghiệp ngươi.
  9Ta sẽ không trừng phạt ngươi
   đang khi ta nóng giận
   ta sẽ không còn tiêu diệt Ít-ra-en nữa.
  Ta là Thượng-Đế, không phải là người.
   Ta là Đấng Thánh, ngự giữa ngươi.
  Ta sẽ không nghịch ngươi
   trong cơn nóng giận nữa.
  10Chúng sẽ tìm CHÚA,
  Ngài sẽ gầm lên như sư tử.
   Khi Ngài gầm lên,
  thì từ phương Tây con cái Ngài sẽ chạy lại.
  11Chúng sẽ chạy ào lại
   như chim bay đến từ Ai-cập
   chẳng khác nào bồ câu từ A-xy-ri.
  Ta sẽ lại đặt chúng vào ở trong nhà chúng nó,” CHÚA phán vậy.

Chúa nghịch lại Ít-ra-en

  12Ít-ra-en vây ta bằng những lời nói dối;
   dân chúng đã lập mưu ác.
  Giu-đa đã nghịch lại Thượng-Đế,
   Đấng Thánh của mình.

11

God’s Love for Israel

  1“When Israel was a child, I loved him,
   and out of Egypt I called my son.
  2But the more they were called,
   the more they went away from me.
  They sacrificed to the Baals
   and they burned incense to images.
  3It was I who taught Ephraim to walk,
   taking them by the arms;
  but they did not realize
   it was I who healed them.
  4I led them with cords of human kindness,
   with ties of love.
  To them I was like one who lifts
   a little child to the cheek,
   and I bent down to feed them.

  5“Will they not return to Egypt
   and will not Assyria rule over them
   because they refuse to repent?
  6A sword will flash in their cities;
   it will devour their false prophets
   and put an end to their plans.
  7My people are determined to turn from me.
   Even though they call me God Most High,
   I will by no means exalt them.

  8“How can I give you up, Ephraim?
   How can I hand you over, Israel?
  How can I treat you like Admah?
   How can I make you like Zeboyim?
  My heart is changed within me;
   all my compassion is aroused.
  9I will not carry out my fierce anger,
   nor will I devastate Ephraim again.
  For I am God, and not a man—
   the Holy One among you.
   I will not come against their cities.
  10They will follow the Lord;
   he will roar like a lion.
  When he roars,
   his children will come trembling from the west.
  11They will come from Egypt,
   trembling like sparrows,
   from Assyria, fluttering like doves.
  I will settle them in their homes,”
   declares the Lord.

Israel’s Sin

  12Ephraim has surrounded me with lies,
   Israel with deceit.
  And Judah is unruly against God,
   even against the faithful Holy One.